Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 94: Cãi Vã
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:09:12
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vân Uyển chút cảm kích, chỉ chuyển nàng đến bệnh viện của , mà còn thăm bà nội nàng.
Lưu Trạch khẽ , tựa hồ nàng đang nghĩ gì, “Ngươi thể hiểu là tiếc tài, hơn nữa cũng thiếu tiền.”
Kỳ thực, chỉ đang che giấu sự xao động trong lòng.
, cũng đang nghĩ tại cố chấp với Thẩm Vân Uyển như , nhiều năm qua, nhất định quan hệ với nàng.
Mặc dù Viện nghiên cứu quốc gia mạnh, nhưng công ty của nhất thiết trở thành đối tác với viện nghiên cứu.
Chỉ bản , bởi vì ở đó nàng.
Hắn từng nghĩ, nếu Thẩm Vân Uyển ý định lập gia đình, hai bọn họ thể tạo thành một mái ấm.
Hai quen gần mười năm, xa lạ mà quen thuộc.
Hắn vốn ý định kết hôn, nhưng khi nghĩ đến đối tượng kết hôn là Thẩm Vân Uyển, những bài xích mà còn chút mong đợi.
Khi đó, mới , sự cố chấp của hóa là tình yêu.
Chỉ là cả hai đều quá lý trí, hơn nữa đều sự nghiệp mà đam mê.
Đặc biệt là Thẩm Vân Uyển, phòng thí nghiệm chính là nhà của nàng, phàm là khác phái ở bên cạnh nàng, cuối cùng đều nàng biến thành đối tác, hoặc là đồng nghiệp, hoặc là bạn cùng ngành.
Nếu chút kiến thức về y dược, e rằng thể đến gần nàng.
Nghĩ đến nam tử ở lầu, ánh mắt Lưu Trạch trầm xuống, “Ngươi tới đây khi nào?”
“Theo lời ngươi , hôn mê hơn năm tháng, nhưng ở đây hơn năm năm , tính , một năm ở đây bằng một tháng ở chỗ chúng .
Ngươi đến đây khi nào?”
“Ta đến đây gần một năm , là cái đêm bệnh viện thăm ngươi, cũng xe đâm.
Theo cách tính , hẳn viện một tháng . Chúng coi như là bệnh hữu .”
Cha Nương hẳn sẽ sắp xếp bệnh viện của gia đình.
May mà dặn dò kỹ lưỡng, chỉ thị của , việc điều trị cho Thẩm Vân Uyển dừng .
Thẩm Vân Uyển , chút tự nhiên , “Thật ngại quá, hình như hại ngươi .”
Nàng hỏi tại đến bệnh viện thăm nàng, thường xuyên thăm nàng ?
Giữa những trưởng thành cần rõ ràng như , huống chi hiện tại bọn họ chuyện quan trọng hơn cần .
“Hai chúng thể đến đây, nhất định là một cơ duyên nào đó.
Thời gian cũng thật kỳ lạ, một tháng ở thế giới bằng một năm ở đây.
Mà ngươi từng nghĩ đến việc về ? Ngươi ở đây mãi mãi ?
Nếu một ngày chúng buộc trở về, giống như chúng buộc đến đây , ngươi sẽ thế nào?”
Thẩm Vân Uyển câu hỏi , chìm suy tư.
Từ ban đầu nàng vẫn còn bận tâm chuyện trở về, nhưng mấy năm nay, nàng và bốn đứa trẻ sống với như con ruột thịt.
Và còn Lâm Thành Phong.
Hai bọn họ từ lúc ban đầu chật vật, đến khi giàu, đó đến kinh thành.
Trong khi nuôi dưỡng bốn đứa con, rốt cuộc cũng thời gian dừng để xem xét tình cảm của hai .
Hơn nữa, cũng nàng rời là rời , như Lưu Trạch , việc họ đến đây cũng do ý của họ quyết định.
Thấy vẻ mặt Thẩm Vân Uyển chút nặng nề, lòng Lưu Trạch cũng trầm xuống.
Sau ngần năm sống ở đây, nàng tình cảm với nơi .
Nhớ đến Lâm Thành Phong ở lầu, lòng Lưu Trạch cũng như gai mắc.
Hắn suy đoán một chút, khi Thẩm Vân Uyển đến đây, là thê tử của Lâm Thành Phong, là của bốn đứa trẻ .
Mặc dù đây là thể nguyên bản của nàng, nhưng vẫn khiến Lưu Trạch thêm một phần bất mãn đối với Lâm Thành Phong.
Người dựa mà gì cả, trực tiếp trở thành phu quân của Thẩm Vân Uyển.
Hắn ở bên cạnh nàng mười năm, cũng chỉ đổi lấy mối quan hệ hợp tác với nàng.
Chỉ vì trong mắt nàng căn bản tình yêu.
Hắn cũng khai khiếu, đúng hơn là căn bản nghĩ động lòng với một nữ tử thanh lãnh như , mà mối tình kéo dài mười năm.
Hắn kìm nén thứ tình cảm tên trong lồng ngực, lặng lẽ mắt, thấy sự giằng xé và nỡ trong mắt nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-94-cai-va.html.]
Tuy nhiên, vội, bọn họ thuộc về nơi , sẽ một ngày bọn họ đều trở về.
Trở về thế giới thuộc về bọn họ.
Đến lúc đó, việc đầu tiên tỉnh chính là cầu hôn nàng.
Nữ tử mắt là Thẩm Vân Uyển chỉnh, chỉ khi linh hồn của thể trở về thể ở thế giới , mới là Thẩm Vân Uyển chỉnh.
Nghĩ đến đây, đôi môi mím chặt thành một đường của Lưu Trạch cuối cùng cũng thả lỏng đôi chút.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
Thẩm Vân Uyển từ trong suy tư ngẩng đầu lên, trong mắt vẫn còn sự mơ hồ tan.
Lưu Trạch chút đau lòng cho nàng, lượng thông tin ngày hôm nay quá nhiều, cần cho nàng thời gian để tiêu hóa.
“Cuộc trò chuyện của chúng ngày hôm nay, xin hãy giữ bí mật với thứ ba.”
“Chúng chắc còn của thế giới chúng đến đây .”
“Hai chúng cùng lúc gặp t.a.i n.ạ.n xe, quá trùng hợp, lẽ kẻ thủ ác.”
“Hơn nữa, vẫn đang nghiên cứu phương pháp trở về, khi tìm , vẫn nên để thứ ba đến từ dị thế.”
Lưu Trạch thẳng mắt Thẩm Vân Uyển, nghiêm túc .
Thẩm Vân Uyển thận trọng gật đầu.
Dù Lưu Trạch nàng cũng sẽ với thứ ba.
Đây là bí mật của riêng Lưu Trạch.
Nghĩ năm xưa, nàng cũng mất mấy năm mới dám thổ lộ bí mật của với Lâm Thành Phong.
Lưu Trạch thấy Thẩm Vân Uyển thận trọng gật đầu mới dậy mở cửa.
Hắn , Lâm Thành Phong ít nhất cũng ít chuyện về nàng, ví dụ như nàng thể lấy vật từ khí.
Dị năng cũng tò mò, nhưng hôm nay quá nhiều , Thẩm Vân Uyển chủ động nhắc đến, cũng coi như .
Nếu , chẳng sẽ xác nhận chuyện đêm qua theo dõi bọn họ ?
Người ngoài cửa sốt ruột gõ mấy nữa.
Lưu Trạch mở cửa, cửa rõ ràng đang Lâm Thành Phong.
Hắn thấy lửa giận trong mắt Lâm Thành Phong như phun trào ngoài.
chỉ mỉm với ngoài cửa, chào hỏi, một tay vịn cửa, ý cho khác .
Lâm Thành Phong nheo mắt mặt, còn một chút tình đồng môn nào nữa.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thẩm Vân Uyển thấy ngoài cửa, Lưu Trạch chặn cửa kín mít.
Nàng dậy, ngoài cửa.
Hôm nay chuyện với Lưu Trạch quá nhiều , nàng về nhà tiêu hóa cho kỹ.
Lâm Thành Phong thấy Lưu Trạch chặn ở cửa, vai va cánh tay đang vịn cửa của Lưu Trạch.
Sức mạnh lớn đến mức khiến Lưu Trạch lùi mấy bước.
“Sao ?” Thẩm Vân Uyển đỡ Lưu Trạch đang lùi .
Lưu Trạch vốn thể vững, nhưng thấy Thẩm Vân Uyển đỡ lưng , liền thuận thế ngả về phía Thẩm Vân Uyển.
Thẩm Vân Uyển theo phản xạ buông .
Lưu Trạch lập tức ngã xuống đất.
Thẩm Vân Uyển định đỡ , nhưng Lâm Thành Phong một tay kéo , bất chấp ý của nàng, kéo nàng ngoài.
Căn bản thèm Lưu Trạch đang đất.
“Lâm Thành Phong, buông .” Thẩm Vân Uyển đưa tay giằng , nhưng căn bản thể động đậy.
Thẩm Vân Uyển đầu Lưu Trạch đất.
Lưu Trạch thấy Thẩm Vân Uyển tới, một tay vịn vai, vẻ mặt đầy đau đớn.
Thẩm Vân Uyển sức lực của Lâm Thành Phong, tùy tiện vung tay cũng thể khác thương.
nàng tâm trạng quản , trực tiếp Lâm Thành Phong lôi .