Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 111: Cha, mặt người sao vậy
Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:47:06
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn giới hạn của , nàng cũng .
Cho dù nàng bây giờ thể về, nàng cũng sẽ để tùy ý thao túng như .
Nàng sẽ cho , Thẩm Vân Uyển bao giờ là một dễ dàng khuất phục.
Thẩm Vân Uyển mở cửa, thấy Lâm Hướng Tây ngoài cửa.
“Nương , ?”
Người còn cứng rắn đối đầu với Lâm Thành Phong, khi Lâm Hướng Tây câu , khóe mắt nàng chợt đỏ hoe.
Lâm Hướng Tây mắt với đôi mắt đỏ hoe, vô cùng đau lòng.
Nương của y chịu bao nhiêu ấm ức, mới trở nên bất lực như .
Thẩm Vân Uyển nhanh chóng nén dòng lệ trong, “Nương .”
Thẩm Vân Uyển nắm tay Lâm Hướng Tây ngoài.
Lâm Hướng Tây đầu Lâm Thành Phong đang trong phòng.
Y trách mắng cha của , nhưng thấy cha y trông như cả thế giới bỏ rơi.
Đáng thương đến nỗi dường như chỉ còn một thế gian.
Y chút đồng tình với cha .
Chỉ là, y vẫn đau lòng cho nương hơn.
Bàn tay nắm chặt lấy tay nàng càng thêm sức.
Nếu thật sự như lời cha y , nương sẽ biến mất.
Sẽ về thế giới của nàng.
Vậy thì, một đến triều đại , nương của bọn y, càng cần thông cảm và che chở.
Nghĩ đến đây, Lâm Hướng Tây trừng mắt Lâm Thành Phong một cái thật mạnh.
“Nương , con mang điểm tâm đến cho .”
Lâm Hướng Tây kéo Thẩm Vân Uyển đến đại sảnh, hộp đựng điểm tâm tinh xảo đặt bàn.
Họ đại sảnh, Xuân Hoa, Thu Hoa và Lâm Hướng Bắc cũng đến.
“Nương .”
“Nương .”
Thẩm Vân Uyển xoa đầu bọn trẻ, an ủi, “Nương , các con… cha cũng , chúng chỉ giao tiếp trao đổi một chút, giải đáp những nghi hoặc của thôi.”
Nói đoạn, Thẩm Vân Uyển mở hộp điểm tâm, hương thơm thoang thoảng bay .
“Món điểm tâm thấy ngon, ngửi cũng thấy ngon .
Ta cảm giác lâu thưởng thức món ăn ngon đến .”
Nàng xách hộp điểm tâm, đến mặt bọn trẻ, “Cùng ăn chút .”
Lâm Hướng Bắc cầm một miếng đào tô, đưa đến miệng Thẩm Vân Uyển, “Nương , ăn .”
Thẩm Vân Uyển mỉm c.ắ.n một miếng.
Năm con vây quanh bàn uống , ăn điểm tâm.
“Nương , thể đến Hồi Xuân Đường nữa ?” Thu Hoa chút lo lắng, nếu nương thể đến Hồi Xuân Đường nữa, thì những bệnh nan y của đến khám, nàng vẫn thể kê đúng thuốc.
Nếu cho nàng thêm hai năm nữa…
nếu như.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Những khác cũng Thẩm Vân Uyển, cảm thấy món điểm tâm trong tay cũng còn ngon nữa.
“Vì thể ? Đó là chữ do Hoàng thượng ban cho ? Ta là phụng mệnh hành y.”
Nghe lời , sắc mặt lo lắng của Thu Hoa cũng dịu nhiều.
Mặc dù nàng lo lắng cho Hồi Xuân Đường, nhưng càng lo lắng hơn nếu nương thể những việc thích mà giam hãm trong nội trạch, nương sẽ vui.
Giống như nàng, nếu nàng cứ giam hãm trong thư viện, lớn lên gả chồng giam hãm trong bốn bức tường, nàng nghĩ, nàng sẽ sụp đổ mất.
Cuộc đời như , khiến ngạt thở.
Những khác lời Thẩm Vân Uyển đều an tâm hơn nhiều, trừ Lâm Hướng Tây.
Cuộc cãi vã trong chính thất nãy, y gần như thấy bộ, y nương và cha đang mâu thuẫn, hơn nữa còn là một mâu thuẫn lớn từng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-111-cha-mat-nguoi-sao-vay.html.]
Y chậm rãi ăn từng miếng đào tô trong tay, trong lòng chất chứa đầy tâm sự, nhưng mặt hề biểu lộ.
So với Lâm Hướng Tây đầy tâm sự.
Những hạ nhân trong Lâm phủ sự dẫn dắt của Lý ma ma, cả phủ đều tràn ngập khí vui tươi.
Lý ma ma trong hỏa phòng đang hăng hái chuẩn bữa tối hôm nay, hận thể trình diễn tất cả các món ăn học trong đời.
Chỉ là nàng vẫn luôn nhớ đến nguyên tắc lãng phí của Thẩm Vân Uyển, đành kiềm chế sự phấn khích của , nhưng vẫn cẩn thận chuẩn bốn món ăn và một món canh.
Có món vịt kho tương sở trường của nàng, cá kho tàu, gà hấp hành dầu, rau cải xào tóp mỡ, và món cuối cùng là canh cà chua.
Bữa tối vốn nên ăn ít, nhưng Lý ma ma luôn cảm thấy đại nhân và phu nhân từ Lư Châu thành trở về chắc chắn chịu ít khổ cực.
Vẫn kiềm mà sắp xếp nhiều món thịt như .
Mặt trời lặn về tây, cơm tối dọn xong.
Lý ma ma khi bày biện thức ăn xong, lập tức rời mà vẫn hầu bên bàn, phục vụ phu nhân đại nhân dùng bữa.
“Ma ma, cũng xuống dùng bữa .” Thẩm Vân Uyển vẫn quen việc hầu bên cạnh khi dùng cơm.
Lý ma ma cũng cố chấp, khi giúp họ xới cơm xong, liền lui xuống.
Lâm Thành Phong và Thẩm Vân Uyển chỗ, sáu , so với năm ăn điểm tâm, chỉ thêm mỗi Lâm Thành Phong, nhưng bầu khí còn thoải mái và hòa thuận như nãy.
Mọi chỉ im lặng dùng bữa, thực hiện triệt để nguyên tắc ăn .
Rõ ràng, bữa tối đây là lúc gia đình họ Lâm náo nhiệt nhất.
Thế nhưng hôm nay, chỉ tiếng nhai nhẹ.
Lâm Thành Phong gắp một miếng thịt vịt bát Thẩm Vân Uyển.
Những khác như thể đột nhiên bấm nút tạm dừng, đồng loạt ngừng , về phía Thẩm Vân Uyển.
Thẩm Vân Uyển dường như thấy miếng thịt trong bát, động đũa, mà tiếp tục ăn cơm và các món khác trong bát của .
Cho đến cuối cùng, miếng thịt vẫn cô đơn trong chiếc bát trống .
Thẩm Vân Uyển, hầu như bao giờ lãng phí lương thực, phá lệ bỏ miếng thịt trong bát.
Lâm Thành Phong chút bất đắc dĩ miếng thịt trong bát, gắp lấy nó.
“Cha, mặt cha ?” Nhẫn nhịn lâu, Lâm Hướng Bắc cuối cùng cũng hỏi.
Khi cha y sảnh, y thấy má trái của cha đỏ ửng.
Vì làn da của cha y trắng nõn, nên vết đỏ ở má trái càng rõ rệt hơn.
Chỉ là, bầu khí khi ăn cơm nãy vẻ nặng nề, những khác cũng gì, nên y cũng nhịn.
Đến tận bây giờ khi ăn xong, y vẫn kìm mà hỏi khi chằm chằm mặt Lâm Thành Phong.
Lâm Thành Phong hề tỏ lúng túng, thậm chí còn ngẩng mắt lên, ăn xong miếng thịt vịt đó.
Bình tĩnh nhưng chút tủi , “Bị mẫu con đ.á.n.h đó.”
Lời dứt, trong sảnh yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng thể thấy.
Thẩm Vân Uyển kinh ngạc, thể thẳng thừng che giấu mà như .
Vừa nãy mặt các con, nàng còn định che giấu sự bất hòa của hai .
Hắn thì , trực tiếp thẳng.
Ngay mặt các con.
“Cha, rốt cuộc cha sai chuyện gì, khiến mẫu giận đến thế?” Lâm Hướng Bắc một mặt hiển nhiên .
Trong lòng Lâm Hướng Bắc, mẫu y thiện lương thấu hiểu, ôn hòa gần gũi như , nhất định là cha sai chuyện gì đó, khiến mẫu tức giận.
Lâm Hướng Tây một mặt tán thưởng Lâm Hướng Bắc, đúng lúc mấu chốt luôn thể phát hiện vấn đề một cách chuẩn xác.
y đ.á.n.h giá thấp cái mặt của cha y , còn dày hơn cả tường thành.
“Ừm, cha sai , con giúp cha hỏi mẫu con, khi nào thì hết giận.”
Lâm Thành Phong đến giờ vẫn cho rằng sai, nhưng về nhà cãi vã với Thẩm Vân Uyển.
Ít nhất là ngủ một trong thư phòng.
Với cơn giận của Thẩm Vân Uyển hôm nay, cảm thấy thể sẽ đuổi .
Vừa nãy kiên định bao nhiêu, bây giờ hèn mọn bấy nhiêu.
Khó khăn lắm mới về đến nhà, ai một ôm phòng chứ.