SAU KHI NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA TIỂU CÔNG CHÚA, BẠO QUÂN LUỐNG CUỐNG RỒI - CHƯƠNG 98 TU LA TRÀNG GIỮA MẪU THÂN RUỘT VÀ DƯỠNG MẪU
Cập nhật lúc: 2024-11-08 21:05:53
Lượt xem: 235
Nếu là trước kia, trong lòng cậu sẽ ước ao ghen tị, mong đợi những điều này sẽ xảy ra với bản thân.
Mà hiện tại, cậu chỉ c.h.ế.t lặng liếc mắt một cái rồi bước đi.
Chờ cảm giác mệt mỏi trên người tan đi, Triệu Kiềm mới trở về.
Quảng Đức trưởng công chúa dỗ hồi lâu mới rốt cuộc làm cho Triệu Ngọc uống hết thuốc.
Lúc này nàng ta mới nhớ tới Triệu Kiềm.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Triệu Kiềm đã trở về phòng đọc sách.
Thái y nói cậu cần phải tĩnh dưỡng, tuy cậu không thể hiểu hết ý nghĩa của những thư tịch kia, nhưng cậu hiện tại cũng chỉ có thể đọc sách để g.i.ế.c thời gian, mong sao đoạn thời gian thấp thỏm bất an này trôi qua thật nhanh.
Bởi vì lúc ở chính điện Thái Hậu đã quyết định nơi về cho cậu rồi.
Quảng Đức trưởng công chúa nói cậu vô dụng, yếu đuối, u ám, không làm cho người lớn thích.
Triệu Kiềm hoài nghi, một đứa trẻ giống như cậu, thật sự sẽ có người nguyện ý nhận nuôi cậu, làm mẫu thân của cậu sao?
Thật ra lúc Quảng Đức trưởng công chúa nói rằng ngay cả mẫu thân ruột còn không thích ngươi, ai sẽ thích ngươi.
Những lời này vẫn luôn quanh quẩn ở trong đầu của cậu.
Nếu không có người nguyện ý thu lưu cậu, cậu sẽ phải trở về phủ Quảng Đức trưởng công chúa một lần nữa sao?
Nhưng bây giờ đã xé rách mặt rồi, nếu trở về thì những ngày tháng sau này của cậu sẽ càng thảm hơn so với trước kia.
Lúc này Triệu Kiềm đã không còn chờ mong tình thương từ Quảng Đức trưởng công chúa nữa. Khi mong chờ lại hết lần này đến lần khác bị thất bại, lúc này rút lui ra ngoài, cậu mới có thể tỉnh táo nhìn thấy rõ tình cảnh của mình như một người ngoài cuộc.
Một đứa trẻ bị ép phải trưởng thành.
“Nếu bây giờ ngươi đổi ý, ta còn có thể tha thứ cho ngươi!”
Giọng nói mà cậu không muốn nghe nhất lại xuất hiện, Triệu Kiềm ngẩng đầu, thấy nữ nhân mặc y phục màu tím đi vào.
Đổi ý?
Cậu chỉ hối hận tại sao lại đầu thai vào trong bụng của nữ nhân này.
Nàng ta không thích đứa con trai này, Triệu Kiềm cũng không muốn người mẫu thân này.
Nhưng nếu thật sự không có ai nguyện ý nhận nuôi cậu, lúc này là cơ hội tốt nhất để đổi ý.
Triệu Kiềm bắt đầu tự hỏi, tuy rằng trong nội tâm của cậu cực kỳ không muốn, cực kì không muốn trở về.
Đúng lúc này, một bóng dáng màu đỏ chậm rãi đi đến: “Rất náo nhiệt nha, tỷ tỷ cũng ở đây sao?”
Quảng Đức trưởng công chúa quay đầu lại, trên mặt nở nụ cười: “A Hoàn tới rồi à, muội hôm nay là tới thỉnh an mẫu thân sao?”
A Hoàn là khuê danh của Hàm Ninh trưởng công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/chuong-98-tu-la-trang-giua-mau-than-ruot-va-duong-mau.html.]
Lại nói, lúc trước tiên đế lấy cái tên này, là hy vọng nàng ấy ôn lương thuần khiết như hoa nhài, kết quả lại trở thành đóa hoa anh túc diễm lệ nhưng lại cực độc.
Tên với người không giống nhau chút nào.
Nàng ấy cũng nhiệt tình nói: “Đương nhiên là tới để…”
Hàm Ninh trưởng công chúa đi qua, trực tiếp lướt qua gương mặt tươi cười đón chào của Quảng Đức trưởng công chúa, đi đến trước mặt Triệu Kiềm.
Nàng ấy nhìn Triệu Kiềm, cười nói: “Là tới thăm nhi tử của ta.”
Hòn đá trong lòng rơi xuống.
Triệu Kiềm biết tương lai mình sẽ có một nơi khác để về rồi.
Hàm Ninh trưởng công chúa là cô mẫu của hắn, Triệu Kiềm biết nàng ấy, cũng biết dưới gối nàng ấy không có con nối dõi.
So với được người đã có con nhận nuôi, Hàm Ninh trưởng công chúa là chỗ về lý tưởng nhất dành cho cậu.
Ngoại tổ mẫu thật sự rất tận tâm tìm dưỡng mẫu cho cậu.
Đôi mắt đen láy của đứa nhỏ không ngừng đánh giá nàng.
Trước kia Hàm Ninh trưởng công chúa không mấy chú ý đến đứa chất tử này, tuy rằng đứa nhỏ này diện mạo thanh tú hiếm có.
Chất tử của nàng ấy rất nhiều, đều là thân thích nhưng cũng không thân thiết.
Hiện tại biến thành nhi tử của mình, Hàm Ninh trưởng công chúa càng xem càng thích, càng xem càng thuận mắt.
Ôi nhìn xem cái mũi nhỏ thanh tú này, còn có cặp lông mày này, thật là tuấn tú làm sao.
Phía sau, nụ cười của Quảng Đức trưởng công chúa cứng đờ lại, nàng ta quay đầu lại hỏi: “A Hoàn, muội đây là có ý gì?”
“Chính là ý này, tỷ tỷ à, tai của Kiềm Nhi bị thương, tai của tỷ cũng không có bị thương, sao lại nghe không rõ chứ~?”
Triệu Kiềm thấy cảnh này thì cực kỳ kinh ngạc, đây là lần đầu Quảng Đức trưởng công chúa đen mặt ở trước mặt người khác, không phải chỉ biết lấy cậu ra để trút giận.
“A Hoàn, ta là tỷ tỷ của muội, tại sao muội lại muốn cướp nhi tử của ta?”
Hàm Ninh trưởng công chúa bước tới, kéo tay nàng ta.
Triệu Kiềm chăm chú quan sát, dưỡng mẫu của cậu có thể sẽ bị mẫu thân thuyết phục rồi từ bỏ cậu hay không?
Ngay sau đó, cậu nghe được giọng nói đầy chân thành của Hàm Ninh trưởng công chúa: “Tỷ tỷ, cảm ơn tỷ đã sinh cho ta một nhi tử.”
Triệu Kiềm:?
Tại sao nghe cảm giác có chút kỳ lạ?
Quảng Đức trưởng công chúa tức nổ phổi, nàng ta hất tay Hàm Ninh trưởng công chúa ra, há mồm muốn nói gì đó.
Lúc này, thái giám đã bưng một chén thuốc tới: “Đại lang, nên uống thuốc rồi.”