Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:49:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đáng ghét, rõ ràng là một con ch.ó đực, nũng bán manh!

Nhan Yên vẻ mặt đáng yêu đó đ.á.n.h bại , hào phóng chia sẻ sữa chua cho nó. Sau khi l.i.ế.m sạch hộp sữa chua, Bạch Bạch cứ thế lẽo đẽo theo rời.

Nhan Quốc Hoa cởi mũ rơm của , đội lên cho Ông ngoại, truyền đạt kinh nghiệm cấy mạ tâm đắc của .

Thử vài , Ông ngoại nhíu mày thật chặt, cau đến mức thể kẹp c.h.ế.t một con muỗi: "Ba thấy con cấy mạ đơn giản, đến lượt ba khó khăn thế ?"

Nhan Quốc Hoa giải thích: "Mỗi ngành nghề một chuyên môn riêng, ba thư pháp rồng bay phượng múa, con như thế? Cũng giống như con phân biệt là mạ, là cỏ thôi."

Lúc Nhan Yên tới, Bà ngoại đang ở chỗ râm mát, cầm ly giấy rót cho cô một ngụm . Sau đó, bà chỉ Ông ngoại đang ở ruộng lúa: “Cháu ông ngoại cháu kìa, thấy cấy mạ thì cảm thấy lạ lẫm, cứ đòi thử cho bằng , phiền khác thôi.”

Uống sữa chua xong, miệng Nhan Yên dính, thoải mái. Cô nâng ly giấy lên, mùi lài thơm ngát bay tới, khiến lòng thư thái. Cô nhấp một ngụm, hương thơm còn vương vấn nơi đầu lưỡi: "Không ạ, dù ngày mai cháu vẫn thêm một ngày nữa. Cấy mạ khó, tìm kỹ xảo là sẽ học thôi."

Quả nhiên chỉ chốc lát , Ông ngoại cô cấy mạ vô cùng chỉnh tề, hàng mạ xếp thẳng tắp ngay ngắn.

Điện thoại Nhan Yên rung lên. Hoàng Tú Lan gọi tới, bảo cô gọi những lớn về nhà ăn cơm.

Ông ngoại đội mũ rơm, cuốn ống quần lên, đôi chân dính đầy bùn đất, dùng tay áo lau mồ hôi trán, cảm thán: "Nông dân thật sự quá khổ cực!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-87.html.]

Bác cả vốc nước trong từ kênh để rửa tay rửa chân, tự nhiên đáp lời: " vẫn thoải mái hơn đây nhiều, đây chỉ thể dựa sức , thu hoạch thóc nóng bẩn mệt nhọc. Bây giờ máy móc, máy gặt lúa chỉ cần chạy 'ầm ầm' một chuyến là bộ thóc tách hết, giảm nhiều công sức cho chúng cháu. Nghe bây giờ máy cấy mạ, đáng tiếc chỗ chúng cháu , chắc là sẽ phổ cập nhanh thôi."

Nhìn thửa mạ xanh mướt, Ông cụ phảng phất như thấy tương lai nơi mọc lên một biển lúa vàng ươm, gió thổi sóng lúa dập dờn hết đợt đến đợt khác. Đây là một cảnh tượng bội thu vô cùng và đáng quý.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Ông cụ bèn hỏi: "Sau đến mùa thu hoạch, các con thể gọi bác đến xem thử ?"

Nhan Quốc Đống thoải mái : "Được chứ ạ, chỉ sợ bác chê thôi." Anh tiếp: "Bác rửa tay rửa chân , chúng chuẩn ăn cơm."

Chưa nhà mà từ đằng xa ngửi thấy mùi thịt khô, mùi cá khô. Vào đến nhà, lên bàn, quả nhiên là món thịt khô và cá khô.

Thịt khô hun khói, hầm với măng. Miếng thịt ba chỉ khô ba lớp, lớp mỡ mỏng gần như trong suốt, vô cùng béo ngậy.

Hít một thật sâu mùi thơm , Nhan Yên thèm đến mức ứa nước miếng. Chờ các trưởng bối lượt chỗ, Nhan Yên vội vàng múc một chén cơm đầy cho , gắp miếng thịt ba chỉ khô đầu tiên, chờ đợi nữa mà bỏ ngay miệng.

Thịt ba chỉ khô xào với dầu hạt cải, thơm béo nhưng hề ngán. Lớp mỡ như tan chảy trong khoang miệng, mang theo mùi thơm đặc trưng của tùng bách, mặn mà đậm đà. Mỡ chảy từ thịt khô bám măng, hương vị thịt xông khói mạnh mẽ kích thích từng nụ vị giác. Măng tươi mới hái, xào nhanh qua dầu nóng nên giữ phần lớn lượng nước, mềm non và vị ngon. Cá khô cũng thơm kém, là cá trích ướp muối, nhiều thịt, gần như xương nhỏ.

Miếng cá khô chiên hai mặt vàng óng ả, chỉ thôi cũng đủ kích thích vị giác. Ớt khô cắt lát xào cùng với ớt sừng, tạo nên vị cay xè, tỏi phi thơm lừng. Món cần thêm muối vì bản cá khô ướp mặn sẵn.

 

Loading...