Giữa đám đông, Thịnh Dã liếc một cái  nhận  .
Thời gian trôi qua, chúng   , như thể trở về thời thơ ấu.
Nhìn thấy , MC bước lên sân khấu: "Xin chào mừng nhà đầu tư   Khu nghỉ dưỡng Viễn Sơn, Tổng giám đốc Tập đoàn Thịnh Thị -  Thịnh Dã.”
"Xin mời nhà thiết kế trưởng của Khu nghỉ dưỡng Viễn Sơn – cô Ninh Lê."
Sau lễ cắt băng khánh thành,  và Thịnh Dã  dạo đến một khu rừng bạch quả.
Trước mắt là một màu vàng rực rỡ.
Những chiếc lá rơi  chân phát  tiếng xào xạc.
Đã nhiều năm  gặp, Thịnh Dã càng thêm phần chói mắt.
Cậu  như  phủ một lớp ánh sáng vàng kim.
Chàng trai trầm lặng và hướng nội ngày nào, giờ đây là vị Tổng giám đốc Tập đoàn Thịnh Thị lạnh lùng và cao quý.
 mở lời phá vỡ sự im lặng: "Thịnh Dã, lúc     thể đưa  về nhà họ Thịnh,   là  nỗi khổ tâm nào khác ?"
Thịnh Dã dừng bước.
Cậu   , nghiêm túc giải thích: "Lần đó nhà họ Thịnh phái quản gia đến,   để đón  về nhà, mà là để báo cho  , ông nội bệnh nặng, tạm thời  thể đón  về.
"  hỏi quản gia,  đợi bao lâu.”
"Quản gia ,  chắc chắn, nếu ông nội còn  thể tỉnh ,  còn  cơ hội trở về, nếu ông nội  tỉnh ,  sẽ  thể về nhà họ Thịnh nữa.”
"     thể vượt qua mùa đông đó  , nên    liên lụy đến ."
Thì  là .
Cuối cùng  cũng hiểu, tại     vẽ những dấu gạch chéo  tường.
Mỗi một nét vẽ, đại diện cho việc    sống thêm một ngày.
Mùa đông năm đó lạnh lẽo như ,   một  ở  trại trẻ mồ côi,   lương thực,   củi đốt.
Không     một  vượt qua như thế nào.
Cậu  sợ  cho  sự thật,  sẽ ở  cùng  .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Cậu  vì    cuộc sống  ,  giấu kín sự thật với .
Cậu  còn đưa cho  viên kẹo cuối cùng khi chia tay.
  hỏi: "Những năm qua, tại    đến tìm ?"
Ánh mắt   kìm nén: "Sau khi ông nội  tỉnh ,  đón  về nhà họ Thịnh, nhưng  nhanh  đó ông   mất trí nhớ.
"Chú và dì  liên thủ  đẩy   khỏi nhà họ Thịnh, mỗi ngày  đều sống trong lo sợ.
"Nếu  đến tìm , chú và dì  sẽ  điểm yếu của ,  sợ sẽ mang đến rắc rối cho ."
Bình luận tràn ngập màn hình: [Thịnh Dã chỉ lướt qua ân oán của nhà họ Thịnh, chỉ   từng trải mới      ngày hôm nay khó khăn như thế nào.]
[Không      tìm Ninh Lê, mà là   sợ liên lụy đến Ninh Lê.]
[Những năm qua,   vẫn luôn âm thầm quan tâm Ninh Lê từ phía .]
[Giờ đây chú và dì   đều  thể đe dọa    nữa, nên    thể đường đường chính chính nhận  Ninh Lê.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-nu-phu-chon-phan-dien/p8.html.]
Bình luận lúc   giấu quá kỹ.
Nếu   Thịnh Dã một  ở  trại trẻ mồ côi.
 sẽ mang thức ăn và đồ dùng đến cho  .
Bình luận  : [Thời Hạo  sự thật, lúc đó khi Thịnh Dã nhờ   chăm sóc Ninh Lê,    hỏi lý do.]
Thời Hạo cũng , nhưng    từng tiết lộ với .
Lúc đó    khả năng giúp đỡ Thịnh Dã, cung cấp thức ăn cho  , nhưng     .
Cậu   tư tâm,   Thịnh Dã sống .
Đang ngẩn , Thịnh Dã lấy  một chiếc hộp.
Bên trong là một chiếc vòng tay phiên bản giới hạn cực kỳ sang trọng.
"Ninh Lê, đây là quà gặp mặt của chúng ,  đeo cho   ?"
"Ừ."  gật đầu.
Thịnh Dã đeo vòng tay cho .
Cậu  ôm   lòng, hít một  thật sâu, như thể cuối cùng  ôm   vô   xuất hiện trong giấc mơ của .
Khoảnh khắc ,  vô cùng bình yên.
Có những tình cảm sâu đậm  cần dùng lời  để diễn tả.
Một cái ôm, đủ để kết nối hai trái tim.
Mấy năm qua, chúng  đều đang chờ đợi .
Giữ vị trí quan trọng nhất trong lòng dành cho đối phương.
Giờ đây, chúng  gặp    thời điểm thích hợp nhất,  chuyện đều diễn  tự nhiên.
Thời Hạo  thấy cảnh , dừng bước,   nắm chặt hộp đựng nhẫn kim cương trong tay đến biến dạng.
Sau khi  và Thịnh Dã yêu , Thời Minh Vũ và Diệp Tường bắt đầu nịnh bợ .
Công việc kinh doanh của Thịnh Thị lớn hơn Thời Thị  nhiều, họ  sợ Thịnh Dã.
Sợ   phật lòng, đắc tội với Thịnh Dã.
Họ yêu cầu  chuyển về nhà họ Thời, đương nhiên   đồng ý.
  mua một căn hộ bên ngoài, sống  thoải mái.
Công việc của   bận rộn,  thiết kế  những tác phẩm xuất chúng.
Tương lai khi kinh nghiệm của  đủ dày dặn,  sẽ mở một studio thiết kế.
Thời Hạo thường xuyên  về nhà ngủ.
Cậu  thà ở  công ty, cũng   về nhà.
Thời Minh Vũ và Diệp Tường vun vén cho   và Y Đào  ngừng nghỉ.
 Thời Hạo  lạnh nhạt với Y Đào.