Chưa được mấy ngày, trong phủ bắt đầu có bà mai đến cửa cầu .
Phụ  còn đang tức giận, đương nhiên sẽ  tiếp, cho nên chuyện này do Nghiêm Cẩm Phù quản.
Bà nhìn một đống thư cầu , chợt lau trán.
[m bà mai này gì cũng nói được, nếu như tốt như vậy  cũng muốn gả.]
Ta đứng cách đó  xa,  vậy, tay bưng canh lê khẽ run lên, bà ấy còn...
Đúng là gì cũng dám nghĩ... 
Nghiêm Cẩm Phù giương mắt nhìn , mắt hạnh sáng lên, vội ngoắc gọi  đến.
Ta  qua, bà nhận canh lê trong tay , nhét thư vào trong tay : "Mấy vị công tử này đều xuất  cao quý,  cao ́m thước, ̀i trí hơn người, con chọn ai?"
Ta cúi đầu nhìn xấp thư , trong phút chốc cũng  biết nên chọn thế nào.
"Vãn Ngưng, người  nói thành  theo mệnh phụ mẫu, bà mai giới thiệu, nhưng những bà mai này có thể nói từ chết thành sống. Nếu  tin chuyện ma quỷ của bọn họ thì kiến thức chống lừa đảo  học mấy năm nay đã uổng công rồi."
"Chống lửa đảo?" Bà ấy lại bắt đầu nói những lời    hiểu.
"Những thứ này đều viết cho dễ ." Nghiêm Cẩm Phù lấy thư trong tay  ném sang một bên, nhìn  chân thành nói: "Trước khi thành  con  muốn làm quen với phu quân của mình, tốt nhất có thể tìm hiểu một phen ?"
"Gặp thế nào?"
Nghiêm Cẩm Phù suy nghĩ: "Mấy hôm nữa, ở Hồng Trần Các có đại hội hoa khôi..."
Ta  mà giật mình, vội ngăn cản lời bà ̣nh nói: "Mẫu , người điên rồi ? Chúng   thể  đến nơi  được."
"Nếu  dẫn con , lão Thẩm còn  chém  à." Bà mấp máy môi: "Ý của  là  khi đại hội hoa khôi kết thúc, hoa khôi  sẽ diễn tấu nhạc khúc vì hoa thần dưới cây cổ thụ nở hoa ở thành Bắc . Lúc đó toàn quý công tử kinh thành đều , khi đó con muốn gặp ai mà  được?"
Nhạc luật của Hồng Trần Các được mệnh danh là thiên hạ  nhất,  cũng muốn xem thử, nhưng trường hợp này  thích hợp cho nữ tử .
Dường như Nghiêm Cẩm Phù nhìn thấu tâm tư của , trừng mắt nhìn : "Ta chuẩn bị hai bộ nam trang."
Nếu  thành  thì  được  nhạc khúc của Hồng Trần Các nữa.
Ta khẽ gật đầu đồng ý.
Nghiêm Cẩm Phù thở dài trong lòng: "Nếu có thể mặc nam trang  ngắm đại hội hoa khôi ở thanh lâu thì tốt rồi."
Ta hoảng sợ vội nắm mu bàn tay bà ấy, nhắc lại lần nữa: "Mẫu , chuyện  Hồng Trần Các cho dù nghĩ cũng  được."
Nghiêm Cẩm Phù trợn to mắt nhìn ,  nói gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-nghe-thay-tieng-long-cua-me-ke/chuong-3.html.]
*
Sau đại hội hoa khôi, ai cũng muốn nhìn thấy phong thái của hoa khôi.
Hoa khôi biểu diễn chỉ là mở màn,  đó còn có thi hội, cho nên những công tử có ̀i học ở kinh thành đều đến.
Ta và Nghiêm Cẩm Phù ngồi ở tầng hai trà lâu, nhìn thấy mọi thứ.
Nghiêm Cẩm Phù ăn trà bánh, chậc chậc nói: "Con nhìn kìa, đó chính là công tử nhà Lý thị lang,  mặt có nốt ruồi lớn như thế,   bức họa  có chứ?"
"Con lại nhìn Tiểu hầu gia của phủ Dũng An Hầu , ánh mắt  dời khỏi người hoa khôi. Háo sắc như thế chẳng phải  này sẽ nạp ́m thiếp ..."
Người đến cửa cầu  đều bị bà chê bị phen, đột nhiên  cảm thấy mình  thể gả  được.
Không bao lâu , hoa khôi Nhan Hải Đường ôm tì bà  đến sân khấu được dựng cạnh cổ thụ, bỗng chốc mọi người trở nên yên tĩnh.
Bây giờ đã là mùa thu, nàng ấy một mình khoác sa mỏng màu đỏ, da thịt trắng nõn như ẩn như hiện dưới lớp vải sa. Nhan sắc nàng ấy vô diễm lệ, khẽ cong môi cười, quyến rũ động lòng người.
Ngón tay của nàng ấy khẽ gãy dây đàn,  cũng cười theo nàng ấy. Nàng ấy đàn vô cùng tốt, khiến người  như si như say.
Tiếng đàn bay bổng trong gió, lại trầm như cây tùng  sườn núi. Chỉ là lúc kết thúc có mấy nốt bị loạn.
Ta hoàn hồn lại từ cơn say mê, lúc này mới phát hiện nàng ấy đang rủ mắt  xuống nhìn tì bà trong tay, vẻ mặt  ưu thương.
Thị nữ  đến cạnh nàng ấy, khuyên nhủ hồi lâu, nàng ấy mới ôm tì bà đứng dậy, khom người xuống đài.
"Mẫu , con  xuống một chuyến, sẽ nhanh chóng trở về thôi."
"Con gặp được ý trung nhân à, đừng xúc động như thế..."
Ta đứng lên,  đợi Nghiêm Cẩm Phù nói xong đã nhanh chân bước .