Xử lý xong phần lòng heo, Nhan Yên bắt đầu chuẩn cho công đoạn ninh kho tốn thời gian.
Cô lấy nước sốt nền mang từ nhà khỏi tủ lạnh, đun sôi, cho thêm các loại hương liệu rã đông. Đợi khi mùi thơm của gia vị hòa quyện nước kho, cô mới lượt thả các nguyên liệu sơ chế .
Trong lúc hầm kho, chỉ cần chú ý lửa và thời gian. Khi rảnh tay, Nhan Yên nhanh chóng xiên thêm rau củ. Các món chay như khoai tây, ngó sen, măng tươi và đậu phụ rán đều bán chạy.
Ngoài rau củ, các món thịt luôn lượng tiêu thụ cao. Riêng món xiên thỏ cay (ngâm trong dầu ớt đỏ) mỗi ngày bán trăm xiên, cực kỳ khách hàng ưa chuộng!
Hai giờ chiều, hai chị phụ việc thành công việc. Nhan Yên thanh toán tiền công, họ rời , đó cô bếp tiếp tục công việc bận rộn.
Nhan Quốc Hoa ăn cơm trưa xong bộ hơn mười phút đến cửa hàng giúp đỡ Nhan Yên, nào ngờ phát hiện bà ngoại của cô cũng đến từ lúc nào.
Bà cụ và Nhan Yên đang thư thả ghế cao ở quầy bar, mỗi một ly sữa, chân bắt chéo, trông vô cùng thoải mái.
Nhan Quốc Hoa: "Mẹ, cũng đến ? Thế Ba , ở nhà một ?" Bà cụ hút một ngụm trân châu, thong thả giơ tay chỉ nhà bếp: "Trong đó."
Đẩy tấm mành lên, Nhan Quốc Hoa lập tức thấy ông cụ đang co ro chiếc ghế đẩu, cẩn thận trông coi bếp lửa và nồi nước kho.
Nhan Quốc Hoa: "Ba, dạo sức khỏe thế nào? Con với Tú Lan còn đang tính hai hôm nữa đến thăm Ba Mẹ đây."
Ông cụ rũ đầu: "Rất , các con cứ sống là , Ba cần bận tâm ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thấy Ba trông vẻ chút nào, Nhan Quốc Hoa tinh ý : "Ba, chỗ cứ để con trông cho, Ba ngoài thư giãn một chút ." Ông cụ thở phì phò: "Ba thèm ! Ai mà quan tâm đến cái bà ."
Nhan Quốc Hoa thầm phân tích. Con gái vốn ngoan ngoãn hiểu chuyện, đời nào lớn tức giận. Vậy thì chỉ còn ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-59.html.]
"Ba cãi với Mẹ nữa ?" Hễ nhắc đến chuyện , Nhan Quốc Hoa thấy đau đầu.
Ông cụ tỏ thái độ , thèm để ý đến Nhan Quốc Hoa. Nhan Quốc Hoa đành cầm một chiếc ghế đẩu tới, chung với Ba .
Khi Nhan Yên bước bếp, cô thấy hai đàn ông đang co ro đó, câm nín .
"Con thấy gần chín , thể vớt lên đó." Nhan Yên tắt bếp, Nhan Quốc Hoa dậy giúp cô.
Thấy thời gian còn sớm, vả ông bà ngoại giúp đỡ Nhan Yên, Nhan Quốc Hoa vội chạy về nhà mua đồ ăn tối. Nếu về trễ hơn, chắc chắn vợ sẽ đói bụng mất.
Khi Nhan Quốc Hoa chạy về đến nhà, phát hiện bàn trong phòng khách lộn xộn, cả căn nhà lục tung bừa bãi, theo bản năng cho rằng trong nhà trộm.
Anh vội cầm một cây chổi để phòng , thấy tiếng động truyền từ bếp, rón rén tiến gần.
Cửa tủ lạnh đang mở toang. Nhan Quốc Hoa liều, hét lớn: "AI?" Sau cánh cửa, một gương mặt trái xoan quen thuộc lộ . Nhan Quốc Hoa lập tức nuốt ngược trái tim đang đập thình thịch trong cổ họng xuống, thả cây chổi đang giơ cao: "Vợ , phòng khách bừa bộn quá, còn tưởng trong nhà trộm chứ."
Hoàng Tú Lan đang cầm miếng gà rán: "Anh mãi về nấu cơm, đói quá nên lục tung khắp nơi xem đồ ăn vặt nào ."
Nhan Quốc Hoa vội giật lấy miếng gà rán trong tay bà: "Gà từ sáng còn dư, lạnh hết , ăn cho cơ thể . nấu cơm cho bà ngay đây."
Nhan Quốc Hoa nấu cơm, còn cố ý xào thêm hai món nữa, định đóng gói mang qua cho Nhan Yên và bố vợ. Nghe bố cũng đang giúp con gái, Hoàng Tú Lan nhịn cơn đói, vội dùng cơm, kiên quyết đóng gói bộ thức ăn, mang đến ăn chung với nhà.
Không bàn ăn, cả nhà chen chúc ăn ở quầy bar, dù bất tiện nhưng ấm cúng.