Trần Chí Bằng: "Em xem em gì mà ngốc nghếch thế. đang giúp em gầy dựng sự nghiệp bán sườn thỏ, đổi ông cũng giúp bán mấy thùng cật thỏ. Anh em chí cốt, trọng tình trọng nghĩa."
Vợ Trần Chí Bằng giơ tay ném gối ôm qua một bên: "Bạn bè ông trọng nghĩa, còn ông thì trọng... lỗ. Hơn chục thùng cật thỏ lấy tiền cọc, ngày nào cũng để trong kho lạnh. Tiền thuê kho cần ? Rồi tiền trả góp xe, học phí của con, tiền tiêu vặt, chi phí ăn mặc, cái gì trong nhà cũng cần tiền! Anh em Kiến Hoa của ông bán sườn thỏ, ông thể bán sườn thỏ? Cô chủ Tiểu Nhan tin tưởng tìm ông nhập hàng, mà ông nhường mối ăn cho ngoài? Ông đang đẩy tiền khỏi nhà ?"
Trần Chí Bằng nhận thêm một chiếc gối ôm bay tới, thấp giọng : " cũng cố hết sức kiếm tiền mà! Lúc chuyến giao hàng, còn chạy thêm xe ôm. Mới mấy ngày mà kiếm hơn năm mươi nghìn trong vòng ba tiếng đấy, thu nhập tệ."
Vợ ông : "Nếu thấy ông chịu khó ăn, sớm ly hôn ."
Trần Chí Bằng sang, kề sát bên vợ: " mà, vợ là nhất!"
Trước 23 giờ, Nhan Yên nhận 206 đơn đặt sườn thỏ, con khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ban đầu cô chỉ ước chừng nhiều nhất cũng chỉ năm mươi, sáu mươi đơn thôi, ngờ nhu cầu lớn đến thế . Quả nhiên là cô đ.á.n.h giá thấp cái "tâm hồn ăn uống" của cư dân mạng .
Trần Chí Bằng ở đầu dây bên cũng khỏi kinh ngạc. Khi ông chuyển tin cho bạn , đối phương chần chừ vài giây, mới tỏ vẻ hiểu ý và : "Vậy thì phiền ông giao hàng quá, để tự giao đến cho tiện, đỡ qua thêm vài khâu trung gian."
Trần Chí Bằng nghĩ cũng hợp lý, bèn gửi định vị cửa tiệm bánh cuộn trái cây Nhan Ký cho bạn.
Sáng sớm hôm , Trần Chí Bằng giao hàng đến tận cửa, đồng thời với Nhan Yên về chuyện bạn ông sẽ tự giao sườn thỏ tới. Nhan Yên gật đầu, bày tỏ nắm rõ.
Trần Chí Bằng rời , một gương mặt xa lạ xuất hiện cửa tiệm.
Đối phương nhiệt tình móc danh : "Chào cô, là Vương Kiến Thiết, Trần Chí Bằng với cô về việc bán sườn thỏ chứ!"
Nhan Yên đáp: "Có ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-78.html.]
Vương Kiến Thiết chỉ mấy thùng ngâm lớn chân: "Đây là sườn thỏ, cô kiểm kê xem đủ lượng ."
Trong lúc Nhan Yên kiểm kê, Vương Kiến Thiết cứ quanh cửa hàng cô, ở cửa tiệm quan sát đ.á.n.h giá.
"Số lượng khớp với hóa đơn. chuyển tiền cho ông bằng cách nào?" Cô hỏi.
Vương Kiến Thiết lấy điện thoại nhận chuyển khoản. Thanh toán xong xuôi, đối phương vẫn nấn ná chịu . Nhan Yên đành hỏi: "Ông còn việc gì nữa ?"
Vương Kiến Thiết thản nhiên : " cố ý ghé qua xem quán của cô. Vị trí cửa tiệm cho lắm, nhưng việc kinh doanh đến lạ, chỉ sườn thỏ, cô còn bán cả thịt thỏ và thịt vịt. Doanh thu một ngày chắc lên đến con vài nghìn..."
Đối phương tránh trả lời thẳng câu hỏi, Nhan Yên tỏ vẻ lạnh nhạt: " đang bận. Rốt cuộc ông chuyện gì?"
Vương Kiến Thiết thẳng vấn đề: " cũng thể cung cấp thịt thỏ và thịt vịt cho cô, đảm bảo giá sẽ rẻ hơn thị trường. Cô bán nhiều hơn, lợi nhuận cũng sẽ cao hơn."
Không ai từ chối cơ hội kiếm tiền, Vương Kiến Thiết tự tin rằng nắm chắc phần thắng trong tay.
Nhan Yên hỏi ngược : " ông chủ Trần , ông chỉ bán mỗi sườn thỏ thôi ?"
Vương Kiến Thiết với giọng điệu nhanh chậm: " họ hàng chuyên kinh doanh các mặt hàng . Nếu cô cần, bất cứ lúc nào cũng thể cung cấp đủ hàng cho cô."
Nhan Yên lắc đầu: "Cảm ơn. Thật thời gian mở quán, vẫn luôn các nhà cung cấp khác tìm đến, nhưng đều từ chối hết. là khá hoài cổ, quen hợp tác với ông chủ Trần ."
Vương Kiến Thiết cảm thấy cô gái còn trẻ mà đầu óc quá cứng nhắc, linh hoạt xoay chuyển, chẳng khác nào vứt một cọc tiền đang chờ sẵn.
Trở bếp, Nhan Yên suy nghĩ một lát gửi tin nhắn cho ông chủ Trần, nhắc nhở ông : [ Ông chủ Trần, bạn của ông thành thật . Hắn tìm cách đào góc tường của ông đấy. ]