SAU KHI PHU THÊ HẦU PHỦ TRỌNG SINH - CHƯƠNG 59
Cập nhật lúc: 2024-12-20 22:54:04
Lượt xem: 963
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện bại lộ, Bạch Tinh Nam thể giấu bao lâu nữa, bất chấp sự ngây ngốc của , tiếp tục hết lời: “Bệ hạ chẳng qua đang chờ đợi một thời cơ, lợi dụng Tiền thủ phụ để bày tỏ thái độ của , nhưng trong lòng hết sức ủng hộ những quan viên ủng hộ cải cách, cho rằng Lục thiếu chủ nhà họ Lục thật sự là một kẻ bất tài ? Đừng quên, lúc trở về Lục gia như thế nào, đào mộ cha , đem di nương của hợp táng cùng, ép tộc trưởng nhà họ Lục thừa nhận phận đại công tử của .” Bạch Tinh Nam thản nhiên : “Mọi chẳng qua đều đang che giấu thực lực mà thôi.”
“Một kẻ dựa việc đánh cắp công danh của khác, cho dù lên vị trí cao, thì thể thư viện gì?”
Nói quá nhiều, Bạch Tinh Nam bưng chén lên, ướt cổ họng, mặt vẫn còn nét trẻ con, nhưng ánh mắt và lời cực kỳ lão luyện, sự tương phản khiến Bạch Vân Văn cảm thấy xa lạ, chút hoảng sợ.
Đợi uống xong nửa chén , : “Ta những điều , là cho trưởng , mệnh nhà họ Tiền hết, chuyện trưởng cần để tâm, trưởng cũng cần sợ hãi sẽ bắt nạt chúng , sách vở phân biệt giàu nghèo sang hèn, cũng nên phân biệt thông minh ngu dốt, ngu dốt sách, là điều đáng hổ, chỉ là thành tựu muộn hơn khác một chút mà thôi.”
Từ khi Bạch Tinh Nam chuyển , trong sân liền yên tĩnh, Bạch Vân Văn thường cảm thấy sự náo nhiệt ngày xưa dường như chỉ mới ngày hôm qua.
lúc , cảm thấy đột nhiên xa xôi, và thời gian đó sẽ bao giờ trở nữa.
Im lặng kéo dài, bên tai yên tĩnh, chỉ vài tiếng chim hót.
Bạch Tinh Nam dậy.
Trước khi rời , quỳ xuống mặt Bạch Vân Văn, dập đầu một cái: “Huynh trưởng như cha, ngoài cha , trưởng chính là kính trọng nhất, điều sẽ bao giờ đổi.”
Thời gian còn nhiều, bất kể kẻ hãm hại nhà họ Tiền là ai, đều thừa dịp cơn gió đông , châm một ngọn lửa, thiêu rụi chiếc khóa đầu tiên trói buộc , biến nó thành tro bụi.
Bạch Tinh Nam mặc kệ Bạch Vân Văn sẽ nghĩ như thế nào, để một từ từ tiêu hóa, khi rời khỏi sân của , liền đến chỗ nhị nương tử Bạch Minh Cẩn.
Bạch Minh Cẩn hôm nay hình như cũng ngoài.
Cửa mở , đột nhiên thấy Bạch Tinh Nam, nàng sửng sốt một chút, theo bản năng nắm chặt chiếc hộp gỗ đang ôm trong ngực: “Đệ tới đây, chuyện gì ?”
Tuy Bạch Minh Tế mặt lạnh tính tình nóng nảy, nhưng cảm xúc đều thể hiện mặt, là vui vui, liếc mắt một cái là thể .
Bạch Minh Cẩn thì khác, khóe miệng nàng thường mang theo nụ , thoạt dịu dàng, nhưng khi ở chung với khác, dựng lên một lớp lá chắn mặt , khiến khó đến gần nàng.
Bạch Tinh Nam lấy từ trong tay áo một túi tiền đưa cho nàng: “Tháng mượn ngân lượng của nhị tỷ tỷ, hôm nay trả một ít, sẽ trả tiếp cho nhị tỷ tỷ.”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bạch Minh Cẩn mím môi : “Cứ cầm lấy mà dùng , cần vội trả, trả cũng , coi như là lễ gặp mặt nhị tỷ tỷ cho .”
Hắn nhận nuôi đại lão gia, nên gọi Mạnh thị một tiếng mẫu .
Nghe nhắc đến của hồi môn, sắc mặt Bạch Minh Cẩn khựng , trong đáy mắt lóe lên một tia mờ mịt, lẽ nàng sẽ dùng đến, nhưng cũng thêm gì nữa, mỉm : “Vậy tỷ cứ nhận , đợi khi nào hết tiền, đến tìm tỷ xin.”
“Được.” Bạch Tinh Nam đưa túi tiền cho nàng, đột nhiên hỏi: “Nhị tỷ tỷ ngoài ?”
Bạch Minh Cẩn gật đầu: “Ừm, tỷ mua chút giấy bút.”
Bạch Tinh Nam gật đầu, nhường đường.
Bạch Minh Cẩn về phía hai bước, liền nhỏ giọng : “Nhị tỷ tỷ liều mạng như , thật sự đáng giá ?”
Bạch Minh Cẩn sững sờ, đầu kinh ngạc , vẻ dịu dàng mặt biến mất, trong mắt tràn đầy đề phòng.
Bạch Tinh Nam mỉm với nàng, chiếc hộp gỗ tay nàng: “Ta thứ trong tay nhị tỷ tỷ là gì, là quyển sách đầu tiên.”
Sắc mặt Bạch Minh Cẩn đột nhiên đổi, từ đề phòng chuyển sang nghi ngờ, khi hồn, ánh mắt lạnh lùng : “Sao ?”
Bạch Tinh Nam cũng giấu giếm, thẳng thắn : “Một hôm nhị tỷ tỷ đang chép, lén đến tìm tỷ, vô tình thấy.” Đại công tử nhà họ Tiền chết, đang lúc hỗn loạn, bây giờ chính là lúc, hôm nay nàng gì, đưa tay với nàng: “Nếu nhị tỷ tỷ tin tưởng , để ?”
Thật sự quá đột ngột, Bạch Minh Cẩn ngây hồi lâu phản ứng , ngơ ngác , dường như nhận .
Bạch Tinh Nam thúc giục: “Tỷ tỷ yêu thương tỷ nhất, tỷ thật sự bỏ mặc tỷ ?”
Bạch Minh Cẩn hồi lâu mới khẽ : “ tỷ ít nhất cũng thử một …”
“Nếu thất bại thì , nhà họ Tiền thể bỏ qua cho tỷ?” Bạch Tinh Nam : “Ta thể hỏi nhị tỷ tỷ vì những chuyện của nhà họ Tiền, vì kêu oan cho nhà trong sách, cũng thể cho trưởng tỷ , nhưng nếu hôm nay nhị tỷ tỷ một đối phó với nhà họ Tiền, sẽ đồng ý.”
Nhìn thấy sự d.a.o động trong mắt nàng, Bạch Tinh Nam : “Mẫu mất, tỷ tỷ chỉ còn tỷ thôi, nhị tỷ tỷ nỡ…”
Qua một hồi, sắc mặt Bạch Minh Cẩn mới khôi phục đôi chút, chằm chằm: “Vậy còn , sợ ?”
“Ta là nam tử, nhiều cách thoát hơn nhị tỷ tỷ.” Bạch Tinh Nam : “Nhị tỷ tỷ nhà , chúng xuống từ từ thương lượng, ?”
—
Buổi sáng thấy Yến Trường Lăng mời Bạch Tinh Nam , Bạch Minh Tế theo, lúc xảy ồn ào đó, nàng và Yến Trường Lăng chú ý đến những điểm khác .
Nàng vô tình chạm ánh mắt của đại thiếu phu nhân nhà họ Tiền đang quỳ linh đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phu-the-hau-phu-trong-sinh/chuong-59.html.]
Ánh mắt đó Yến Trường Lăng bên cạnh nàng.
Muốn thôi, giống như đang cầu cứu, càng giống như cam lòng.
Trở về, Bạch Minh Tế cố tình về viện, mà đến một khu vườn nhà của đại lão gia để thưởng hoa, khi , nàng cho Tố Thương theo, một từ từ dạo chơi.
Nửa nén hương , nàng thấy tiếng bước chân, Bạch Minh Tế đầu , quả nhiên thấy đại thiếu phu nhân nhà họ Tiền.
—
Sau khi gặp Bạch Tinh Nam, tâm trạng Yến Trường Lăng rõ ràng nặng nề hơn nhiều.
Chiếc hộp gỗ sơn mài tìm thấy tối qua, Thẩm Khang cũng điều tra kết quả: “Chiếc hộp là của một cửa hàng ở Đông Nhai, để tránh phiền phức khi bán, mỗi món đồ đều dấu ấn và mã của cửa hàng, theo ghi chép , đến mua chiếc hộp là một công tử hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, họ Lương.”
Thẩm Khang nhớ : “Tên là Lương Trọng Tuần.”
Quả nhiên, những phá án đều trông già dặn, một Lương Nhạc, một Bùi Thần, vẻ ngoài khắc khổ, giống như mất vợ; vẻ ngoài âm trầm, giống như mất cả nhà.
Trước đây hiểu, bây giờ hiểu, hao tâm tổn trí, sống sờ sờ mà già , thật sự bằng việc trận g.i.ế.c địch thoải mái hơn, Yến Trường Lăng xoa xoa mi tâm: “Gia thế, điều tra ?”
Thẩm Khang dù cũng Chỉ huy sứ vài năm, chuyện vẫn , bẩm báo: “Lương Trọng Tuần, Dương Châu, hai mươi năm …”
Yến Trường Lăng: …
“Hai mươi năm , bản tướng đời ?”
Thẩm Khang nghiêm túc gật đầu, hai dùng cách xưng hô ăn nhập gì với : “Chỉ huy sứ hai tuổi .”
Yến Trường Lăng hết cách, cao giọng : “Tiếp tục.”
Thẩm Khang: “Hai mươi năm , c.h.ế.t trong một trận hỏa hoạn.”
Yến Trường Lăng: …
“Đã c.h.ế.t còn thể đến kinh thành mua hộp, dọa c.h.ế.t đại công tử nhà họ Tiền?”
Thẩm Khang vội vàng giải thích: “Cha của Lương Trọng Tuần là Lương Chung, từng là học sinh của Tiền thủ phụ, là tiến sĩ năm Thiên Hòa, là gian lận trong khoa cử, xử tử hình, nhưng kịp đến ngày hành hình, ông hổ dám đối mặt với đời, tự đập đầu c.h.ế.t trong ngục, vợ ông tin, chịu nổi đả kích, châm lửa đốt nhà, thiêu c.h.ế.t cả và con trai trong nhà…”
Yến Trường Lăng một đống, sửng sốt một chút, kỳ quái : “Một chiếc hộp gỗ, moi manh mối quan trọng như , những thứ ngươi tra từ ?”
Thẩm Khang , cũng cảm thấy vận may của thật : “Trùng hợp, lúc nãy đường trở về, gặp đại gia nhà họ Tiền, nhắc đến tên Lương Chung, liền chủ động đến hỏi thăm, đây là, tốn công mà tốn sức …”
Hắn toe toét, Yến Trường Lăng rốt cuộc cũng hiểu cảm giác hận rèn sắt thành thép, ném đồ của hoàng đế .
Không mất hứng thú của , hỏi: “Hồ sơ vụ án năm đó của nhà họ Lương ở ?”
Hai mươi năm , tiên đế tại vị, cơ quan giám sát trong cung còn thiện, thành lập Cẩm y vệ, Đại Lý Tự quản lý những vụ án lớn của hoàng quốc thích, Thẩm Khang liền : “Hẳn là ở Hình bộ.”
Thượng thư Hình bộ công tác, hiện giờ chỉ một thị lang quản lý.
Bùi Thần.
Tục ngữ đồng nghiệp thường hại , chừng đang xem trò của , Yến Trường Lăng ghét nhất giao thiệp với đồng nghiệp.
Cho dù là Lương Nhạc Bùi Thần, đều thích.
May mà tặng quà , qua , ngại, Yến Trường Lăng dặn dò Thẩm Khang: “Ngươi tìm Bùi đại nhân, hỏi cá ăn hết , Hình bộ nhiều như , mấy ngày nay chắc chắn ăn hết , ao cá nhà còn đó, ngày mai nếu rảnh, cùng câu cá, câu bao nhiêu cũng là của , cần mang theo gì cả, đều chuẩn sẵn cho , chỉ cần mang theo hồ sơ vụ án nhà họ Lương là .”
Đều là Chỉ huy sứ, Thẩm Khang thể đang nghĩ gì?
Chính là tự cầu xin .
Hắn , Thẩm Khang cũng dám lắm, mỗi đến Hình bộ, đều lạnh nhạt mấy ngày, nhưng quân lệnh như núi, vẫn cắn răng , câu trả lời nhận cũng giống như dự đoán: “Bùi thị lang , thích ăn cá, cá Chỉ huy sứ cho , đều đem cho mèo ăn hết .”
Yến Trường Lăng: …
Thấy , đúng là đồ điều.
Thẩm Khang bỗng nhiên lóe lên một tia sáng, nhắc nhở : “Hình như tẩu tẩu là của Hình bộ.”
【Tác giả lời 】
Các bảo bối đến ! Ngày mai là tết Đoan Ngọ chính thức , các bảo bối nhớ ăn bánh ú nha, chúc các bảo bối tết Đoan Ngọ an khang thịnh vượng.