Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:50:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Yên: "Mắc quá."

Hoàng Tú Lan: "Mẹ trả tiền cho con."

Nhan Yên: “Không , con tiếc tiền lắm, chúng chỗ khác xem ."

Đi ngang qua tiệm kem, thấy một phần kem chocolate sữa bò giá 35 đồng, Nhan Yên chẳng hề chớp mắt, mua ngay hai phần.

Nhan Yên ăn một phần, một phần đưa cho Hoàng Tú Lan: "Ôi, mùi sữa và hương chocolate thật nồng đậm."

Hoàng Tú Lan hai viên kem trong ly giấy, mỗi viên chỉ to bằng quả bi sắt mà dám bán đắt thế ?

Bà múc một muỗng bỏ trong miệng, kem miệng là tan ngay, cảm giác đọng đá.

Giữa răng môi lan tràn mùi sữa, hương chocolate, quả thực ngon, nhưng đúng là quá đắt đỏ.

Nhan Yên kéo rời khỏi trung tâm thương mại, thẳng đến một cửa hàng ở bên đường, khom lưng tìm đồ giữa đống quần áo giảm giá tạp nham chất cao như núi, cùng với những khác.

Hoàng Tú Lan lặng lẽ lấy cặp kính râm đang gài đầu xuống, đeo lên mũi, che hơn nửa khuôn mặt.

Rất nhanh, Nhan Yên tìm hai cái áo thun thuần trắng.

Áo thun thời nay in chữ, vài kiểu chữ khá kỳ quái và nhạy cảm, nên cô thích áo thun thuần trắng hơn là những chiếc áo loè loẹt sặc sỡ .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Ở trong một đống quần áo hỗn độn như , tìm hai cái áo thun trắng là vô cùng khó khăn, Nhan Yên cảm giác thành công.

Sờ mềm như bông, mặc thoải mái.

Giá hề mắc, một cái chỉ 25 đồng, mua hai cái thì giảm còn 48 đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-133.html.]

Nhan Yên ôm quần áo đến, khoe với Hoàng Tú Lan: "Mẹ, con thấy hai cái áo thun đơn giản mà rộng rãi thoải mái, mặc dễ chịu hơn cái đầm lúc nãy nhiều."

Những cô gái trẻ, ai mà thích váy , chỉ con gái bà là mỗi ngày đều thích mặc quần áo thể thao. Hoàng Tú Lan đành bó tay chịu thua: "Thôi, tùy con !"

tính tiền, Hoàng Tú Lan cuối cùng trở trung tâm thương mại mua hai bộ mỹ phẩm dưỡng da, một bộ, cho con gái một bộ, dặn cô đừng ngại phiền phức, nhất định kiên trì bôi lên mỗi ngày, cho da.

Nhan Yên bình thường chỉ dùng kem dưỡng Đại Bảo như bố cô. Giờ một đống chai lọ lỉnh kỉnh, cô thấy đầu cũng sắp to .

Hoàng Tú Lan đeo kính râm, mặc quần ống rộng thời trang, mang giày cao gót. Bà cao ráo, da dẻ trắng mịn, gò má đầy đặn, bên ngoài chỉ ba mươi lăm tuổi, đường luôn thu hút nhiều ánh mắt ngưỡng mộ. Nhan Yên mặc bộ đồ thể thao rộng thùng thình, cạnh thời thượng, trông cô quả thực lạc lõng và kém nổi bật hơn hẳn.

Rời khỏi trung tâm thương mại, hai con xách bao lớn bao nhỏ xe buýt về cửa hàng.

Nhan Quốc Hoa nỡ để vợ xách nặng, lập tức tiến lên giúp đỡ. Hoàng Tú Lan lục lọi trong chiếc túi mua sắm, tìm thấy một gói nhỏ ở góc và đưa cho chồng: "Trên đường thấy bán bánh hoa quế, bà cố ý mua cho ông đấy."

"Đặc biệt mua cho ?" Mắt Nhan Quốc Hoa sáng rực lên, ôm gói bánh hoa quế ngây ngô, khóe miệng cứ gọi là ngoác đến mang tai. Nhan Yên chợt thấy đành lòng cho ông sự thật: đó là do bà Hoàng Tú Lan hứng chí mua ăn thử một miếng, thấy bánh quá khô, ăn nổi, nên tiện tay cầm về cho ông đấy thôi.

Nhan Quốc Hoa: "Tú Lan, bà thật với . nhất định ăn hết sạch."

"Ông thích là , mua cho." Vừa , Hoàng Tú Lan quanh cửa hàng. Máy điều hòa ở sảnh lớn lắp xong, thợ đang lắp nốt trong nhà bếp.

Trong sảnh, lạnh từ máy điều hòa phả vô cùng dễ chịu. Hoàng Tú Lan khung cảnh cũ kỹ xung quanh cửa hàng, hỏi: "Con định khi nào mới trang hoàng quán đây?"

Nhan Yên đáp: "Chờ con xin nghỉ phép ."

Hoàng Tú Lan chỉ giật giật khóe miệng.

Đợi thợ lắp máy điều hòa xong, xác nhận thứ hoạt động định, Nhan Yên tiễn họ , khóa cửa tiệm cả ba lái xe về nhà. Trong hành lang chung cư, tiếng xoong nồi lách cách từ mỗi căn hộ vọng , mùi ớt phi thơm nức mũi hút từ máy hút khói, khắp nơi tràn ngập hương vị ấm áp của nếp nhà.

 

Loading...