Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 129: Bị trói

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:50:50
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bẩm Hoàng thượng, bổn cung là công chúa Nam Húc quốc, là đến Đại Việt của các để hòa , chứ để chịu đựng sự sỉ nhục từ Đại Việt các .

Đây là biểu hiện mà Đại Việt các hòa bình ?”

“Công chúa, dựa mà chất vấn Hoàng thượng Đại Việt của .

Chẳng lẽ chuyện , còn thể khác ép nhận ?

Hơn nữa, chính cũng là đến hòa .

Hòa tìm là hoàng thất, để các ma ma sự trong sạch cho , cũng để hoàng thất còn lo lắng gì.”

Lâm Thành Phong lúc mới ngẩng đầu về phía công chúa Nam Húc quốc, nhưng trong mắt hề một chút dịu dàng.

Cứ như một con rắn độc nàng, hận thể khiến nàng lập tức bỏ mạng.

“Bẩm Hoàng thượng, công chúa Nam Húc quốc dù cũng là nữ nhi, để nữ nhi tự chứng minh sự trong sạch của , e rằng chút màng đến danh tiếng của công chúa.”

Lưu Quý phi xen , liếc Hoàng hậu một cái.

, Hoàng thượng, công chúa Nam Húc quốc chắc chắn cũng sẽ lấy sự trong sạch của để vu oan cho Lâm đại nhân.”

Đổng Hoàng hậu tiếp lời.

Hoàng đế Hoàng hậu và Đổng Quý phi, ánh mắt tràn ngập hàn ý.

Dưới ánh mắt của ngài, Hoàng hậu và Đổng Quý phi đều cúi đầu.

Hoàng đế một lượt, khẽ một tiếng.

Đây nào cái bẫy giăng cho Lâm Thành Phong, mà là cái bẫy giăng cho chính ngài, Hoàng đế.

Dùng Nam Húc quốc để kiềm chế, khiến thanh đao dùng để đối phó với các thế gia, vị thần tử mà ngài sủng ái nhất, hủy hoại tay công chúa Nam Húc quốc .

Bảo Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, chính là bảo tất cả các thế gia họ.

Mà công chúa Nam Húc quốc đạt hợp tác gì với Lưu gia và Đổng gia đây?

Chưa đợi ngài mở lời, Lâm Thành Phong, thanh đao tay.

“Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương. Thần chỉ là một quan tứ phẩm, thể chịu trách nhiệm với công chúa?

Nếu chuyện truyền đến Nam Húc quốc, Thánh thượng của Nam Húc quốc sẽ nghĩ thế nào?

Đây chẳng là sự khiêu khích trắng trợn của Đại Việt đối với Nam Húc quốc ?

Các châm ngòi chiến tranh giữa hai nước ?

Chỉ vì chút danh tiếng của nữ nhân?”

“Ta sẽ với phụ hoàng…” Công chúa Nam Húc quốc vội vàng giải thích.

“Công chúa chắc chắn sẽ , sẽ giải thích với quân chủ Nam Húc quốc.

, thiên hạ liệu tin ?

Người giải thích với thiên hạ ?

, công chúa rõ hơn vi thần.

Huống hồ, chứng cứ nghiệm , tất cả trong đại điện cũng sẽ dị nghị.

Đặc biệt là Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử.”

Lâm Thành Phong về phía Hoàng hậu và Lưu Quý phi đang cao.

Hoàng đế Lâm Thành Phong một tràng lời lẽ, cơn giận ban nãy cũng nguôi ngoai đôi chút.

Vẫn còn cơ hội để bù đắp.

“Cứ theo cách của Lâm đại nhân.”

Cho dù công chúa Nam Húc quốc còn trong sạch, ngài cũng sẽ ban cho nàng một sự trong sạch thiên hạ.

Ngài tin Lâm Thành Phong, ngài tin công chúa Nam Húc quốc .

Ai mà công chúa gì ở Nam Húc quốc chứ?

Những trong đại điện đều cảm thấy chuyện chút kỳ lạ, giữa chốn đông mà nghiệm .

Lại còn là đối với công chúa nước ngoài.

Lấy công chúa bao nhiêu lợi ích, hơn nữa là một công chúa trẻ tuổi xinh , vì Lâm đại nhân thề c.h.ế.t chịu như ?

Mặc cho nghĩ thế nào, hai ma ma lão luyện mời công chúa gian trong.

Đương nhiên sẽ thực sự nghiệm công chúa.

“Công chúa, thất lễ, xin công chúa hãy nán cùng lão nô trong phòng một lát.”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trong đại điện, A Thuận công công nhẹ nhàng đến bên cạnh Hoàng đế, ghé tai thì thầm mấy câu.

Lâm Thành Phong vẫn luôn A Thuận công công.

Chưa kịp đợi hai ma ma ngoài, y thỉnh cầu: “Hoàng thượng, nội tử vì chuyện chắc chắn sẽ đau lòng tột độ. Xin Hoàng thượng cho phép thần xuất cung.”

Lúc , hai vị ma ma dẫn công chúa ngoài.

“Công chúa vẫn còn trong trắng.”

Lời của ma ma vang vọng trong đại điện, trong điện đều mỗi một suy tính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-129-bi-troi.html.]

Lưu tướng và Đổng tướng quân đầy thâm ý.

Trong đầu Lâm Thành Phong giờ đây chỉ còn Thẩm Vân Uyển.

“Cho phép Lâm đại nhân xuất cung. Có cần để thái y xem vết thương của ngươi ?”

“Tạ Hoàng thượng. Thần chỉ là vết thương ngoài da, đáng ngại.” Nói xong, y dậy hành lễ, xuất cung.

xuất cung sớm hơn cả Lâm Thành Phong chính là Lưu Trạch.

Yến tiệc trong cung Lưu Trạch vốn cơ hội tham gia, chỉ là y công cứu trợ thiên tai, Hoàng thượng đặc cách chỉ định đến.

Tuy nhiên vì phẩm cấp quá thấp, y vẫn luôn ở vị trí xa Hoàng thượng nhất, gần như ai để ý.

Khi Thẩm Vân Uyển phi nước đại khỏi cung, y liền theo xuất cung.

Hoàn nghĩ đến nếu Hoàng thượng triệu kiến y, .

Tô Thiêm đến ngoài cung, liền thấy đại nhân nhà .

Chân trần nhảy xuống xe ngựa, đưa tờ giấy nhỏ cho Lâm Thành Phong: “Đại nhân, đây là của phu nhân đưa cho ngài. Phu nhân …”

“Lên xe, mau.” Lâm Thành Phong tờ giấy, liền nhảy lên xe.

Khi Lâm Thành Phong xuất cung, Thẩm Vân Uyển đến miếu hoang chỉ định.

Khi nàng đẩy cửa miếu hoang , chỉ thấy Xuân Hoa đang trói tay chân, miệng bịt, đôi mắt kinh hoàng về phía Thẩm Vân Uyển.

Khoảnh khắc Thẩm Vân Uyển thấy, cơn giận xộc thẳng lên đỉnh đầu.

“Xuân Hoa…”

Xuân Hoa liều mạng lắc đầu, một tiếng “rầm”, Thẩm Vân Uyển ngã xuống đất.

Người phía nàng lên.

Xuân Hoa tuyệt vọng mấy kẻ nam nhân dơ bẩn trói nương nàng , nhưng miệng thì bịt.

Một chậu nước hắt lên Thẩm Vân Uyển.

Thẩm Vân Uyển tỉnh , nước mắt nàng nhòa .

Nàng lắc đầu, rũ nước đọng mặt, mới mắt.

“Lưu Oánh Ngọc? Ngươi gì?”

Thẩm Vân Uyển giãy giụa dậy, mới phát hiện trói.

“Thẩm Vân Uyển, nếu nữ nhi ngươi chịu khổ, ngươi hãy chịu khổ .

Ta xem ngươi những kẻ du thủ du thực đó nhục , liệu còn thể vị Cáo mệnh phu nhân ?

Lâm Thành Phong còn quan tâm ngươi ?

Ngươi liệu còn thể ngạo mạn như ?”

“Lưu Oánh Ngọc, và ngươi đây thù hận lớn đến thế.

Ngươi bây giờ thu tay còn kịp, nếu chỉ là ngươi, mà cả Lưu gia các ngươi.

Cũng sẽ kết cục .”

“Ha ha ha, ghét nhất là cái vẻ ngươi đội cái lốt vẻ như vì khác.

Cứ như là Bồ Tát cứu thế. Cứu dân nghèo, cứu bệnh nhân.

Bây giờ, ngay cả nữ nhi ngươi cũng cứu , đây là cái ‘đại ái’ mà ngươi theo đuổi ?”

Thẩm Vân Uyển dịch đến bên cạnh Xuân Hoa, an ủi nàng.

Lưu Oánh Ngọc lạnh lùng: “Sao? Đau lòng ? Lát nữa ngươi sẽ còn đau lòng hơn.”

“Lưu Oánh Ngọc, ngươi gì?

Về những phiền toái gây cho ngươi đây, xin .”

“Xin ? Muộn .

Ngươi vì đến Kinh thành, ngươi vì ở yên trong cái thôn làng của ngươi. Loại như ngươi, chỉ xứng con chuột lủi thủi trong xó xỉnh tối tăm.

ngươi cứ cố bò , nực ánh sáng của bách tính. Chỉ ngươi, chỉ dựa ngươi tiện phụ , tư cách gì!”

Nói Lưu Oánh Ngọc đá một cước bụng Thẩm Vân Uyển.

Xuân Hoa bên cạnh nước mắt ướt đẫm mảnh vải bịt miệng nàng.

Nàng cảm thấy thật đáng c.h.ế.t, nếu nàng Lâm Lão Thái mê hoặc, theo bà khỏi thành, nàng sẽ bắt.

Nương nàng cũng sẽ đến cứu nàng, chịu đủ sỉ nhục.

Lưu Oánh Ngọc đá thêm vài cước bụng Thẩm Vân Uyển.

Trúng ngay bụng nàng.

Trong khoảnh khắc, Thẩm Vân Uyển đau đớn khó lòng chịu nổi, còn một dòng nóng ấm từ trong cơ thể nàng chảy .

Nàng như cảm nhận điều gì, mặt nàng lập tức còn một chút huyết sắc.

“Bây giờ mới bắt đầu sợ ? Muộn , Thẩm Vân Uyển, sẽ cho ngươi thế nào là sống bằng c.h.ế.t.”

Lưu Oánh Ngọc xoay bỏ .

 

Loading...