Ta  khuôn mặt quen thuộc , thật khó mà đem  trầm lặng  mặt liên hệ với tên hoạn quan gian hiểm trong miệng thế tục, cũng khó mà liên hệ với thanh mai trúc mã thuở xưa.
 
“Vậy, giờ chẳng  nên uống rượu hợp cẩn ?”
 
“Nàng đang sốt,  tiện uống rượu, hơn nữa, cùng , một kẻ hoạn quan… rượu hợp cẩn thôi miễn .”
 
Tạ Trường Trinh sắc mặt tái nhợt, thần sắc u ám.
 
Ta lắc đầu:
 
“Không thể miễn.”
 
Hắn thoáng sững, bỗng ngẩng đầu  .
 
Đôi mắt phượng trong sáng của  phản chiếu ánh nến lay động, khiến gương mặt vốn  đẽ như khô mộc nở hoa đỏ, rực rỡ đến kinh .
 
Trong thoáng chốc,  như  thấy thế tử Khánh Hầu phủ năm nào áo gấm ngựa quý.
 
Ta lặp  từng chữ:
 
“Không thể miễn.”
 
Hắn  giấu  vui mừng trong mắt, rót hai chén nước ấm:
 
“Nàng nếu  chê… nếu còn để ý lễ nghi, lấy nước  rượu cũng .”
 
Uống xong, Tạ Trường Trinh lấy  từ n.g.ự.c một chiếc khăn trắng, mở  đưa tới  mặt .
 
“Chuỗi hồng ngọc châu của nàng tổng cộng 108 hạt, đáng tiếc chỉ tìm   12 hạt .”
 
Ta  những hạt ngọc  sứt mẻ nhưng  lau sạch sẽ, ngẩn .
 
“Chẳng  chúng  rơi xuống ao  …”
 
Hắn điềm nhiên, nhưng vành tai  đỏ:
 
“Thấy nàng  để ý,  liền xuống tìm.”
 
Ta nắm chặt chiếc khăn, chỉ thấy nơi trái tim lạnh lẽo bỗng tràn  một tia ấm áp.
 
Ngẩng đầu  ,   mà nước mắt rưng rưng.
 
“Tạ Trường Trinh, cảm ơn .”
 
Gả cho Tạ Trường Trinh, cũng   là  .
 
Ít  còn dễ chịu hơn kiếp   giả vờ  dâu thảo hiền thê  mặt Hạ Quy Tịch và Hoàng hậu suốt nửa đời,  trói buộc từng tầng xiềng xích, cuối cùng chẳng nhận nổi nửa phần ấm áp.
 
Ngày hôm .
 
Ta tưởng  hoa mắt.
 
Lại  thấy Tiểu Vô  sấp bên giường , lặng lẽ rơi lệ.
 
“Ta chẳng   bảo ngươi ở bên mẫu  ,    theo tới đây?”
 
Nàng cuối cùng òa  lớn, nghẹn ngào:
 
“Đại phu nhân, … …”
 
“Xảy  chuyện gì, mau !”
 
“Người…  còn nữa .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ta-ga-cho-thai-giam-tien-phu-trong-sinh-hoi-han-roi/5.html.]
6
 
Ta sững ,  thể tin nổi mà nắm chặt lấy vạt áo nàng.
 
“Làm   thể? Ngươi   bậy gì thế, mẫu , bà…  thể nào,   tin!!”
 
“Đại tiểu thư, Tiểu Vô    dối.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Hôm qua chuyện  với nhị tiểu thư  đưa nhầm kiệu hoa vốn chỉ là trùng hợp, Thái tử điện hạ cũng  tha thứ.  nhị tiểu thư  khi về   lóc cắn chặt,  là   cùng đại phu nhân vì ghen tị mà bày mưu. Còn tìm thêm nô tỳ trong phủ   chứng giả.”
 
“Điện hạ nổi giận,  đem  cùng đại phu nhân đều bắt  đại lao.”
 
“Đại phu nhân vì bảo vệ ,  tự  gánh tội, đập đầu  cột, c.h.ế.t ngay tại chỗ.”
 
Tiểu Vô òa  thảm thiết.
 
“Hạ Quy Tịch… ngươi thật độc ác!”
 
Ta phun  một ngụm m.á.u, ngã khỏi giường, cố sức bò  ngoài, nhưng  kịp bước qua cửa thì   ngất .
 
Khi tỉnh  thì  là ba ngày .
 
Thị vệ giữ cổng ngăn   cho  ngoài.
 
“Phu nhân, xin  đừng  khó chúng  nữa. Gia chủ  nhất định  giữ  ở trong phủ, một khi  ngoài e sẽ gặp bất trắc.”
 
Ta tìm đủ  cách đều  , cuối cùng ném vỡ chén , nhặt mảnh sứ sắc nhọn kề  cổ .
 
Gào lên: “Cho   ngoài!”
 
 lúc , xe ngựa dừng  cổng, Tạ Trường Trinh mặc cẩm bào bước nhanh xuống,  thấy cảnh tượng liền biến sắc.
 
“A Vân!” 
 
Hắn run giọng: 
 
“A Vân, buông mảnh sứ xuống,   nàng  gặp Hà phu nhân…   thể đưa nàng  gặp !”
 
Mộ mẫu   an táng ở vùng ngoại ô hoang vu.
 
Cô quạnh, lẻ loi.
 
Nước mắt  vỡ òa, quỳ  mộ mẫu  mà  đến ngừng  .
 
“Mẫu , là nữ nhi vô dụng, liên lụy đến …”
 
“Được ,  nhanh , Thánh thượng  hạ lệnh  cho phát tang,    tế.”
 
Trên đường về,  mấy gã hàng rong bàn tán:
 
“Nghe ? Phu nhân của Phiêu Kỵ tướng quân   ban c.h.ế.t, hôm qua thôi, di nương   nâng  chính thất!”
 
“Cũng là  nàng  , sinh  đứa con gái  tranh giành,  lọt mắt Thái tử.”
 
Ta vén rèm   ngoài, hoàng hôn dần buông, nửa bầu trời đỏ rực.
 
Nghẹn ngào  với Tạ Trường Trinh:
 
“Chàng xem màu sắc , đỏ quá… giống như m.á.u của mẫu  nhuộm thành .”
 
Hắn đau lòng  . 
 
Rất lâu  mới :