Trước khi mở bán, Diệp Gia Nhan Yên phổ biến kỹ lưỡng về món mới.
Đối mặt với thắc mắc của khách hàng, cô bé ngay lập tức đối đáp trôi chảy: " ạ, đây là gà thả vườn nuôi trong thôn, chất thịt săn chắc và ngon hơn hẳn gà công nghiệp ạ."
Lam Thiên gật đầu: "Anh mà! Đắt như thế, quả nhiên đồ đắt lý do của nó, ăn ngon quá ."
Một giây , kêu rên: “C.h.ế.t tiệt, mua ít thế . Sớm là gà thả vườn, đáng lẽ mua nhiều một chút, mang về cho Thành nữa chứ.”
Thẩm Viên nhịn , liếc mắt: "Ít nhất cũng mua . xếp hàng nên chịu mua đây .”
Lam Thiên thấy Thẩm Viên đáng thương, nửa cân gà kho mua, thế là đành "đau khổ" : "Thôi em gái, thấy em tội nghiệp, cho em ăn một miếng ."
"Anh , thật đó!" Thẩm Viên cảm động đến mức suýt chút nữa ôm bắp đùi của Lam Thiên.
Dưới sự mời gọi của Lam Thiên, Thẩm Viên cầm lấy một miếng gà kho, cô tỉ mỉ nhấm nháp da gà, đó thốt lên kinh ngạc: "Da gà thơm quá, dai sừn sựt, mỡ mà hề ngấy."
Lam Thiên tỏ vẻ công nhận: "Chúng cùng chung sở thích nhỉ? Anh thích ăn da gà, chọn phần nhiều da thịt mỏng, ăn thấy ngon hơn hẳn.”
"Đã hiểu, hiểu." Thẩm Viên gật đầu, tiếp: "Thịt gà hề bở mà chắc. Sốt ngũ vị hương đậm đà, nồng vị lắm."
Dù món cũng tên là gà kho ngũ vị hương, đương nhiên lấy sốt ngũ vị hương gia vị chính.
Ăn xong, Thẩm Viên mút sạch lớp dầu mỡ còn dính ngón tay.
Gà kho thơm, nhưng vẫn ngon bằng món đầu thỏ mà cô yêu thích.
Sau khi nếm gà kho, Thẩm Viên về phía lẩu gà. Lớp dầu ớt đỏ au vô cùng hấp dẫn ánh . Rất ít học sinh mua món vì ký túc xá cho phép dùng nồi điện nấu, mua về cũng khó hâm nóng . Người mua lẩu gà phần lớn đều là các hộ gia đình thể nấu ăn tại nhà.
Người khác thể nấu, nhưng Thẩm Viên chỗ để nấu mà!
Nhanh nhanh lên, nhanh tới lượt cô nào.
Lúc thấy sắp đến lượt , kết quả phần còn bà nội Điềm Điềm, xếp ngay phía Thẩm Viên, mua hết sạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-340.html.]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Bà nội Điềm Điềm mua gà kho, lẩu gà cũng nấu bằng gà thả vườn, quá cay, thế là bà vung tay mua hết phần còn .
Lẩu gà ban đầu bốn năm cân, những cư dân khác mua phần lớn, còn bà nội Điềm Điềm bao thầu hết.
Diệp Gia vớt thịt gà , bỏ trong hộp đựng, đó đặt lên cân, nặng một cân rưỡi.
Diệp Gia múc thêm hai muỗng dầu ớt hộp, chợt bà nội Điềm Điềm : "Múc cho bà nhiều nước lẩu một chút nhé, về nhà bà nấu mì ăn."
Diệp Gia kiên nhẫn : "Cháu thể đổ đầy hộp ạ, nước sẽ tràn ngoài. Cháu đóng gói hộp khác cho bà mang về nhé."
Bà nội Điềm Điềm: "Được, cảm ơn cháu."
Diệp Gia đáp : "Không chi ạ." Một hộp thịt gà, một hộp nước lẩu, đều bà nội Điềm Điềm mang hết về nhà.
Thẩm Viên vẫn nếm thử món mới, cô trông mòn con mắt, cuối cùng cũng đợi đến lượt .
Cô báo những món kho đặt , tiện thể lấy luôn phần đặt của mấy đứa bạn về ký túc xá.
Thẩm Viên gặm xong cái đầu thỏ béo ngậy, dùng khăn giấy lau vết mỡ dính khóe miệng cầm điện thoại lên.
Úc Nam Tri hỏi: "Cậu ?"
Thẩm Viên mập mờ : "Em ngoài một chuyến."
Ở ngôi nhà nào đó. Cộc cộc cộc, Thẩm Viên gõ cửa.
Rất nhanh, cửa phòng mở từ bên trong.
Trông thấy Thẩm Mộc trông vẻ gầy , Thẩm Viên hiểu nổi: "Sao hôm nay đến tìm chị ?"
Thẩm Mộc trả lời: "Cô ghét ."
"À?" Rõ ràng mấy ngày tiến độ khá mà, hồi đợt ăn mừng tân gia Nhan Yên còn cố ý đến phòng bếp giúp đỡ... Thẩm Viên bước nhà, thả xuống ghế sofa. "Có gì mà úp mở. Anh kể hết cho em , em sẽ quân sư giúp thoát ế thì ."