Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

SAU KHI PHU THÊ HẦU PHỦ TRỌNG SINH - CHƯƠNG 55

Cập nhật lúc: 2024-12-20 22:51:12
Lượt xem: 953

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 33: Người nhiệt cao, một chiếc chăn là đủ .

  Chương 33

  Thẩm Khang cuối cùng cũng dậy bỏ , mang theo hồ sơ, thèm đầu .

  Trong sân chỉ còn hai , Yến Trường Lăng ngẩng đầu , ánh hoàng hôn hôm nay rực rỡ lộng lẫy, khí , thích hợp để hai ở riêng, đưa tay nhặt những quả quýt trong tay nàng lên, từng quả một đặt lên bàn gỗ trong phòng, mời: "Đừng cứ mãi, trong ."

  Bạch Minh Tế quen , hơn nữa cũng lâu thư thái như , lưng nhẹ nhàng dựa khung cửa sổ, nụ tuy nhạt , nhưng khóe môi vẫn còn lưu dấu vết, nhớ rõ kiếp như , nhưng đó khi trọng sinh trở về kẻ thù đều còn nữa, cảm giác hoang mang và bơ vơ, hai ngày nay vơi ít, đầu về phía chân trời nhuộm đỏ bởi ánh hoàng hôn, thản nhiên : "Lang quân cứ , mệt."

  Núi đến với thì đến với núi, Yến Trường Lăng dậy ngoài, bên cạnh tiểu thư nhà , ánh hoàng hôn phủ kín nàng, ánh sáng vàng rực rỡ bao quanh ngũ quan của nàng, làn da trắng nõn gần như trong suốt, trong đôi mắt ánh lên tia sáng, về phía , mỉm , hiếm khi cảm xúc đa sầu đa cảm, thở dài : "Nhìn cảnh lâu như , thật sự khiến tham luyến, nỡ chết."

  Yến Trường Lăng buột miệng : "Vậy thì đừng chết."

  Bạch Minh Tế , bây giờ bốn phía ai, chuyện cũng tiện hơn, tò mò hỏi: "Nếu Tiền đại công tử cũng cơ hội trọng sinh, việc đầu tiên về vợ con ."

  Nàng ở đây hồi lâu, hóa là đang nghĩ chuyện , Yến Trường Lăng : "Mỗi đều mệnh, chúng bến đỗ của chúng , nhân duyên của ."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

  Bạch Minh Tế lang quân bên cạnh, kiếp cả nhà lưu đày, dường như cũng xóa sự kiêu ngạo và lạc quan , trầm ngâm một lúc mỉm , "Lời của , thích."

  Yến Trường Lăng mỉm .

  Chỉ thích lời thôi .

  Bạch Minh Tế như thấu suy nghĩ của , ánh mắt dừng mặt , lập tức rời , tùy ý : "Cảnh , tay áo còn lưu mùi hương, phong cảnh thế gian tuy , nhưng một thưởng thức và hai thưởng thức, khác nhiều, thể cùng thưởng thức cảnh , thì mãi mãi cũng thấy chán." Nói xong, mặt hỏi: "Lang quân từng khác , trai ."

  Yến Trường Lăng:......

  Quýt ăn hết , miệng quả nhiên rảnh rỗi, Bạch Minh Tế xong mới thấy mặt đỏ, nhưng lời , lúng túng thêm chỉ càng ngại ngùng, giả vờ như chuyện gì, bình tĩnh : "Ta nghĩ , đúng là đưa nhiều tiền quá, lời, hái thêm mấy quả quýt nữa, lát nữa đưa cho Lục công tử một ít."

  Người biến mất cửa sổ tròn, Yến Trường Lăng mới phản ứng .

  Đột nhiên bật .

  Hình như, lẽ, trêu chọc ......

  Cho đến lúc , mới thực sự bắt đầu, coi trọng vị tiểu thư nhà đó đánh giá thấp.

  Đang suy tính trong lòng, Lục Ẩn Kiến trở về.

  Trong tay ôm đủ loại hộp lớn nhỏ, suýt nữa che khuất cả mắt, đường cũng khó khăn, thấy ngẩn đó, vội vàng gọi: "Yến , đây giúp một tay."

  Gọi một hồi thấy phản ứng, đành bỏ cuộc.

  Đặt đồ phòng, đến bên cạnh , việc nhờ, chú ý tới vẻ mặt của , : "Yến , cũng đấy, luôn khâm phục thần thông quảng đại, tài giỏi như , chức vụ gì, cũng đều thể soi sáng chúng sinh..."

  Một tràng nịnh nọt, suýt chút nữa Yến Trường Lăng tỉnh giấc, hỏi: "Có chuyện gì, ."

  Lục Ẩn Kiến hạ giọng : "Hôm nay là sinh nhật Vân Quy, cũng thật xui xẻo, đúng lúc gặp đại công tử hại, trong phủ ai dám tổ chức sinh nhật cho nàng , là vị hôn phu, dù cũng chút lòng... Đồ mua hết , nhân danh thẩm án gọi nàng đến đây, đêm nay sẽ lén tổ chức sinh nhật cho nàng ."

  Hắn sắp xếp cũng khéo đấy.

  Bàn tính suýt chút nữa gõ bể .

  Yến Trường Lăng , cong môi , Lục Ẩn Kiến vội vàng "hehe" với hai tiếng, từ trong tay áo lấy một vò rượu, lắc lư mặt , "Mỹ nhân say, ngàn vàng khó cầu."

  Không chuyện gì là thể giải quyết bằng một vò rượu hối lộ.

  —

  Bạch Minh Tế suýt chút nữa hái hết quýt cây mới .

  Lúc hái thì dễ dàng, lúc cầm thì vất vả, ôm đầy một tay, sơ ý rơi một quả quýt xuống đất, ánh mắt dõi theo, cuối cùng dừng tà váy màu đỏ lựu.

  Bạch Minh Tế ngẩn , ngẩng đầu lên.

  Cô nương đối diện xổm xuống, nhặt quả quýt đất lên giúp nàng, dậy về phía nàng, Bạch Minh Tế tuy là con gái, nhưng cũng ngẩn .

  Thật sự từng thấy cô nương nào dịu dàng như .

  Ánh mắt ôn nhu, cho dù là trái tim sắt đá, cũng thể tan chảy, đối phương khẽ gật đầu với nàng, mỉm chào hỏi: "Vân Quy xin chào thiếu phu nhân."

  Bạch Minh Tế nàng là ai .

  Tiền tam nương tử, Tiền Vân Quy.

  Bạch Minh Tế gật đầu đáp lễ: "Cảm ơn Tiền cô nương."

  Tiền Vân Quy thấy nàng ôm đầy quýt, chủ động tới giúp đỡ: "Yến đại nhân sai truyền lời, cũng trong sân quấy rầy, giúp thiếu phu nhân cầm một ít nhé."

  Lúc nãy hái thì thấy vui, vì thiệt, thật sự hái hết quýt cây nhà , Bạch Minh Tế cũng chút ngại ngùng: "Vậy thì phiền cô nương ."

  Tiền Vân Quy giúp nàng cầm một nửa, cùng nàng bước sân: "Thiếu phu nhân cũng thích ăn quýt ?"

  Cũng hẳn là thích.

  Có thì ăn, cũng thèm.

  Nhớ kiếp , hình như gì thích cả, tất cả đều cũng cũng .

   vị lang quân hình như thích.

  Bạch Minh Tế gật đầu: "Quýt nhà các ngươi ngọt."

  Trước đó qua danh tiếng của nàng, gọi là tài sắc vẹn , vốn tưởng là khó gần, bây giờ thấy nàng chuyện thẳng thắn, hề kiêu ngạo như lời đồn, Tiền Vân Quy mỉm : "Nếu thiếu phu nhân thích, ngày mai sẽ sai hái thêm một giỏ, đưa đến phủ cho ."

  Đã lấy của nhiều như , tuyệt đối thể mang nữa.

  Bạch Minh Tế cảm ơn, từ chối ý của nàng, bên hai ôm đầy quýt cửa, Yến Trường Lăng và Lục Ẩn Kiến cũng đang chờ .

  Người đưa đến , Yến Trường Lăng bước tới đón tiểu thư nhà .

  Tiền Vân Quy ngờ gặp Lục Ẩn Kiến, ngẩn , đó cũng hiểu là chuyện gì, hai má ửng đỏ, đang định đưa quýt giúp Bạch Minh Tế phòng, Bạch Minh Tế : "Vốn là để dành cho Lục công tử, phiền tam nương tử ."

  Đợi Yến Trường Lăng và Bạch Minh Tế , Lục Ẩn Kiến mới đến mặt Tiền Vân Quy, ngày thường là công tử nhà giàu ngọc thụ lâm phong, lúc chút phong độ  nào, cúi xuống, cầm lấy quýt trong tay nàng, mặt đỏ dám nàng, mời: "Vào phòng ."

  Tiền Vân Quy gật đầu nhẹ nhàng đáp: "Ừm."

  Vào phòng, Lục Ẩn Kiến nhẹ nhàng đóng cửa , tới bên bàn gỗ, lấy các món ăn từ trong hộp cơm , từng đĩa từng đĩa bày lên bàn tròn.

  Đều là bánh ngọt và món ăn mà nàng thích ăn ngày thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phu-the-hau-phu-trong-sinh/chuong-55.html.]

  Sau đó châm thêm một chiếc đèn lồng màu đỏ, đặt ở góc bàn tròn, lúc mới đầu cô nương phía , ngượng ngùng thăm dò: "Hôm nay là sinh nhật nàng, bèn nhờ Yến che giấu, cùng nàng tổ chức sinh nhật, đường đột quá ."

  "Không đường đột." Tiền Vân Quy bước tới, dịu dàng : "Cảm ơn Lục công tử."

  Hai coi như là thanh mai trúc mã, từ nhỏ thích đối phương, cả con đường đến khi đính hôn, bất kỳ sóng gió nào, như thể trời sinh là một đôi.

  Lục Ẩn Kiến mặt mấy thì năng hùng hồn, nhưng gặp , chút nhát gan, cửa phòng đóng , chỉ còn hai , cuộc gặp gỡ riêng tư quả thật nên, chút luống cuống tay chân.

Bên cạnh đặt năm sáu hộp quà, bèn mang tất cả đến đưa cho nàng: "Ta cũng thích gì, nên mua một ít son phấn, đồ trang sức, trâm cài mà dùng..."

Tiền Vân Quy , đáy mắt lấp lánh, nhẹ giọng : "Ta đều thích cả."

Lục Ẩn Kiến sững , thấy nàng dung nhan tươi , dường như để ý, căng thẳng trong lòng dần dần buông lỏng, đặt hộp quà chỗ cũ, mời nàng xuống: "Vậy lát nữa sẽ mang tất cả đến chỗ ."

"Được, đa tạ Lục ca ca."

Một tiếng Lục ca ca, theo tuổi tác tăng lên, càng thêm êm tai, Lục Ẩn Kiến chút ngẩn ngơ, vội vàng tìm đũa trúc, đưa cho nàng: "Nếm thử xem, món cá phi lê hầm mà thích nhất ."

Tiền Vân Quy gắp một miếng, bỏ miệng.

"Vị đổi ?"

Tiền Vân Quy lắc đầu: "Không đổi, ngon."

Thấy hồi lâu động đũa, Tiền Vân Quy một tiếng: "Lục ca ca đừng chỉ lo , cũng ăn ."

Bị vạch trần, Lục Ẩn Kiến mặt đỏ bừng: "Được."

Năm đó khi Lục Ẩn Kiến trở về Lục gia, chỉ Lục gia xem thường , mà ngoài cũng thích chơi với , bởi vì là con vợ lẽ, còn là con riêng sinh ở ngoài.

mắng là đồ con hoang, mắng là đồ bất hiếu, đào mộ cha, đủ loại lời khó mãi cũng thành quen, đột nhiên một câu: "Huynh chính là Lục công tử ? Quả nhiên là tài giỏi." Lúc đó, dường như ngôi đỉnh đầu cuối cùng cũng xua tan mây mù, lộ ánh sáng.

Hắn mười tuổi gặp nàng, nay hai mươi.

Trọn mười năm, tuy thành , nhưng cô nương mắt trong lòng , sớm là thê tử của .

Nhìn nàng ăn hết phần lớn thức ăn bàn, mới buông đũa xuống, Lục Ẩn Kiến trong lòng hài lòng, hỏi nàng: "No ?"

"No ."

Lục Ẩn Kiến lúc mới động đũa, tuổi thơ cơ cực khiến dưỡng thành thói quen ăn cơm cuối cùng, đồ ăn trong đĩa bao giờ để thừa.

Tiền Vân Quy yên lặng , ánh mắt ngẩn ngơ, ánh mắt một chỗ nào cả, hư hư thực thực, phảng phất như đang xuyên qua lúc , về tương lai xa xôi của , đột nhiên lên tiếng: "Lục ca ca, thấy Yến thế tử thế nào?"

"Yến ?" Đĩa sạch, Lục Ẩn Kiến buông đũa, đáp nàng: "Hắn , khuyết điểm nào, thiên phú dị bẩm, quang minh lạc..." Nhận mặt vị hôn thê của mà khen một nam nhân khác như , chung quy vẫn yên tâm, bèn : "Tóm ."

Tiền Vân Quy hỏi: "Nếu một ngày gặp nạn, giúp ?"

Lục Ẩn Kiến sững , hiểu nàng hỏi câu . Gặp nạn? Người như Yến thể gặp nạn, nhưng vẫn trả lời nàng: "Đó là điều đương nhiên, là Yến mà."

Dường như câu trả lời đó, Tiền Vân Quy hỏi nữa, từ trong tay áo lấy một lá bùa, đưa cho : "Ta cũng thứ tặng Lục ca ca."

Lục Ẩn Kiến đưa tay nhận lấy, lật qua lật : "Đây là?"

"Bùa hộ mệnh." Tiền Vân Quy : "Mấy hôm đến đạo quán cầu , thể phù hộ cho Lục ca ca một đời bình an, sống lâu trăm tuổi, Lục ca ca nhất định mang theo bên ."

Loại bùa , thường là thê tử cầu cho phu quân, Lục Ẩn Kiến trong lòng vui mừng, lập tức đặt n.g.ự.c , ngẩng đầu tiểu nương tử đối diện, trong mắt tràn đầy ôn nhu, thấp giọng : "Đều lời Vân Quy."

Hôm nay đến đây, Bạch Minh Tế mang theo nha , trong phòng đều là hầu của Tiền gia, sợ ban đêm lạnh, bà tử chuẩn hai giường chăn đệm.

Trong lúc xoay , chén trong tay Yến chỉ huy cầm chắc, bẩn một giường chăn đệm.

Bà tử sửng sốt.

Thủ phạm bên giường, giả vờ cứu vãn, tay cầm chén còn một nửa , liên tục xin : "Xin , thật xin , tay runnên..."

Chỉ là một giường chăn đệm, bà tử nào dám nhận lời xin của , vội vàng : "Yến chỉ huy cần để ý, nô tỳ sẽ chuẩn thêm một cái nữa cho ngài."

"Không cần." Yến Trường Lăng đưa giường chăn đệm bẩn cho bà : "Ta và phu nhân đều là nóng trong, một cái là đủ ."

Bà tử ngạc nhiên gật đầu, cầm chăn đệm ngoài, vị cũng nóng trong, vẫn đang bóc quýt ăn, bà tới khuyên nhủ: "Thiếu phu nhân, quýt tuy ngọt, nhưng ăn nhiều dễ nóng trong, đặc biệt là nóng trong, nô tỳ pha cho thiếu phu nhân chút thanh nhiệt."

Nóng trong gì chứ.

Bạch Minh Tế hiểu gì cả.

nàng cũng ăn nữa, trời còn sớm, đèn trong Tây sương phòng vẫn tắt, nàng đợi nữa, rửa mặt thôi, lúc đột nhiên thấy đang lưng về phía nàng dọn giường, chút áy náy, nàng tới : "Để cho, lang quân rửa mặt ."

Yến Trường Lăng dọn xong, dậy : "Buồn ngủ ? Nàng rửa mặt , nghỉ ngơi sớm một chút."

Bạch Minh Tế còn việc , từ chối nữa.

Nàng phòng tắm, Chu Thanh Quang liền từ mái nhà nhảy xuống, nhẹ nhàng đến lưng Yến Trường Lăng.

Yến Trường Lăng , đầu , trực tiếp hỏi: "Thế nào ?"

"Chó cắn chó, cũng nhiều đấy."

Hôm nay Yến Trường Lăng cố ý nhốt hai kẻ tình nghi với , chính là để hai những lời mặt .

Kết quả thất vọng.

Ban ngày hai sân, mỗi về phòng , hề , đợi đến khi trời tối, tứ công tử mới đẩy cửa phòng kim công tử, liền túm lấy vạt áo kim công tử: "Ngươi, ngươi gan to thế, ngươi dám g.i.ế.c đại ca!"

Kim công tử đẩy, loạng choạng chân, vẻ mặt cũng kinh ngạc, hỏi: "Không tứ công tử g.i.ế.c ?"

Tiền tứ sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc của , giống như giả vờ, đột nhiên cảm thấy xui xẻo, buông : "Ta ăn no rửng mỡ , g.i.ế.c gì?"

" tứ công tử ..." Tối qua tận tai thấy tứ công tử : "Nhiều chuyện, c.h.ế.t quách cho ."

"Ta gì cơ?" Tiền tứ thương đầy , giờ thành kẻ tình nghi, tức giận chỗ nào để xả: "Ta g.i.ế.c là g.i.ế.c ? Nếu bản lĩnh đó, sớm mong Yến Trường Lăng c.h.ế.t , vẫn chết?" Nói xong đột nhiên dừng : "Ta thấy lời tiểu tư  của ngươi , nguyền rủa đại ca, c.h.ế.t cũng , chẳng lẽ ngươi..."

Kim công tử sững , liên tục lắc đầu: "Tứ công tử đừng ngậm m.á.u phun , đối với đại công tử luôn kính trọng, thể..."

'Chậc~' Tiền tứ cực kỳ khinh thường câu : "Ngươi ngay cả ân nhân Vương công tử của ngươi còn thể sỉ nhục, ngươi thể kính trọng ai."

[Tác giả lời ]

Các bảo bối đến , hôm nay là sớm lắm . (Bạn hỏi tại mỗi chương đều phát lì xì, cũng nghĩ một chút, lý do, bởi vì Nhạc Nhạc và Bạch Mãnh Mãnh giống , lắm tiền nhiều của. Tiếp tục phát~)

 

Loading...