Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:49:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông lão bình thường vốn hiền lành dễ gần. Ngay cả khi ông tốn nửa tháng để vẽ một bức tranh thủy mặc, Nhan Yên vô tình in dấu bàn tay lên, ông cũng chẳng hề giận dữ. Vậy mà lúc , ông vô cùng nghiêm túc, kiên quyết đổi. Nhan Yên đành thuận theo: "Xì xì xì."

Hành động đó khiến mấy câu cá xem bên cạnh bật ha hả.

Khi hai ông cháu đang vật lộn với con cá lớn, những câu cá dính mồi đều tò mò xúm xem.

Họ giữ cá mười mấy phút, đám đông xem cuộc vui cũng theo dõi mười mấy phút. Phải là cặp ông cháu thật sự hài hước.

Thân cá khổng lồ nổi lềnh bềnh mặt nước là tín hiệu cho thấy nó kiệt sức.

Ông ngoại bảo cô thu dây, còn ông thì bên bờ sông, cầm lưới xúc cá ném xuống nước, tròng con cá khổng lồ. Tuy nhiên, vẫn còn sót nửa cái đuôi lộ ngoài.

Đuôi cá vẫy liên hồi, cố gắng giãy giụa thoát khỏi hiểm cảnh.

Ông cụ từng để vuột mất một con cá nặng hơn ba mươi cân, thể chấp nhận để con chạy mất nữa?

Ông vội vã đưa cá lên bờ, đặt nó xuống đất. Con cá dài hơn cả chân của một đàn ông trưởng thành. Ông ngoại duỗi tay đo, thốt lên: "Cá chép lớn như thế thật sự hiếm thấy!"

Nhìn con cá chép khổng lồ , ông tiếc nuối con cá lớn mà từng để chạy thoát.

Mấy câu cá xung quanh vây , xôn xao bàn tán: "Trời ơi, con sông hoang cá lớn đến ư? đến đây câu bảy, tám , bao giờ thấy con nào to như thế."

" , ít nhất ba mươi cân."

" thấy chỉ ba mươi cân ! Cô em thật may mắn, cô là mới đúng !"

Nhan Yên nghiêm túc đáp: "Vâng, hôm nay cháu mới mua cần câu đầu."

Cả đám cần thủ chuyên nghiệp đều nghẹn lời. Một đám cao thủ lão luyện với kinh nghiệm phong phú như họ, ngày nào cũng lùng sục kho báu mà câu con cá khổng lồ nào, trái để mới toanh như cô nhặt món hời lớn.

giai đoạn bảo vệ mới, nhưng vận may của cô gái cũng quá mức !

Vừa bắt cá lớn, ông ngoại lập tức dừng câu. Cụ mừng quýnh như nhặt báu vật, sợ khác dòm ngó nên nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn rời .

Nhan Yên suy nghĩ một lát, : "Ông ngoại, cháu vác con cá dạo quanh khu dân cư một vòng." Ông ngoại thắc mắc tại , ngược còn cổ vũ: "Một vòng thì thấm ? Ít nhất chục vòng!"

Nhan Yên: "... Dạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-95.html.]

Chẳng qua là thu hút sự chú ý thôi mà?

Vì Tẩy Tủy Đan cho cả nhà, cô nhất định bằng giá.

Xuống xe buýt, hai ông cháu gánh con cá khổng lồ trở về. Dọc đường , cảnh tượng thu hút ánh tò mò của qua đường.

Đi đến , cũng xuýt xoa thán phục: "Oa, con cá thật lớn."

qua đường dừng hỏi: "Ông cụ, cá tự câu ? Câu ở chỗ nào thế?"

Ông cụ vẻ đây: "Con bé cháu gái câu đấy. Cậu bảo con cá lớn á? Tạm thôi, thấy cũng thường."

Người qua đường: "..."

Ông cụ lãng tai thế!

Thấy moi thông tin từ miệng ông cụ, họ bèn hỏi Nhan Yên. Nhan Yên giả vờ ngây ngốc: "Anh mua cá hả? Không bán ."

Người qua đường: "???" (Hoàn bối rối).

Quả là một cặp ông cháu kỳ lạ.

Đi qua ngã tư, phía chính là cổng khu dân cư. Trên đường gặp hàng xóm Dì Vương: "Yên Yên ăn cơm ?"

Nhan Yên liền đáp: "Sao Dì Vương cháu câu một con cá lớn?"

Lúc Dì Vương mới thấy cô vác một con cá lưng, giật nảy : "Con cá thật là to! Cháu câu ?"

Nhan Yên vội gật đầu: " , đúng ạ."

Dì Vương: "Giỏi quá trời! Cá to thế mà cháu cũng câu ?"

Nhan Yên và ông ngoại nán trò chuyện một lúc ngay cổng khu dân cư, ở vị trí dễ thấy nhất, đảm bảo đều thể bỏ qua.

Trong ánh mắt thán phục của , Độ Danh Vọng của Nhan Yên từ 866 tăng vọt lên 2600. Vẫn còn thiếu một chặng đường dài nữa.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

 

Loading...