SAU KHI PHU THÊ HẦU PHỦ TRỌNG SINH - CHƯƠNG 84
Cập nhật lúc: 2024-12-21 00:34:00
Lượt xem: 883
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hầu Môn Phu Thê Trọng Sinh Hậu - Chương 56
Chương 56: Phu quân gần đây mắc chứng lãng tai
Yến hầu gia thời trẻ quanh năm chinh chiến sa trường, ít khi sum vầy cùng hầu phu nhân. Khi trưởng nữ Yến Nguyệt Ninh chào đời, ông ở bên, đợi đến khi trở về thì nàng tròn một tuổi.
Sau Yến Nguyệt Ninh xuất giá, ông cũng vắng mặt.
Ngay cả lúc hầu phu nhân qua đời, ông cũng kịp trở về gặp mặt cuối.
Trong lòng áy náy với bà, khi hầu phu nhân mất, Yến hầu gia tục huyền, cũng nạp .
Đại lão nữ chủ nhân, Yến hầu gia là đàn ông thô tính, quản lý sổ sách, nên chi tiêu trong phủ đều do lão phu nhân quán xuyến. dù lão phu nhân cũng cao tuổi, thêm đó nhị phu nhân chủ động đề nghị giúp đỡ, lão phu nhân liền giao cho bà cùng quản lý.
Yến Trường Lăng thành hôn, đại gia thiếu phu nhân, lẽ sổ sách nên giao , ai ngờ hơn nửa năm, nhị phu nhân vẫn động tĩnh gì.
Bà tưởng rằng đều quên, nhưng ai cũng rõ trong lòng.
Yến lão phu nhân nhắc đến là vì Yến Trường Lăng trở về, dù Bạch Minh Tế cũng chỉ là nửa Yến gia. Giờ Yến Trường Lăng về hơn một tháng, bà vẫn nửa lời, rõ ràng là ý đồ, ai cũng . Yến hầu gia lên tiếng , Yến lão phu nhân cũng xem nhị phu nhân thế nào.
Nhị phu nhân ngẩn một lát, : "Ta.. cũng sớm ý . Không thấy thế tử về nhận chức ở Cẩm y vệ, cả ngày bận rộn tối mặt tối mũi ? Thiếu phu nhân quen trong viện, nếu giao chìa khóa cho nàng, chắc chắn sẽ đám chuột nhắt bên bắt nạt. Hơn nữa, hai khó khăn lắm mới đoàn tụ, nên dành nhiều thời gian bên , sớm sinh con nối dõi là việc quan trọng, thể để những chuyện vụn vặt phiền chứ? Sau thế tử và thiếu phu nhân cần gì, cứ với thẩm thẩm, thẩm thẩm sẽ lo liệu chu , cũng đỡ cho hai bận tâm."
Yến lão phu nhân hiểu rõ, vẻ mặt thất vọng.
Nhị gia hôm nay cũng mặt, sang nháy mắt với nhị phu nhân mấy , nhưng bà giả vờ như thấy.
Ông chỉ giữ thể diện, hiểu nỗi vất vả của bà khi quán xuyến gia đình.
Chỉ dựa bổng lộc của ông , nhị lão gia thể sống xa hoa như ngày hôm nay?
Bà mặt dày mày dạn, chẳng cũng vì cái nhà ?
nhị lão gia đông hơn đại lão gia.
Bao nhiêu miệng ăn, quần áo, mùa hè dùng băng, mùa đông dùng than, thiếu thứ gì cũng . Bọn họ tưởng rằng những thứ dùng hàng ngày là từ trời rơi xuống ?
Chi tiêu của nhị lão gia, phần lớn đều lấy từ kho đại lão gia. Nếu giao chìa khóa , e rằng đến nửa tháng, ai cũng sẽ đến đây kêu ca với bà .
Nói giao là giao, nào dễ dàng như .
Yến hầu gia giỏi những chuyện quanh co trong nhà, nhíu mày. Đã , hôm nay nhất định lấy chìa khóa, chỉ là đang cân nhắc để giữ thể diện cho nhị phu nhân.
Yến lão phu nhân nể mặt bà : "Sao, trả ? Lúc giao chìa khóa cho con, để con quản lý giúp đại lão gia ? Chẳng qua là tạm thời quản lý một thời gian, thành của con ?"
Nhị phu nhân vạch trần tâm tư, mặt bao nhiêu con cháu, bà giữ thể diện, hổ tức giận: "Mẹ ..."
"Ta lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử? Chưa chắc . Con là phu nhân nhị lão gia, lý do gì nhúng tay chuyện của đại lão gia. Đại lão gia thiếu phu nhân , quản lý gia đình là trách nhiệm và quyền lợi của nàng, , tự nàng gánh vác. Hầu gia chê nàng vụng về, thế tử cũng chê, đến lượt con là thẩm thẩm lo lắng? Một em dâu sắp xếp chi tiêu cho nhà trai, để ngoài , là nên thiếu phu nhân vô dụng, là chê hầu phủ chúng quy củ?"
Mặt nhị phu nhân lúc đỏ lúc trắng.
Quay sang nhị gia, ông mặt , dường như thấy bà mất mặt, dám . Nhị phu nhân bỗng nhiên òa: "Ta chẳng qua là vì thế tử và thiếu phu nhân, thêm một câu thôi mà thành sai . Chìa khóa kho, trả. Mẹ cứ như chiếm lợi lộc gì lớn lắm bằng..." Nói xong bà dậy, cũng ở dùng cơm nữa: "Lát nữa sẽ sai đưa chìa khóa cho thiếu phu nhân, việc ăn cơm ngon , cũng chẳng nhúng tay ."
Nói xong, bà lấy khăn tay chấm khóe mắt, hậm hực ngoài.
Yến lão phu nhân mặc kệ bà , cũng thèm liếc .
Yến hầu gia quen cảnh sống c.h.ế.t nơi sa trường, coi trọng hòa khí gia đình nhất, ngờ xảy chuyện vui, càng ngờ khi nhắc đến tiền bạc, tính tình nhị phu nhân như .
Ông cũng dậy, gọi nhị gia ngoài. Đến bên ngoài, ông giấu vẻ mặt khó chịu: "Đừng chỉ ngoài uống rượu, chuyện nhà cửa con , quản thì quản."
Nhị gia mất hết mặt mũi, hồi trẻ dựa dẫm sự quan tâm của trưởng, luôn theo hưởng thụ, giờ trách mắng, mặt đỏ tía gật đầu: "Huynh trưởng dạy dỗ ."
Yến hầu gia đến đó thôi, cũng thêm gì nữa. Thấy trong phòng các con cháu bầu bạn với lão phu nhân, ông liền kéo nhị gia đến lương đình bên cạnh: "Đi, chúng đánh vài ván cờ."
—
Trong phòng, Yến lão phu nhân ảnh hưởng bởi nhị phu nhân, nhân cơ hội bà cũng dặn dò các cháu: "Trước thì thôi, từ hôm nay trở , gặp tẩu tẩu quy củ."
Các cháu Yến gia đều ngoan ngoãn lời Yến lão phu nhân, đồng thanh gọi Bạch Minh Tế: "Tẩu tẩu."
Bạch Minh Tế từng gặp tình huống , ngẩn , cũng nên đáp ai, chỉ gật đầu mấy cái coi như trả lời.
Yến Trường Lăng im lặng xem náo nhiệt, thấy nàng ngay ngay thẳng thẳng, lưng như sắp căng thành một đường thẳng, vẻ mặt nghiêm nghị, gật đầu mấy cái trông như chim cút.
Lần đầu tiên thấy nàng ngốc nghếch như , đưa đĩa hạt dưa mặt đến gần nàng: "Tẩu tẩu, ăn ."
Bạch Minh Tế: "..."
Vừa dứt lời, trong phòng vang lên tiếng , biểu cô nương Giang nương tử giòn tan, chiếc quạt che khuất nửa khuôn mặt, chỉ lộ đôi mắt cong cong như trăng non, : "Huynh trưởng xưng hô sai ."
Yến Trường Lăng sang, nghiêng đột nhiên ghé sát Bạch Minh Tế, mặt kề sát mặt nàng, nhếch môi hỏi: "Vậy biểu xem, nên gọi nàng là gì?"
Thấy bộ dạng cà lơ phất phơ của , Yến lão phu nhân mắng yêu một câu "tiểu quỷ": "Nhìn con xem, nào dáng vẻ của trưởng, còn trêu chọc ."
"Nàng da dày, trêu chọc chút cũng ."
Giang nương tử vui, hạ quạt xuống, lộ khuôn mặt trái xoan xinh xắn, hừ lạnh một tiếng, nhưng đang phản bác Yến Trường Lăng, nàng ngẩng đầu nhị nương tử đối diện: "Nhìn xem, nhị tỷ tỷ, biểu ca tỷ da mặt dày kìa."
Nhị nương tử ngẩn : "Tỷ tưởng điếc ? Rõ ràng là đang ?"
Giang nương tử mỉm, ngửa tránh né nàng một cách tinh nghịch: " , da mặt dày như , chẳng lẽ nhị tỷ tỷ còn dày hơn cả bức tường thành ?"
Nói xong liền tam nương tử đánh một cái đầu: "Cái miệng của đúng là lợi hại, còn bắt nạt kẻ yếu. Muội sợ gì, thì chúng tìm tẩu tẩu mà."
Giang nương tử liếc mắt Bạch Minh Tế, vẻ mặt dè dặt. Nàng tính tình vị tẩu tẩu thế nào, sợ chọc nàng vui, nhưng kìm miệng: "Nhị tỷ tỷ e là tìm nhầm , tẩu tẩu còn đang che chở cho biểu ca, nỡ trách chứ."
Bạch Minh Tế gả Yến gia nửa năm, từng tiếp xúc với các vị cô nương . Ban đầu mấy cô nương cũng sai đến viện tặng quà, thấy nàng mấy nhiệt tình, nên cũng qua nữa.
Giờ cũng gì ngại ngùng.
Gia nhân bên ngoài bưng trái cây điểm tâm , cắt ngang cuộc trò chuyện. Nói tiếp, mấy liền nhắc đến trận đấu mã cầu ở hội Xuân Xã.
Mấy vị tiểu thư ồn ào náo nhiệt, Yến lão phu nhân tỏ là bậc trưởng bối, bên cạnh lắng , thỉnh thoảng xen một câu: "Một quả bóng, cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền, gì mà tranh giành, mỗi phát một quả, đỡ chen chúc tranh cướp." Bà chọc cho các cháu nghiêng ngả: "Theo cách của lão tổ tông, đá cầu cũng mỗi phát một quả, bài cũng mỗi phát một bộ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phu-the-hau-phu-trong-sinh/chuong-84.html.]
Yến lão phu nhân cũng nhịn .
Bạch Minh Tế mỉm từ lúc nào, khi dùng bữa xong, nàng ôm chiếc hộp gỗ lão phu nhân đưa, hỏi Yến Trường Lăng: "Nhà , lúc nào cũng ?"
Yến Trường Lăng đầu : "Vậy là ?"
Bạch Minh Tế lúc nào cũng vui vẻ như , sợ trêu chọc , gả lâu như , hôm nay mới , nên hỏi nữa. Nàng nâng chiếc hộp gỗ lên, : "Sao nặng thế ?"
Yến Trường Lăng trả lời nàng: "Yến lão phu nhân tiền."
Câu , khi Bạch Minh Tế về phòng mở hộp liền chứng thực. Trên cùng của chiếc hộp là hơn mười món trang sức quý giá, ở giữa lót một lớp ngân phiếu, cùng là đất đai và cửa hàng.
Bạch Minh Tế vốn tưởng rằng việc buôn bán của đủ giàu , giờ mới chỉ là ếch đáy giếng. Nàng từng nhận nhiều đồ của khác như , cảm thấy ngại, ngẩng đầu lang quân mặt đổi sắc mặt: "Nhiều quá, dám nhận."
Yến Trường Lăng liếc : "Cũng bình thường."
Bạch Minh Tế: ...
Vậy rốt cuộc hầu phủ giàu đến mức nào?
"Đã cho nàng thì là của nàng, lý do gì mà trả . Nếu nàng thấy ngại, thì tặng bà một món quà là ."
Đây chính là lý do Bạch Minh Tế nợ ân tình khác.
Nàng sợ nhất là tặng quà, cũng sợ nhất là đáp lễ.
Vì nên đáp lễ như thế nào.
Đặc biệt là quà của những thiếu tiền , nàng nên đáp lễ thế nào. Muốn tặng tiền thì cho còn nhiều hơn, đồ vật thì cái gì quý giá cũng , căn bản cần. Muốn tặng đúng ý thì hiểu rõ sở thích của .
nàng gì về Yến lão phu nhân.
Trời ai .
Bạch Minh Tế đột nhiên ngẩng đầu Yến Trường Lăng, ôn hòa hỏi: "Lang quân hôm nay ngoài nữa đúng ?"
Yến Trường Lăng trả lời, hiểu ý hỏi: "Có việc cầu xin ?"
Thể diện nên nàng sẽ để mất, nhưng lúc nên cúi đầu, nàng tuyệt đối sẽ vì sĩ diện mà bẻ gãy cổ . Bạch Minh Tế rút một tờ ngân phiếu từ trong hộp , nắm lấy tay Yến Trường Lăng, nhét , nắm chặt, đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn lên ngón tay , dịu dàng : "Phu quân, cầu giúp mua một món quà đáp lễ cho tổ mẫu."
Yến Trường Lăng: "..."
Yến Trường Lăng rút tay : "Cũng tặng ."
Bạch Minh Tế giữ c.h.ặ.t t.a.y , ấn mạnh: "Chia cho một nửa."
Yến Trường Lăng: "Ta đối với tiền tài, từ đến nay..." Nửa câu đột nhiên dừng , tiếp nữa.
Kiếp , khi mang theo trưởng tỷ bỏ trốn, đường để sinh tồn, giấu tên đổi họ, từng khuân vác, việc vất vả , rửa bát, kiếm mấy đồng tiền, vui mừng khôn xiết dâng lên mặt Yến Nguyệt Ninh: "Trưởng tỷ, thể kiếm tiền , chúng nhất định thể trở về, trở về Đại Phong, trở về kinh thành."
Đổi chỉ là Yến Nguyệt Ninh đỏ hoe mắt đau lòng với : "Vân Hoành, tỷ xin ."
"Đệ , đừng lo cho tỷ nữa."
Yến Trường Lăng lau nước mắt mặt nàng, nhét chiếc bánh bao nhân thịt mua tay nàng: "Chỉ cần Yến Trường Lăng còn sống một ngày, sẽ để tỷ và con của tỷ chịu đói rét." Nói xong, cúi ngóng động tĩnh của đứa bé trong bụng nàng, nhỏ giọng với đứa bé đang thành hình: "Ta là của con, ngoan ngoãn một chút, đừng bắt nạt mẫu con, đợi con đời, sẽ chơi với con, mua kẹo, mua thịt, dẫn con đua ngựa, chơi thương..."
Ngày Yến Nguyệt Ninh chọn cái chết, nàng tự lên giường, ăn mặc chỉnh tề, giường bên cạnh đặt mấy đồng tiền Yến Trường Lăng kiếm , và một dòng chữ bằng than củi cháy đen.
—— Vân Hoành, tỷ đây, dẫn theo cháu trai của đoàn tụ với tỷ phu của , cả nhà sẽ sống , đừng tự trách, hãy sống thật , bảo trọng.
Chàng ôm nàng chạy như điên trong mưa lớn, đạp cửa tiệm thuốc, nhưng đón là đại phu, mà là thanh kiếm trong tay thuộc hạ của .
"Tướng quân, nàng một ngày, ngài sẽ thể sống mà trở về kinh thành."
"Tướng quân, đừng chấp mê bất ngộ nữa..."
Chàng như phát điên mà mắng chửi: "Tránh , các ngươi đều điên ! Được... từ hôm nay và các ngươi đội trời chung, ai dám hại nàng, sẽ g.i.ế.c kẻ đó!"
Cuối cùng là Yến Nguyệt Ninh tỉnh dậy, tự lao thanh kiếm trong tay một lính Yến gia, trong vòng tay , nở nụ cuối cùng: "Lần , cần khó xử nữa."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thấy đột nhiên im lặng, vẻ mặt nặng nề đau buồn, như trải qua nỗi đau lớn, Bạch Minh Tế nhớ đến kiếp . Kiếp tuy nàng kết cục của Yến gia, nhưng xảy chuyện gì ở Biên Sa.
Hai đều một kiếp bi thảm, khi trở về đều dự định riêng, ai nhắc đến. lúc Bạch Minh Tế nhịn , chủ động phá vỡ quy tắc ngầm giữa hai , nhẹ giọng hỏi: "Lang quân kiếp , rốt cuộc trải qua những đau khổ gì?"
Yến Trường Lăng bỗng nhiên hồn.
Nỗi đau buồn trong mắt như ảo giác của nàng, nháy mắt biến mất, đầu nàng: "Hửm?"
Thấy như , Bạch Minh Tế cũng hỏi nữa.
Yến Trường Lăng từ chối hảo ý của nàng nữa, nhận lấy tờ ngân phiếu trong tay nàng, cất kỹ trong n.g.ự.c áo, "Xem như nể mặt nàng cầu xin , sẽ chỉ cho nàng một con đường, nhưng quà cáp, nàng tự chuẩn ."
---
Lệnh cấm túc của Yến hầu gia cuối cùng cũng tác dụng, vì sợ khác thấy tố cáo, hai cửa chính mà trèo tường ở mép sân nhà .
Yến Trường Lăng tiểu nương tử nhanh nhẹn nhảy xuống từ tường, khỏi bật , hỏi: "Bạch đại nữ hiệp, lừa bao nhiêu ?"
"Vậy lang quân lừa ?" Bạch Minh Tế vuốt bộ trường sam nam trang , đến bên cạnh , khi ngang qua, nàng hạ giọng : "Dù lừa cũng , giờ lang quân hối hận cũng vô dụng, còn định lừa cả đời đấy."
Yến Trường Lăng: "..."
"Nàng gì?" Yến Trường Lăng xoay , bước về phía mấy bước, duỗi chân, nhanh hơn nàng một bước đạp lên bàn đạp, chặn nàng giữa và con ngựa.
Lưng Bạch Minh Tế gần như chạm lồng n.g.ự.c rắn chắc của , trong tầm mắt là bắp chân săn chắc của , tim nàng đập thình thịch, "Phu quân gần đây vấn đề về tai ."
Yến Trường Lăng gì, cứ chịu nhường đường.
"Phu quân đỡ lên ngựa ?" Bạch Minh Tế giơ tay, tự nhiên đặt lên bắp đùi đang nâng lên của , ngẩng đầu lưng ngựa, vẻ khó xử: "Quả thật, hôm nay con ngựa cao quá, thật sự lên , may mà phu quân cùng." Xoay đầu , mỉm : "Phiền phu quân giúp một tay."
【Tác giả lời 】
Đến đến các bảo bối ơi ~ Thêm hai chương nữa, đợi nữ chính chinh phục , đại kịch sắp tới nha.