Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-11-11 00:02:33
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngày mai, hẳn là sẽ của nha môn đưa .

Vừa nãy tìm Tây nhi , chuyện cung đều với .

Chắc hẳn ngươi cũng .”

Thẩm Vân Uyển lấy thánh chỉ , đặt lên chiếc bàn nứt.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trông thấy chiếc bàn nứt cũng chút ngạc nhiên.

Hay cách khác, nàng giờ đây còn bận tâm nữa.

Lâm Thành Phong thánh chỉ bàn, ánh mắt chút d.a.o động.

“Cái cần mang kê biên, nếu sẽ bất lợi cho Tây nhi.”

Thẩm Vân Uyển giờ đây cũng sẽ còn nghi ngờ rằng Lâm Thành Phong sẽ mang kê biên.

Chuyện , Lâm Thành Phong còn rõ lợi hại hơn nàng. Huống hồ, vị trong cung cũng sẽ dung túng.

“Được.” Lâm Thành Phong chằm chằm thánh chỉ, đáp.

“Sau khi Tây nhi cung, nhất định sẽ chịu sự chèn ép từ trong cung lẫn ngoài cung.

Ngươi…” Thẩm Vân Uyển lúc mới Lâm Thành Phong, “hãy cố hết sức bảo vệ nó.

Người cũng hỉ nộ vô thường, vạn nhất gây khó dễ cho Tây nhi.

Vẫn xin ngươi thể từ thủ đoạn, dốc hết sức giúp nó. Ngươi , là vì chúng , vì chúng vai trò phụ mẫu của nó.

Mới khiến nó chọn con đường đầy chông gai , lẽ…”

Giọng Thẩm Vân Uyển chút nghẹn ngào, “Có lẽ con của , Tây nhi của , cơ hội trưởng thành.

Giống như cái bào thai mất .”

Huyết mạch trong hoàng cung chỉ là tấm vé nhập môn, khi , sống c.h.ế.t màng, kẻ nào sống sót đến cuối cùng mới cơ hội tranh đoạt vị trí .

Lâm Thành Phong vươn tay , tự nhiên rụt bên cạnh cánh tay Thẩm Vân Uyển.

Không dám chạm nàng, dù chỉ là an ủi.

“Nàng yên tâm, còn ở đây, Tây nhi sẽ .”

Ngón tay Lâm Thành Phong nắm chặt thành quyền, cào thịt lòng bàn tay.

“Vậy thì xin nhờ ngươi.” Thẩm Vân Uyển cúi đầu thật sâu về phía Lâm Thành Phong.

Cái cúi đầu của Thẩm Vân Uyển khiến Lâm Thành Phong tự giễu sang một bên, “Vân Uyển, nàng cần như .

Chúng cũng là con của .”

Thẩm Vân Uyển thêm lời nào, mà rời .

“Vân Uyển.” Lâm Thành Phong lên tiếng gọi Thẩm Vân Uyển đang định rời .

Hắn tiến lên vài bước, đến gần Thẩm Vân Uyển.

“Bây giờ , sợ còn cơ hội.

Sau , nàng chắc hẳn sẽ gặp nữa, ?” Thẩm Vân Uyển đầu , nhưng cũng bước thêm bước nào.

“Ta… biện giải gì cho , đúng như lời nàng .

Ta tự phụ bất tài, cố chấp nhu nhược, một phu quân và phụ xứng chức.

Vân Uyển, cảnh xuất và trưởng thành của , định rằng những khiếm khuyết mà nàng thể dung thứ.

Ta cũng đang sửa đổi, cũng đang tự vấn, chỉ là…

Nàng thể cho một chút thời gian ? Đừng như , chôn vùi tất cả quá khứ của chúng .

Coi như xa lạ, ngơ thấy.

Chúng vĩnh viễn thể là xa lạ, ?”

Thẩm Vân Uyển yên lặng tại chỗ, lắng Lâm Thành Phong từng câu từng chữ tự phân tích .

Trong lòng nàng đương nhiên sẽ sự d.a.o động.

Kẻ gây tất cả chuyện , chỉ riêng . Còn sự dung túng, thậm chí là chiều theo của nàng.

Nàng chẳng tự phụ, chẳng bất tài.

Nàng đối với bản chẳng thất vọng và oán hận.

Nàng ngay cả bản còn thể tha thứ, nào tư cách thông cảm cho Lâm Thành Phong.

Thẩm Vân Uyển thêm một lời nào, cũng đầu , bước khỏi thư phòng.

Lâm Thành Phong bàn tay vươn của , trống rỗng, lâu vẫn hồn.

Không qua bao lâu, buông thõng tay xuống, chậm rãi tới cửa sổ.

Nhìn màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, lòng cũng tựa hồ nhuộm đen.

Vợ con ly tán, bốn chữ ngừng lướt qua tâm trí .

Khiến cả đầu óc như nổ tung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-149.html.]

mặt để lộ bất kỳ biểu cảm nào.

Tựa như một ngọn núi lửa sắp phun trào, bên dung nham cuồn cuộn, nhưng bên ngoài vẫn gió yên biển lặng.

So với nội tâm bất bình của Lâm Thành Phong, Thẩm Vân Uyển trở về chính viện, ngoài sự lưu luyến, quá nhiều phẫn nộ.

Chỉ là cả đêm, nàng đều thể an nhiên chìm giấc ngủ.

Nàng canh giữ Xuân Hoa, dõi con bé.

Ngày hôm , Vương đại nhân của Thuận Thiên Phủ chút bất đắc dĩ bên ngoài phủ Lâm.

Thực đêm qua nhận báo án về vụ án mạng xảy tại ngôi miếu đổ nát ngoài thành.

Khi hiểu rõ đại khái, trong lòng một vạn tiếp nhận cái khoai lang bỏng tay .

Chuyện liên lụy đến cả triều đình.

Một mạch Lưu Tướng, A Thuận công công từ trong cung phái , và cả Lâm đại nhân gai góc .

Nhắc đến ai trong họ cũng kẻ thể đắc tội.

Đêm qua, Vương đại nhân cũng ngủ ngon giấc.

Chỉ là, chức trách tại , chỉ thể đến phủ Lâm bắt giữ nghi phạm lớn nhất, Lâm phu nhân Thẩm Vân Uyển.

Lâm phu nhân cũng là một nữ trung hào kiệt, năm xưa cứu tế, cứu cả thành , phong Cáo mệnh, xảy chuyện .

Còn về việc vì một Cáo mệnh phu nhân tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t quan viên triều đình, còn thẩm tra.

Vừa nghĩ đến việc thẩm vấn vị Cáo mệnh phu nhân , Vương đại nhân trong lòng cũng một vạn .

Không nên nắm giữ chừng mực thế nào.

Chủ yếu là ý kiến của vị trong cung .

Lý ma ma thấy thế trận bên ngoài cửa, chút hoảng hốt chạy chính viện.

“Ma ma, cái nhà còn nhờ ma ma tốn nhiều tâm tư .”

Thẩm Vân Uyển căn dặn Lý ma ma, một ngoài cửa.

“Vương đại nhân, sẽ theo ngài về nha môn.”

“Nương .” Xuân Hoa, Thu Hoa, Lâm Hướng Tây và Lâm Hướng Bắc đến bên cạnh Thẩm Vân Uyển, nắm lấy vạt áo của nàng.

“Về …… Những lời với các con hôm qua, hãy ghi nhớ cho kỹ.

Sống thật .”

Vương đại nhân trong phủ, Lâm đại nhân ở đó.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, chút hoảng sợ.

Lâm đại nhân hẳn là cung từ sáng sớm .

Dù là nghi phạm lớn nhất, nhưng định tội, huống hồ còn Cáo mệnh tại .

Hắn cũng dám đối xử với Thẩm Vân Uyển bằng cách thức đối với nghi phạm thông thường.

Đừng là dùng xiềng xích, ngay cả việc đưa Thẩm Vân Uyển về nha môn, cũng chỉ thể là mời nàng về, để điều tra một chút mà thôi.

Còn đặc biệt chuẩn một cỗ xe ngựa cho Thẩm Vân Uyển.

“Lâm phu nhân, mạo phạm .”

Thẩm Vân Uyển lũ trẻ ở cửa một cái, phất tay, bước lên xe ngựa.

Lần , nàng , nhà lao , bước , e rằng khó.

Trời còn sáng, Lâm Thành Phong cung.

Trong Ngự thư phòng, Lâm Thành Phong với bộ quan phục còn vương vết bùn đất, thẳng tắp.

Hoàng đế Lâm Thành Phong trơ tráo chẳng mảy may sợ hãi, hàng mày khẽ nhíu .

Xem , Lâm Thành Phong ngủ cả đêm.

Những tia m.á.u đỏ trong mắt, khiến đôi mắt trông như của dị tộc.

A Thuận công công ngay cả thở mạnh cũng dám, hận thể khiến hai vị tổ tông đừng nhận sự tồn tại của .

“Yến tiệc trong cung ngày hôm qua, thần hãm hại.

Công chúa nước Nam Húc dùng huyễn thuật với thần.

Nữ nhi của thần bắt cóc đến miếu đổ ngoài thành, nương tử của thần nhận thư đe dọa, chỉ đành một cứu con.

Những kẻ đó ức h.i.ế.p vợ con thần……”

Lâm Thành Phong ngừng một chút, ngước mắt Hoàng đế, “Ngày hôm qua, đứa con thần từng gặp mặt, cũng c.h.ế.t trong tay bọn chúng.”

A Thuận công công kinh ngạc ngẩng đầu, đó nhớ vạt áo của Thẩm Vân Uyển dính đầy máu, mới chợt vỡ lẽ.

Thì , lúc đó nàng sảy thai.

A Thuận dám Lâm Thành Phong, cũng dám biểu cảm của Hoàng thượng.

Chuỗi hạt Phật châu trong tay Hoàng đế cũng ngừng một chút.

 

Loading...