7.
Sau ngày hôm đó.
Y Đào biến mất.
Có    thấy cô  rời khỏi trại trẻ.
Thời Hạo   tìm cô , nhưng  tìm thấy.
   tung tích của Y Đào từ bình luận.
[Nếu là Ninh Lê rời khỏi trại trẻ, cô  sẽ c.h.ế.t cóng giữa trời tuyết.]
[ Y Đào thì khác, cô   hào quang nữ chính.]
[Cô   chỉ  c.h.ế.t cóng, mà còn gặp dữ hóa lành.]
[Y Đào thật may mắn!]
[Cho dù  việc   bắt, cũng  thể thoát khỏi nguy hiểm.]
Sau khi uống thuốc, những bạn nhỏ  ốm dần dần khỏe .
Tuyết rơi ba ngày, cuối cùng cũng tạnh.
Lương thực  hết sạch.
Mọi  chia   rừng tìm đồ ăn, miễn cưỡng duy trì  no bụng.
Hôm nay.
 và Thịnh Dã  ngoài kiếm củi.
Đi qua một khu rừng, Thịnh Dã dừng bước.
"Đây là cái kẹp tóc hình quả chanh tớ tìm thấy trong hang động hôm ." Cậu  lấy từ trong túi  một chiếc kẹp tóc hình quả chanh, cài lên tóc .
"Sao   Y Đào  hãm hại tớ?"
"Linh cảm thôi. Sau khi nhặt  kẹp tóc của , tớ thấy kẹp tóc của Y Đào ở ngoài hang, đại khái đoán  đầu đuôi câu chuyện, nên  đặt kẹp tóc của Y Đào  trong hang."
Xem  cũng giống như  tưởng tượng.
Y Đào lấy trộm kẹp tóc của  để trong hang động,  đổ tội cho .
Lúc cô  rời khỏi hang, kẹp tóc của   rơi.
Bị tuyết phủ kín, chỉ lộ  một đoạn.
Thịnh Dã tình cờ phát hiện .
……
Từ xa, Thời Hạo  thấy cảnh Thịnh Dã cài kẹp tóc cho .
Cậu   tới, dùng   chắn giữa  và Thịnh Dã: "Ninh Lê,   chuyện   với ."
Ý là  Thịnh Dã  chỗ khác.
Thịnh Dã thấy  liền rời , nhặt củi trong rừng.
Một hồi im lặng, Thời Hạo mở miệng: "Trước đây    Y Đào là loại  như ..."
 lạnh nhạt : "Ồ,  thì ?"
Thời Hạo cúi đầu giúp  sắp xếp   củi  nhặt : "Hai ngày nay   suy nghĩ kỹ .”
“Hôm đó,  đưa sô cô la cho Thịnh Dã,  lẽ thật sự chỉ vì    ốm, cần đồ ăn hơn ."
 liếc  bình luận.
[Thịnh Dã đổi kẹp tóc,  đổi kết cục của Ninh Lê, cũng khiến Thời Hạo  rõ con  thật của Y Đào.]
[Lớp kính lọc của Thời Hạo dành cho Y Đào  vỡ, bây giờ ánh mắt   Ninh Lê thu hút.]
[Lúc Ninh Lê  với Thời Hạo,     trân trọng. Bây giờ Ninh Lê chuyển sự chú ý sang Thịnh Dã,    d.a.o động.]
[Thời Hạo,  xin  thì nhanh lên, còn lề mề gì nữa?]
Thời Hạo  xin  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-nu-phu-chon-phan-dien/p4.html.]
Chuyện  thật mới mẻ.
 thản nhiên hỏi: "Cậu   gì?"
Thời Hạo dừng động tác  tay,  dậy  , thành khẩn : "Ninh Lê,   thể tiếp tục coi  là bạn  nhất của   ?"
Nói xong,   lấy từ trong túi  một thanh sô cô la, đưa cho : "Chỉ cần  tha thứ cho ,   sô cô la của  đều cho  ăn hết."
Trong  đồ tiếp tế tìm thấy trong hang động hôm ,  vài thanh sô cô la.
Thời Hạo  bỏ qua những thứ khác, chỉ lấy một thanh sô cô la.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Không ngờ mấy ngày nay   vẫn  ăn.
 nhớ  năm  mới đến trại trẻ.
  thích nghi  với cuộc sống ở đây, luôn  nhè vì nhớ bố .
Thời Hạo đưa kẹo của   cho , hát cho   để  vui.
Đến lượt  quét lá rụng,   sẽ ở  giúp .
   từ khi nào,     đổi.
Lúc Y Đào hãm hại ,    chút do dự  về phía Y Đào.
Điều  khiến   thất vọng.
  nhận sô cô la.
"Thời Hạo, bạn  nhất của  là Lạc Cam,  đó là Thịnh Dã, còn ...  xếp ."
Thời Hạo  cam lòng : "Trong lòng , Thịnh Dã còn quan trọng hơn cả  ?"
 gật đầu: "Bây giờ là ."
Ánh mắt Thời Hạo tối sầm .
Cậu  nhét sô cô la  lòng bàn tay : "Nếu    ăn thì vứt ."
Lúc    câu , bụng   đúng lúc kêu lên "ọc ọc" hai tiếng.
Bình luận: [Buồn  c.h.ế.t mất, Thời Hạo hai ba ngày  ăn gì , bản  đói sắp chết,  mà vẫn còn nghĩ đến việc đưa sô cô la cho Ninh Lê.]
  trả  sô cô la cho Thời Hạo, nhưng     bỏ chạy.
  thanh sô cô la trong tay, suy tư.
Bình luận tiết lộ: [Thời Hạo sắp  sung sướng .]
[Mấy ngày nữa bố    sẽ đến đón   về nhà.]
[Ở trại trẻ chịu khổ nhiều như ,   sắp  về   ấm .]
 nắm bắt  một thông tin quan trọng.
Bố  Thời Hạo sẽ đến đón   về nhà ?
Vậy là trại trẻ của chúng   thể liên lạc với bên ngoài ?
Thật  quá,    thể sống sót qua mùa đông  .
8
Ba ngày ,  núi   tuyết rơi.
Chúng   dự trữ một ít củi, nhưng vẫn   gì ăn.
Một  bạn nhỏ  đói đến mức  nấu canh vỏ cây để uống.
Thời Hạo đói đến ngất xỉu.
 bẻ thanh sô cô la mà   đưa cho   đó, đút cho   ăn.
Cậu  mở mắt  , yếu ớt : "Ninh Lê,  tha thứ cho   đúng ?"
 lảng sang chuyện khác: "Cậu ăn sô cô la   ."
"Cậu  phủ nhận,  xem như  đồng ý ." Thời Hạo chỉ ăn một nửa thanh sô cô la.
Cố chấp   ăn nửa còn .