Sau khi tham gia show sinh tồn cùng anh trai đỉnh lưu - Chương 64: Thần tiên cũng không thần kỳ như vậy
Cập nhật lúc: 2025-03-04 15:19:02
Lượt xem: 119
Lục Dạng trực tiếp nói: “Nhà gỗ có ba góc, mỗi góc đều có một miếng thủy tinh chịu nhiệt được chế tạo bằng chất liệu đặc thù, chúng có hình dạng không đồng nhất, có thể tách ra mà ghép vào.”
Ôn Tiên: “Ghép xong rồi thì sao?”
Chu Mạt Lê: “Nấu nước sôi lên, phủ hơi nước lên nó, khi nhiệt độ tăng lên, vật liệu chịu nhiệt sẽ hiển thị những gì chúng ta muốn biết.”
Soga! (Tuyệt vời)
NPC c.h.ế.t lặng: Chết rồi, sợ là sẽ không còn ai muốn mời tôi làm NPC nữa.
Không được! Tuyệt đối không thể như vậy được! Anh ta cảm thấy mình còn có thể cứu vãn cái tình hình này!
NPC không hề có cảm giác tồn tại, quyết định cứu lại độ yêu thích của mình trước mặt khách mời.
Anh ta rút từ trong túi áo khoác lông ra một món đồ, đặt lên tay Lục Dạng, trông còn tích cực hơn khi học sinh trả lời câu hỏi của giáo viên:
“Chị gái, tôi còn có bật lửa này!”
Lâm Tân Mông và Chu Mạt Lê: “?”
Ôn Tiên và Tần Diệc Đàm: “?”
Người xem với tổ tiết mục: “?”
【 Ha ha ha ha ha, cười c.h.ế.t mất, NPC phục sát đất Lục Dạng rồi à? 】
【NPC không làm thủy thủ thì tiếc quá, gió chiều nào theo chiều ấy giỏi như vậy cơ mà. Tổ tiết mục thấy cảnh này chắc phải tức hộc máu. 】
【 Bật lửa kiểu này tôi cũng có một cái, rẻ lắm, có một tệ một cái, dùng cũng tốt nữa! 】
Lục Dạng nhìn bật lửa trong tay NPC, dựa theo nguyên tắc đồ mang đi cửa không từ chối, cô kêu một tiếng: “Anh ơi.”
Lục Minh Tự nghe tiếng cô gọi, lập tức vui vẻ mà nhận lấy bật lửa từ tay NPC, “Tôi cảm ơn giúp Dạng Dạng nhé.”
NPC nịnh bợ cười: “Chuyện nên làm thôi, chuyện nên làm.”
Con người sống là phải biết nắm lấy cơ hội, tổ tiết mục bên kia không trở về được nữa, thì phải cứu vãn cơ hội trước mắt.
Lục Dạng dễ nói chuyện hơn Lục Minh Tự, mà Lục Minh Tự thì nghe lời Lục Dạng, chỉ cần lấy lòng Lục Dạng, thể nào anh ta cũng vẫn là NPC số 1!
NPC đầy nhiệt huyết tiến lên phía trước, dưới sự theo dõi của hàng vạn đôi mắt, anh ta nhiệt tình đi đến ba góc của căn nhà gỗ, tháo những mảnh thủy tinh ra rồi lắp lại.
Mảnh thủy tinh hình chữ nhật hoàn chỉnh xuất hiện trước mắt sáu người.
NPC không nghỉ ngơi, lại vội vàng nhặt cành cây khô và cỏ khô, gom vào một góc.
Ôn Tiên kinh ngạc mở to hai mắt nhìn: “Anh ta có phải NPC kiêu ngạo, thô lỗ mà chúng ta thấy lúc đầu không vậy?”
Cái dáng vẻ ân cần lấy lòng này, trông có khác gì đàn em của Lục Dạng đâu.
Lâm Tân Mông không tưởng tượng nổi: “NPC điên rồi à?”
Không phải là Lục Dạng hạ cổ anh ta đấy chứ, nếu không sao NPC tự nhiên lại nịnh bợ như thế?
Sự ấm ức trong lòng Tần Diệc Đàm hoàn toàn bị choáng ngợp bởi sự kinh ngạc.
NPC cậu ta muốn dùng tiền cạy đi lại vô điều kiện phục tùng Lục Dạng!?
Ngay cả một người bình thường có tâm lý vững vàng như Chu Mạt Lê bây giờ cũng kinh ngạc đến tái cả mặt.
Trước kia anh ta từng tìm hiểu qua, tổ tiết mục lựa chọn nhân viên công tác cực kỳ cẩn thận, bọn họ sẽ không dễ dàng bị thu mua, ngay cả Tần Diệc Đàm muốn dùng khoản tiền kếch xù để đổi tin tức bên trong cũng không thành công.
Bốn người bọn họ đứng dại ra nhìn NPC đi tới đi lùi, còn Lục Minh Tự thì mở ba lô, chọn một khu đất tương đối bằng phẳng để dựng lều.
Mấy ngày nay, khi dựng lều, Lục Dạng luôn tranh thủ dạy cho hắn, và đúng như câu nói thầy giỏi sinh ra trò giỏi, bây giờ Lục Minh Tự đã có thể tự mình đảm đương việc dựng lều.
Người xem nhìn thấy cảnh này đều sợ ngây người.
【 Tôi còn chưa bắt kịp đống phản ứng kỳ lạ của NPC, giờ lại phát hiện Lục Minh Tự biết dựng lều! 】
【 Việc Lục Minh Tự biết dựng lều thần kỳ thật đó, thần tiên cũng không thần kỳ như vậy! 】
【 Lục Minh Tự đã trưởng thành, còn học được cách tự dựng lều nữa! Chúc mừng baby, anh học được rồi! 】
【 Bao giờ Lục Dạng mở lớp thì nhớ gọi tôi nhé, tôi muốn đăng ký học cách dựng lều. Người biết dựng lều là người siêu cool! 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-64-than-tien-cung-khong-than-ky-nhu-vay.html.]
Chu Mạt Lê, Lâm Tân Mông, Ôn Tiên và Tần Diệc Đàm đều đang quan tâm đến nhiệm vụ 3, bọn họ chỉ chú ý nhất cử nhất động của NPC.
Nhìn NPC một hồi lâu, Lâm Tân Mông chủ động xin ra trận hỗ trợ.
Cô ta muốn cầm lấy mấy nhánh cây khô trong tay NPC, cười nói: “Tôi giúp anh nhé.”
NPC tránh tay, cảnh giác nhìn cô ta: “Không cần.”
Chắc chắn là người ta muốn lấy lòng Lục Dạng.
Mơ tưởng tranh sủng với anh ta à!
Lâm Tân Mông ngẩn ngơ, nháy mắt biến thành dáng vẻ nhìn mà thấy thương, khóc hưng hức, nói: “Tôi chỉ là thấy anh quá vất vả, không có ý gì khác.”
NPC mềm không ăn cứng không ăn, lạnh như băng mở miệng: “Ý của cô chính là như vậy.”
Lâm Tân Mông đang còn rưng rưng nước mắt: “?”
Ý của cô ta là gì, sao cô ta không biết?
【 Ha ha ha ha ha ánh mắt của NPC cứ như là nhìn thấy tình địch. 】
【 Tôi mới vừa viết xong báo cáo chủ đề luận văn, khi vào thì thấy cảnh này, muốn hỏi xem NPC là đổi phe, hay vốn dĩ là người của Lục Dạng? 】
Tổ tiết mục bi thương đồng tình: Chúng tôi cũng thắc mắc liệu NPC có phải mật vụ được Lục Dạng phái đến tổ tiết mục hay không.
Mẹ ơi, điều này vô lý quá.jpg
NPC vừa làm việc, vừa không quên báo cáo cho Lục Dạng tiến độ thực tế: “Chị ơi, vật liệu để đốt đã chuẩn bị xong rồi ạ, chị nghỉ ngơi chờ một chút.”
Lục Dạng quay đầu, nhìn anh ta: “Vâng, anh vất vả rồi.”
“Không vất vả, không vất vả!”
NPC giống như một chiếc xe máy được đổ đầy xăng, nhanh chóng chui vào căn nhà gỗ, sau đó lúc đi ra còn mang theo một túi hạt dưa.
Anh ta đứng ở trước mặt Lục Dạng, nịnh nọt: “Chị, thời gian chờ đợi có hơi lâu, chị cắn hạt dưa g.i.ế.c thời gian nhé.”
Tần Diệc Đàm: “!!”
Thế mà cái tên này còn chân chó hơn cậu ta!
Tổ tiết mục khóc lê hoa đái vũ: “?”
Thay lòng đổi dạ thì thôi đi, thế mà còn lấy vật tư của tổ tiết mục để cho người ta! Tra nam! Tên đàn ông phụ lòng!
【 Xuất hiện rồi, cuối cùng cũng xuất hiện! Người đầu tiên cắn hạt dưa trong chương trình sinh tồn nơi hoang dã! 】
【 Lục Dạng nhỏ hơn NPC đó, thế mà cứ mở mồm là một câu chị ơi, hai câu chị ời, không biết nên nói NPC không có EQ, hay là kêu Lục Dạng quá cường thế. 】
【 Gọi chị thì quá già, gọi em thì có vẻ bất kính, mà NPC kêu chị gái nhỏ trông cứ bị thô tục, thế nên đáp án chính xác nhất chính là thần! Chị Dạng, chị chính là thần của em! 】
Lục Dạng đang nhìn Lục Minh Tự dựng lều, nghe thấy tiếng nói liền quay đầu nhìn NPC, rồi nhìn xuống túi hạt dưa.
NPC vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Chị, loại hạt dưa này có đủ 3 loại chứng nhận an toàn thực phẩm, có ngày sản xuất, có chứng nhận chất lượng và nhà sản xuất! Chị cứ cắn vô tư!”
Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien
Lục Dạng nhướng mày, nhẹ nhàng lên tiếng: “Cảm ơn, nhờ anh đưa cho anh trai tôi nhé.”
NPC: “Không phiền, không phiền chút nào!”
NPC cầm túi hạt dưa, cung kính đi tới trước mặt Lục Minh Tự, thái độ vô cùng khiêm tốn: “Anh, đây là hạt dưa em tỉ mỉ chuẩn bị cho anh.”
Lục Minh Tự đang tập trung dựng lều, hắn nghiêng đầu qua xem, nhưng khi nhìn thấy là NPC, gương mặt lại treo lên sự lạnh lùng: “Hạt dưa gì cơ?”
【 Tiếng lòng NPC: Tỉ mỉ chuẩn bị = Đột nhiên nhớ tới có món này nên đưa cho mấy người. 】
【 Lục Minh Tự tưởng là Lục Dạng, quay đầu lại thấy là NPC, thái độ quay phắt 180 độ, mặt anh ấy đổi còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng! 】
NPC: “Hạt dưa của anh ạ.”
Lục Minh Tự nhận được ánh mắt của Lục Dạng, ngầm hiểu nhận lấy hạt dưa: “Cảm ơn nhiều.”
NPC: “Vinh hạnh của em!”