Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-11-11 00:02:29
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Vân Uyển đầu một cái.

Chỉ chuyên tâm việc của .

Nàng lấy một cái cuốc từ chỗ để dụng cụ trong sân.

Cuốc về phía đông.

Một nhát, hai nhát, ba nhát…

Cho đến khi cuốc thành một cái hố.

Không lớn, chỉ là một cái hố nhỏ.

Thẩm Vân Uyển lấy chiếc huyết y trong túi , gấp gọn gàng.

Vuốt ve vết máu, nỗi bi thống trong mắt nàng chực trào .

Đây là đứa con đầu lòng theo đúng nghĩa của nàng.

Chưa kịp trải nghiệm hỉ nộ ái ố khi , rời xa nàng khi nàng còn sự tồn tại của nó.

để nàng chăng.

Nàng thực sự thực tế, tự lượng sức, quá thánh mẫu, nên nó cảm thấy nàng thể bảo vệ cho nó, mới rời chăng.

Nàng vùi mặt chiếc huyết y, mùi m.á.u tanh nồng xộc lên, xộc khiến nước mắt nàng tuôn rơi.

Thấm ướt huyết y, vết m.á.u loang .

Nhuộm đỏ gò má nàng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nàng bận tâm đến vết m.á.u mặt.

Ngẩng đầu, về phía Đông, “Con ơi, hãy về phía Đông.”

Lâm Thành Phong phía thấy tất cả những gì đang diễn .

Đau lòng quỳ xuống đất, “Vân Uyển.”

Thanh âm bi thương, nhẹ như gió thoảng.

Thẩm Vân Uyển đáp lời Lâm Thành Phong, cũng đầu lấy một .

Cẩn thận đặt chiếc huyết y cái hố đào.

Dùng tay gạt đất lấp hố.

Lâm Thành Phong quỳ bò đến bên cái hố.

Nước mắt ướt đẫm vạt áo .

Hắn kéo tay Thẩm Vân Uyển, “Vân Uyển, đừng, đừng chôn.”

Một tay khác luống cuống lấy chiếc huyết y khỏi hố.

Quan phục của vương đầy bụi đất.

Lâm Thành Phong cầu khẩn Thẩm Vân Uyển, đau lòng đến thở nổi.

Ngón tay trắng nõn gạt đất huyết y, cẩn thận nhặt lên, nhẹ nhàng lau bùn đất bám .

Thẩm Vân Uyển mặt cảm xúc Lâm Thành Phong, cũng ngăn cản.

Nàng dậy, cũng giật lấy chiếc huyết y từ tay Lâm Thành Phong, mà chỉ thờ ơ liếc một cái.

Giờ phút , dường như chiếc huyết y cũng còn quan trọng nữa.

Nàng chỉ rời khỏi sân viện , ở cùng một gian với Lâm Thành Phong.

Ít nhất, hiện tại, nàng gặp Lâm Thành Phong.

Sự xuất hiện của Lâm Thành Phong ngừng nhắc nhở nàng, nàng từng đáng đến mức nào.

Đáng khi suy nghĩ cho quá nhiều , mà cân nhắc đến năng lực của chính . Điều nghi ngờ gì là một chuyện đáng khinh bỉ.

“Vân Uyển, nàng thể đừng như , đừng vô tình phớt lờ như .”

Lâm Thành Phong ôm chặt huyết y trong tay, đặt ngực.

Vẫn quỳ mặt đất, ngẩng đầu Thẩm Vân Uyển đang lưng, trong cơ thể dường như còn cảm nhận tim đang đập nữa.

Hắn cảm thấy giờ phút c.h.ế.t.

Chỉ là còn việc , nên chỉ thể dựa ý niệm mà sống.

Thẩm Vân Uyển đầu , trăng trời, thanh âm bi lương, hòa ánh trăng lạnh lẽo.

“Ta chỉ là thấy cái ngày đó.

Mỗi khi thấy ngươi, nhớ đến ngu độn và ngu xuẩn đến mức nào.

Ngu xuẩn đến mức hại c.h.ế.t con của .

Lâm Thành Phong, ngươi giả vờ mềm yếu, cuối cùng sự giả vờ cũng trở thành sự thật.

Còn , giả vờ đại từ đại bi, cuối cùng sự giả vờ trở thành phù chú đòi mạng.

Tất cả thiện ý và kế hoạch, đều cần năng lực tương xứng.

Nếu năng lực đủ, thì cái gọi là thiện ý đó, sẽ biến thành một thanh kiếm sắc bén chĩa chính hoặc của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-145.html.]

Chúng chẳng chính là như ?”

Thẩm Vân Uyển bình thản .

Lâm Thành Phong sụp xuống đất, “Nàng thể cho thêm một cơ hội , sẽ tự vững đó …”

“Muộn .”

“Không muộn. Vân Uyển, chúng vẫn thể con, chúng vẫn thể…”

“Có thể gì!” Thẩm Vân Uyển đột nhiên đầu , xổm xuống, lửa giận trong mắt như phun trào.

“Lâm Thành Phong, vẫn luôn tự khuyên rằng, sinh trong triều đại , tư duy của ngươi chỉ thể như .

Khi tư tưởng trọng nam khinh nữ, khi phân biệt tôn ti, khi quan bản vị, đều tự nhủ, đây của ngươi.

Ngươi hơn nhiều so với khác trong triều đại , thể ép buộc một xuất từ quốc gia chuyên chế nhận thức tự độc lập.

Ta tìm cho ngươi nhiều lý do, thậm chí che giấu những khuyết điểm rõ ràng ngươi bằng dung mạo .

Khiến chính cũng trở nên nông cạn và tự phụ như ngươi.

Điều rõ ràng là tự lừa dối lừa dối , nhưng bởi vì chấp nhận ngươi như là tiện lợi nhất.

Không cần đổi ngươi, cũng cần chống đối triều đại . Vẫn thể đắm chìm trong sự dịu dàng của ngươi.”

Thẩm Vân Uyển chậm rãi dậy, “Thế nhưng tất cả những điều , vốn dĩ là sai trái.

Ta chấp nhận triều đại , thể chút vướng bận mà chấp nhận ngươi.

Nếu… nếu đứa con vẫn còn, lẽ đó sẽ là mối liên kết sâu sắc nhất giữa và ngươi.

Mối liên kết lẽ thể khiến bỏ qua tất cả, cùng ngươi bước tiếp.

Thế nhưng…”

Thẩm Vân Uyển khẩy một tiếng, “Trời cao cũng nhịn nổi nữa, nên trừng phạt và ngươi, bằng mạng sống của con chúng , để trừng phạt chúng .

Cả Xuân Hoa, ước mơ từ nhỏ của nàng là quán xuyến việc cho gia đình.

Thích xem sổ sách, thích quản gia.

Nàng lẽ sẽ trở thành chủ mẫu của một gia đình quyền quý, bận rộn trong cái nơi bốn góc tường .

Bận rộn nhưng hưởng thụ.

Nàng vốn dĩ thích chăm sóc cuộc sống cho khác. Thế nhưng bây giờ, nàng hẳn sẽ còn mong ước gả cho một nam tử nào nữa.

Sau ngày hôm nay, cả kinh thành sẽ truyền những lời lẽ ô uế về nàng.

Ngươi chắc chắn sẽ , ai dám đúng ?

Lâm Thành Phong, hãy dẹp bỏ ánh mắt kiên định đó của ngươi , ngươi ngươi căn bản , ngay cả Thánh thượng đương triều cũng .

Lời đáng sợ, cho dù Xuân Hoa trong sạch, nhưng trong mắt tất cả , nàng còn trong sạch nữa . Cho dù thể ngăn miệng bá tánh, cũng thể ngăn suy nghĩ trong lòng họ.

Cuộc đời của Xuân Hoa, chúng hủy hoại .

Hủy hoại , ngươi ?”

Thẩm Vân Uyển nhẹ lau nước mắt của , nàng hối hận, nàng oán hận chính , cũng oán hận Lâm Thành Phong.

Oán hận tất cả thứ ở đây.

Lâm Thành Phong cúi đầu, đất bùn mặt đất, cũng như chính lúc .

Hắn đ.ấ.m đất, một nhát, hai nhát, ba nhát…

Thẩm Vân Uyển đầu, về phía chính đường.

Không ai chú ý đến Lâm Hướng Tây đang ở một góc sân.

Hắn c.ắ.n chặt môi.

Không hề lên tiếng.

Nước mắt rơi vạt áo , ấm nóng.

dường như cảm nhận .

Hắn bóng lưng xa, dáng gầy guộc, còn sự kiên cường như .

Thậm chí khi cũng vững.

Mẫu , hẳn là đau lòng.

Đệ hoặc của , đứa trẻ cơ hội gặp mặt , mất ngày hôm nay.

Tỷ tỷ của , dù ô uế thanh danh, cũng dọa sợ ít.

Hơn nữa, cái sự trong sạch ngày mai sẽ trở thành vũ khí để tất cả công kích tỷ tỷ .

Gia đình , nhanh như đến lúc tan nát .

Lâm Hướng Tây ngẩng đầu vầng trăng lạnh lẽo, cố gắng nén những giọt nước mắt ngừng rơi xuống.

Hắn quá nhiều thời gian để bi thương.

Có quá nhiều việc .

Hắn đến chỗ Lâm Thành Phong, Lâm Thành Phong vẫn đang đ.ấ.m đất, chỗ đ.ấ.m tạo thành một cái hố sâu.

 

Loading...