Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 114: Nàng muốn, chúng ta cho, không phải là xong sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:50:36
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chàng tự trách quá thiện ý với Lưu Trạch, nhưng càng khinh thường việc dùng phúc lợi của bách tính để vu oan cho Lưu Trạch.
Chàng thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, nhưng chỉ giới hạn ở bản .
Chưa kịp phủ, gặp Thẩm Vân Uyển ở ngoài cửa.
Thẩm Vân Uyển thậm chí còn buồn nâng mí mắt, cứ thế thẳng nhà.
Lâm Thành Phong ngẩn một lát, đó cũng bước nhà.
Thẩm Vân Uyển thẳng tới nhà bếp.
Lâm Thành Phong trở về chính ốc quan phục, cũng tới nhà bếp.
“Phu nhân, Thiếu gia Hướng Bắc sớm nhắc tới món thịt kho tàu .
Lão nô mấy , nhưng đều hương vị trong tưởng tượng.” Lý ma ma đưa một miếng thịt ba chỉ cả nạc lẫn mỡ rửa sạch cho Thẩm Vân Uyển.
Tối qua, phu nhân hôm nay thịt kho tàu, trời còn sáng, nàng tiệm thịt heo phố, chọn mua miếng thịt ba chỉ ngon nhất.
Đại nhân và Phu nhân ở phủ, các hài tử đều trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Trong nhà cũng còn sự náo nhiệt như .
Giờ đây phu nhân trở về, còn phong cáo mệnh, chẳng bao lâu nữa sẽ lễ phong thưởng, đến lúc đó cả Kinh thành, thậm chí là bộ Ân Trì quốc đều sẽ .
Nghĩ đến đây, Lý ma ma cảm thấy còn thể việc ở Lâm phủ thêm hai mươi năm nữa.
Thẩm Vân Uyển thái thịt ba chỉ thành những miếng dày.
“Đại nhân.” Lý ma ma thấy Lâm Thành Phong bước nhà bếp, vội vàng dậy.
Trong quan niệm của nàng, quân tử tránh xa chốn bếp núc.
Chỉ là thứ trong Lâm phủ đều giống với những quan niệm cố hữu đây của nàng.
Nàng cũng đang từ từ chấp nhận và đổi.
“Lý ma ma, ngoài việc khác , ở đây để lo.”
Lý ma ma thôi, nhưng vẫn lau khô tay hành lễ. Nếu như hôm qua nàng sự hưng phấn cho hồ đồ, nhận bầu khí khác thường giữa Đại nhân và Phu nhân.
Thì hiện tại, khi Đại nhân bếp, phu nhân thậm chí còn liếc mắt Đại nhân một cái.
Lý ma ma dù chậm chạp đến mấy cũng phát hiện sự bất hòa giữa hai .
Chỉ là chuyện của chủ nhân, nàng cũng tiện gì nhiều, đành lo lắng hai bước ngoài.
Lần về phủ tính còn một ngày, Đại nhân và Phu nhân xảy mâu thuẫn gì.
Lý ma ma trăm mối thể giải, thở dài một tiếng, về phía chuồng ngựa.
Trong nhà bếp, Thẩm Vân Uyển chăm chú thái thịt thành từng miếng rộng hai ngón tay.
Cứ như thể đang bên cạnh nàng hề tồn tại.
Đặt thịt chậu, nàng lách qua đang bên cạnh.
“Buông tay.” Thẩm Vân Uyển thử hất tay khỏi cánh tay .
Lâm Thành Phong cầm lấy chậu thịt, buông tay nàng .
Chàng lặng lẽ đến bên bếp, về phía Thẩm Vân Uyển, “Hôm nay triều, tấu xin công lao cho Lưu Trạch.”
Thẩm Vân Uyển thực sự ném miếng thịt , nhưng nhận trong tay trống rỗng.
Lưu Trạch là mấu chốt ư?
Mấu chốt là tự ý cung tấu xin cáo mệnh gì đó cho nàng ?
Rõ ràng nàng thà đến Thái Y Thử.
“Mẫu , ma ma hôm nay sẽ thịt kho tàu.” Lâm Hướng Bắc còn tới, tiếng truyền nhà bếp.
Thẩm Vân Uyển cố gắng kiềm nén cơn giận đang bùng lên trong lòng.
“Mẫu , con...” Lâm Hướng Bắc xông nhà bếp, thấy Lâm Thành Phong cạnh bếp, chút kinh ngạc, “Phụ .”
Sau đó Thẩm Vân Uyển với vẻ mặt rạng rỡ, “Mẫu , con giúp thịt kho tàu cùng nhé, ?”
“Phụ , cùng ca ca đến thư phòng xem sách ? Hình như đang tìm đó.”
Lâm Hướng Bắc cầm lấy chậu thịt từ tay Lâm Thành Phong, đó chút nghi hoặc phụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-114-nang-muon-chung-ta-cho-khong-phai-la-xong-sao.html.]
Sức lực của phụ từ khi nào lớn đến ?
Chẳng lẽ Thành Lô Châu cứu trợ thiên tai một chuyến, còn thể trở nên lực đại vô cùng ?
Thẩm Vân Uyển đổ một muỗng nước lạnh nồi, “Bắc nhi, đổ thịt .”
Lâm Hướng Bắc lời mẫu , trong đầu liền tràn ngập hình ảnh thịt kho tàu, bèn đổ thịt trong chậu xuống.
Chẳng thèm Lâm Thành Phong đang một bên nữa.
Lâm Thành Phong liếc Lâm Hướng Bắc sắc mặt, chút cam chịu mà bước khỏi nhà bếp.
Chẳng mấy chốc, nước sôi, Thẩm Vân Uyển vớt thịt , rửa sạch nước lạnh cho đến khi nguội hẳn, để ráo nước chuẩn dùng.
Cho dầu nồi, khi dầu còn nguội thì cho quế, lá thơm và hoa hồi , dùng lửa nhỏ xào cho dậy mùi thơm.
Thêm thịt ba chỉ xào cùng, để mỡ chảy .
“Mẫu , thơm quá!” Lâm Hướng Bắc đang nhóm lửa, kìm hít hít mũi, dáng vẻ như một tiểu tham ăn .
Thẩm Vân Uyển vẻ đáng yêu của chọc .
Lâm Hướng Bắc thấy Thẩm Vân Uyển còn vẻ mặt nghiêm nghị như lúc nãy, trong lòng cũng thả lỏng đôi chút.
Chàng sắc mặt khác, đó là vì .
Từ khi bếp, nhận mẫu vui.
Trong bếp chỉ mẫu và phụ , mẫu vui, tất nhiên là liên quan đến phụ .
Đẩy khiến mẫu vui ngoài, còn về việc vì phụ khiến mẫu vui, cứ để ca ca chuyện với phụ .
Trong thư phòng, Lâm Hướng Tây và Lâm Thành Phong lạnh lùng đối diện .
Lâm Hướng Tây chăn đệm và y phục giường trong thư phòng, khẽ khẩy một tiếng.
“Lâm Hướng Tây, là phụ của con.” Lâm Thành Phong sớm mắt với đứa con ngang bướng nghịch thiên .
Lâm Hướng Tây thẳng Lâm Thành Phong, “Người nên tự ý chủ khi từng thông báo với mẫu một tiếng.
Mẫu rõ ràng là y quan , theo lẽ thường khi phong thưởng, cũng nên là từ y quan mà thăng cấp lên.
Chứ là cái cáo mệnh phu nhân tứ phẩm gì đó!”
“Lâm Hướng Tây, con mất mẫu của ?” Lâm Thành Phong chằm chằm hai mắt .
Lâm Hướng Tây cụp mắt xuống.
Thư phòng yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng hít thở cũng dường như thể thấy.
“Nếu như...” Lâm Hướng Tây như kiềm chế cảm xúc đang chực trào, nắm chặt hai nắm đấm, “Nếu đây là điều mẫu , con sẽ ủng hộ.”
Chàng mắt đỏ hoe về phía Lâm Thành Phong, “Phụ , mẫu là một con , nàng suy nghĩ của riêng .
Hơn nữa, dù là phận mẫu của con, thê tử của , nàng đều nhiều, và .
Người và đều , nàng là nàng . Nếu nàng rời , nhất định lý do thể rời khỏi.”
Lâm Hướng Tây Lâm Thành Phong đang ở bên bờ vực thịnh nộ, trong lòng khỏi thở dài một tiếng.
“Phụ , nếu giữ mẫu , chỉ cách là ở đây những hoặc những chuyện khiến nàng nỡ dứt bỏ hơn.
Mẫu bề ngoài trông vẻ dịu dàng, nhưng nàng là một nội tâm kiên cường và mạnh mẽ.
Dùng thủ đoạn cứng rắn để giữ mẫu , cho dù giữ thể nàng, cũng giữ trái tim nàng. Một mẫu trái tim, còn là mẫu hiện tại ?
Chẳng lẽ chỉ trúng mỗi thể của mẫu ?”
Lâm Thành Phong lời Lâm Hướng Tây , liền chìm suy tư.
“Phụ , thể giả vờ một thư sinh yếu đuối, khiêm tốn, ngày ngày chăm sóc đôi tay , chẳng vì mẫu thích ?
Người thể tiếp tục cố gắng hơn nữa.
Mẫu mềm lòng, còn rõ hơn cách cho mẫu nguôi giận.
Còn về việc cáo mệnh , phong thì cứ nhận . Mẫu chỉ tự do , nàng , chúng cho, là xong .
Không đều là chuyện một lời của ? Xin thêm một ân điển nữa cho mẫu , chẳng là ?”
Lâm Hướng Tây phụ , mà cứ gặp chuyện liên quan đến mẫu liền trở nên vô dụng, trong lòng cũng thấy mệt mỏi.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ngày thường đầu óc phụ cũng khá linh hoạt, nhưng cứ gặp chuyện liên quan đến mẫu , cả như ngu ngốc nhiều.