Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:50:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa dứt lời, Hoàng Tú Lan lên tiếng, giọng thản nhiên từ bên cạnh vọng đến: "Không , mấy cứ việc . thấy mấy ông còn lắm chuyện hơn cả mấy bà thím hàng xóm ở quê, đúng là một lũ bà tám."

Một đàn ông đập bàn, giận tím mặt: "Hoàng Tú Lan, mắng ai là bà tám hả?"

Hoàng Tú Lan "xì" một tiếng khinh miệt: "Ai la to thì là đó!"

"Cậu..." Người đàn ông trung niên phắt dậy, ba ngấn mỡ cằm run bần bật theo. Người bên cạnh vội kéo ông , khuyên can: "Thôi ông, đừng chấp nhặt với cô gì."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hoàng Tú Lan sợ hãi, bồi thêm: "Nhìn cái đầu óc bã đậu của ông kìa, với cái bụng bia to tướng đó nữa, ai tưởng ông đang m.a.n.g t.h.a.i bảy, tám tháng. Đã mang bầu thì ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai , chạy lung tung gì, lỡ động thai thì ? Dựa cái thể loại như ông mà cũng xứng so sánh với chồng ư? Xì, ông đủ tư cách."

Người đàn ông bụng bia Hoàng Tú Lan chọc tức đến mức giơ chân múa tay, định xông đến đ.á.n.h bà. Hoàng Tú Lan chẳng hề hoảng hốt, bà bình tĩnh cởi đôi giày cao gót vướng víu , đề phòng lát nữa đ.á.n.h thật thì đỡ bất tiện.

Cửa phòng ăn mở nữa. Một tiếng thốt lên kinh ngạc vang lên: "Có đến! Hình như là Chu Tĩnh An!" Nghe thấy cái tên , tất cả lập tức ngưng sự hỗn loạn.

Người chủ trì buổi họp lớp vội vàng dậy, chỉnh cổ áo, giải thích: "Hôm qua nhận tin nhắn Chu Tĩnh An về nước nên gửi lời mời, ngờ nể mặt đến . Ông chủ Chu, quả là đại giá quang lâm!"

Chu Tĩnh An khẽ gật đầu chào hỏi. Ánh mắt lướt qua đám đang nịnh bợ, cuối cùng dừng Hoàng Tú Lan. Người tổ chức đang giơ tay định bắt chuyện, cánh tay cứng đờ giữa trung. Anh đành nuốt cục tức, thúc giục: "Mọi đấy gì, xuống !"

Đương nhiên là kịch ! Đôi tình nhân cũ từng ca tụng, bao năm gặp ở buổi họp lớp, khiến ai cũng khỏi suy nghĩ xa xăm. Liệu đây là tình cũ rủ cũng tới, là hoa khôi Hoàng Tú Lan hối hận vì lựa chọn năm xưa?

Trên đường phố vẫn còn kẹt xe, đúng lúc giờ cao điểm tan tầm. Khi Nhan Yên đến nơi, cô thấy một đám trung niên đang lục tục bước từ phòng lớn. Cô lướt mắt qua đám đông và nhận hai bóng dáng quen thuộc.

Một cô, Hoàng Tú Lan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-140.html.]

Người còn , chính là cái gã đeo kính gọng vàng đến quán ăn hôm qua. Cái tên tỏ vẻ lịch sự nhưng bại hoại , quả nhiên là đến để đào góc tường của ba cô!

Khi cuối cùng rời , buổi họp lớp xem như kết thúc. Một tự lái xe, một khác rủ chung... Gã đeo kính gọng vàng lập tức hành động. Ông bước tới mặt Hoàng Tú Lan, ý ngỏ lời đưa bà về nhà.

"đồng chí" Hoàng Tú Lan khéo léo từ chối.

"Từ chối ." Nhan Yên lén lút như một chú mèo, trốn bên luống hoa, dùng những tán cây xanh rậm rạp để che hình. Hoàng Tú Lan bắt một chiếc taxi. Nhan Yên tránh kịp, đành vội vàng cúi đầu, vùi sâu hơn dải cây xanh.

Chờ chiếc taxi chở Hoàng Tú Lan khuất, Nhan Yên lập tức chặn một chiếc xe khác. Để phát hiện việc theo dõi, cô nhất định về nhà Hoàng Tú Lan.

Sau quãng đường rượt đuổi căng thẳng, cuối cùng Nhan Yên cũng kịp về đến nhà và chặn Hoàng Tú Lan ngay cửa.

Hoàng Tú Lan kinh ngạc: "Có ai đuổi theo con , mà chạy nhanh dữ , trán mồ hôi kìa."

Bà nhét chìa khóa túi, lấy một tờ khăn giấy lau mồ hôi cho con gái. Nhan Quốc Hoa bước từ phòng, vui vẻ đón tiếp: "Về , buổi họp lớp của vợ thế nào..."

"Ba!" Nhan Yên ngắt lời, tranh thủ lúc Nhan Quốc Hoa còn kịp gì thêm, cô kéo tay ông thẳng nhà bếp.

Nhan Quốc Hoa ngơ ngác: "Sao con? Lại chuyện gì riêng hả?"

Nhan Yên: “Chuyện con ngoài, thể cho ."

Nhan Quốc Hoa: "Vì ?"

 

Loading...