Xương sườn khô hun khói kỹ lưỡng màu hồng hoa, béo ngậy, thôi thấy mê .
Nhan Yên chờ thêm nữa, cô gắp ngay một miếng. Dùng đũa tiện, cô bèn chuyển sang dùng tay gặm luôn.
Miếng xương sườn khô cứng, thớ thịt săn chắc. Khi gặm thấy vị mặn, dậy lên mùi hun khói đặc trưng, nhưng dễ tách thịt.
Dầu mỡ và hương thơm gỗ tùng bách của xương sườn khô lan tỏa khắp khoang miệng, càng gặm càng nghiện.
Ôi, xương sườn khô thật sự ngon đến !
Hôm , trời sáng, cả nhà bận rộn thêm nửa ngày nữa, bộ ruộng mạ cấy xong xuôi. Ăn cơm trưa xong, gia đình năm của Nhan Yên chuẩn trở tỉnh thành.
Trước khi , bác gái cả cẩn thận gói xương sườn khô và cá khô, kèm theo một túi rau sam cho cô mang về.
Vừa thấy túi rau dại, Hoàng Tú Lan cảm thấy : “Con gái, con chắc chắn mang hết mấy thứ về thật ?”
Nhan Yên: “ .”
Bác gái cả lộ rõ vẻ ghét bỏ: “Cứ lấy hết , mang hết . Gà nhà bác còn chê mấy thứ chứ.”
Nhan Quốc Hoa sáp gần, một tay xách túi, giọng điệu mộc mạc: “Không nặng bao nhiêu, con gái , ba cõng về nhà cho con.”
Nhan Yên cảm động: “Trên đời chỉ ba là nhất, con gái ba như ngọn cỏ dại, ba thì như báu vật quý giá.”
Hoàng Tú Lan: "..."
Những tàu cao tốc, phần lớn là buôn bán, học sinh, hoặc những thanh niên ăn mặc đẽ. Còn tầng lớp lao động đáy thường thích xe lửa hơn, vì giá rẻ và tiện lợi hơn.
Nhan Yên hiếm khi thấy xách cả túi rau dại tàu cao tốc.
Nhan Quốc Hoa phớt lờ ánh mắt dị nghị, mang túi rau dại chen toa tàu. Túi da rắn chứa đồ thể đặt khoang hành lý phía đầu, nhưng rau dại mềm, lỡ đặt khéo sẽ ép dẹp.
Dọc đường , ông đặt túi rau da rắn ngay bên chân, cẩn thận từng li từng tí, sợ đụng nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-91.html.]
Đây chính là rau dại mà con gái ông cất công đào lâu mới !
Sau khi rời khỏi tàu cao tốc, Nhan Quốc Hoa bắt hai chiếc xe. Ông bảo Hoàng Tú Lan và Nhan Yên về nhà , còn tự xách rau dại đưa cha vợ trở khu dân cư, đó mới xe công cộng về nhà.
Nhan Yên giúp đỡ vác bớt đồ, nhưng Nhan Quốc Hoa đẩy cô trong xe taxi: “Con chớ xía . Về nhà tắm rửa ngủ nghỉ , buổi tối ba nấu món ngon cho con.”
Nhan Yên ngủ quen giường. Dù bác cả và bác gái với cô, nhưng dù cũng nhà , tối qua cô gần như thức trắng.
là câu ‘Ổ vàng ổ bạc, chẳng bằng nhà ’.
Vừa trở căn phòng quen thuộc của , Nhan Yên lập tức phòng tắm tắm rửa, đó vui vẻ lăn lộn chiếc giường mềm mại.
Lăn vài vòng, cô chơi điện thoại, chơi một lúc thì ngủ lúc nào .
Trong cơn mơ hồ, gõ cửa, hình như là ba gọi cô ăn cơm. Cả Nhan Yên uể oải bò dậy từ giường, tóc tai rối bù tới bàn cơm.
Hoàng Tú Lan bộ dạng lôi thôi của cô, ghét chịu , xoay tìm một sợi dây buộc tóc, cột tóc cho cô.
Hôm qua mới ăn xương sườn khô, Nhan Quốc Hoa cất xương sườn khô mang từ quê lên, những món ăn gia đình khác.
Cơm nước xong xuôi, Nhan Yên phụ trách dọn dẹp chén đĩa và rửa bát.
Rửa sạch sẽ xong, nhân lúc rảnh rỗi, cô lấy bộ rau sam sơ chế.
Ở nhà bác cả cũng thể nhặt, nhưng nhặt ăn hết sẽ lãng phí. Nghe chần qua nước nóng, hong khô, rau sam trộn với nhân thịt, gói bánh bao sẽ thơm ngon.
Nói là , năng lực hành động của cô mạnh mẽ.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Dù cho Hoàng Tú Lan thích con gái mua bán mấy thứ đồ linh tinh , nhưng dù cũng vẫn là con sinh , đành lòng cô một lúi húi nhặt rau, một túi rau to như thế, đến khi nào?
Hoàng Tú Lan mang theo tấm lòng , mới xuống, Nhan Yên khéo léo từ chối: “Con tự mà , đừng động tay.”