Bên ngoài bánh thịt nướng phết một lớp dầu ớt cay nhẹ, rắc thêm nhiều mè trắng, thấy thơm lừng.
Sau khi cho lò nướng hâm nóng, nước bên ngoài bánh thoát hết ngoài, vỏ bánh giòn tan, phần đế bánh càng giòn hơn nữa. Hơn nữa, nhân bánh vì nướng nóng nên tiết mỡ, từ từ rỉ xuống mép bánh, trông vô cùng hấp dẫn.
Nhan Yên nhồm nhoàm miếng bánh, vị ngon cô ăn đến mơ màng: "Mặc dù ngấy vì nhiều dầu mỡ, thế nhưng thật sự quá thơm! Nướng lên đúng là càng thêm thơm lừng!”
Tống Cẩm gật gù đồng ý: "Bánh mới lò là đỉnh nhất. Bánh thịt nướng Khâu Ký ở khu vực chỗ chị, mỗi ngày đều xếp hàng dài chờ mua, khó mà chen chân ."
Nhan Yên: "Ôi chao, chị em càng thèm c.h.ế.t! Sau nếu dịp đến chỗ chị, em nhất định thử xem bánh lò rốt cuộc ngon đến mức nào mới ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tống Cẩm: "Được thôi, chờ em đến, chị sẽ đãi em một bữa thật thịnh soạn."
Nhan Yên: "Ôi, chị dâu đúng là nhất quả đất! -"
Nói , cô biến nỗi "bi phẫn" thèm thuồng thành khát vọng ăn uống, c.ắ.n mạnh một miếng bánh thịt nướng rõ kêu.
Hoàng Tú Lan quyết định nếm thử xem món bánh rốt cuộc ngon tới . Sợ hợp khẩu vị, bà và Nhan Quốc Hoa chia mỗi nửa miếng. ngay khi c.ắ.n xong, bà lập tức giật luôn nửa cái bánh còn trong tay Nhan Quốc Hoa.
Đối diện với ánh mắt ngơ ngác của Nhan Quốc Hoa, Hoàng Tú Lan thẳng thắn tuyên bố: " thấy thể tự ăn hết cái ."
Xem nó hợp khẩu vị của bà đến bất ngờ. Tống Cẩm thấy thì vô cùng vui vẻ: "Dạ ạ, chỗ chúng con còn nhiều."...
Sau khi ăn tối, Nhan Yên dẫn Tống Cẩm phòng : "Giường em rộng lắm, đêm nay hai chị em ngủ chung nhé!"
Phòng ngủ của Nhan Yên tuy quá lớn nhưng vô cùng ấm cúng. Bộ chăn ga gối đệm hoa nhí xinh xắn, giường còn gối và chăn chuẩn riêng. Tống Cẩm cảm nhận sự chu đáo : "Chị ngủ yên tĩnh, hề ngáy ngủ , chắc chắn sẽ phiền em."
Nhan Yên khẽ ưỡn , lấy một chiếc áo ngủ từ ngăn kéo: "Không , lỡ chị ngáy thì em cũng ghét bỏ chị. Chị mang áo ngủ theo ? Cái của em còn sạch lắm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-137.html.]
Tống Cẩm : "Chị mang theo ."
Sau đó Nhan Yên hướng dẫn chị dâu, chỉ cho chị vị trí phòng tắm.
Bôn ba suốt cả ngày, Tống Cẩm khá mệt mỏi, nên phòng tắm rửa ráy . Nhan Yên tinh tế, cô chuyển điện thoại sang chế độ im lặng, sợ phiền đến chị dâu.
Trải qua một đêm yên bình, sáng hôm tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên, Nhan Yên theo thói quen đưa tay sờ con gấu bông đang ôm trong lòng, nhưng cô cảm giác sai sai. Mở mắt , cô và Tống Cẩm mắt đối mắt chằm chằm một lúc.
"À, em xin !" Chẳng trách cảm giác đúng lắm, hóa "con gấu" mà cô đang ôm vuốt ve chính là chị dâu!
Tống Cẩm cũng chỉ mới tỉnh giấc. Bị cô em chồng vô tình bóp nhẹ, chị đang do dự nên gỡ tay Nhan Yên , thì phát hiện Nhan Yên cũng mở mắt, dẫn đến tình cảnh ngượng ngùng .
Ăn sáng xong, Nhan Quốc Hoa và Hoàng Tú Lan , Tống Cẩm đến công ty hợp tác để khảo sát, còn Nhan Yên thì quán mở cửa tiệm.
Công việc buôn bán hôm đó vẫn diễn như thường lệ. Đến gần cuối ngày, một đàn ông trung niên bước cửa hàng.
Người đàn ông giày tây, tóc cắt ngắn gọn gàng, dáng cao lớn. Ông đeo một cặp kính gọng vàng, trông tri thức và chăm sóc kỹ lưỡng, toát phong thái nho nhã của một học thức, khiến khách hàng trong quán ngoái . Một bà cô ngang qua còn trợn tròn mắt.
Nhan Yên theo ông hai giây, lên tiếng: "Hôm nay món kho bán hết. Mời ông ngày mai đến sớm hơn, hoặc tham gia nhóm đặt của quán ạ."
Người đàn ông đáp lời, ông quan sát kỹ lưỡng bộ gian quán một lượt, cuối cùng xuống chiếc ghế ở quầy pha chế, buông một câu hỏi khiến Nhan Yên bất ngờ: "Cô là Nhan Yên, con gái của Hoàng Tú Lan?"
"Kẻ đến ý ," cô thầm nghĩ. "Gã đang điều tra hồ sơ hộ khẩu đây mà."
Nhan Yên liếc ông : "Ông chuyện gì thì thẳng ."
Giọng điệu của đối phương mang đầy vẻ dụ dỗ: "Có đổi lối sống hiện tại ? Cô nên tiếp tục nước ngoài đào tạo chuyên sâu, theo đuổi giá trị chân chính của bản , chứ cần phí hoài thời gian ở một nơi như thế , quả thực quá lãng phí tuổi trẻ."