Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:49:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con ít ỏi đó, đối với thôn mấy chục mẫu đất, sản lượng cà chua lên đến vạn tấn mà , đúng là như muối bỏ bể. Trưởng thôn xong thất vọng, nhưng vẫn cố vực dậy tinh thần : "Cảm ơn sự ủng hộ của hai cô chú với nông sản của thôn chúng . đại diện cho bà con cảm ơn hai ."

nhắc đến việc cửa hàng của con gái Nhan Quốc Hoa khá đông khách, thể bán giúp một ít cà chua, nhưng trưởng thôn . Con gái họ còn trẻ, mở quán đồ kho, liên quan gì đến việc bán cà chua! Trưởng thôn vốn đặt nhiều kỳ vọng Nhan Yên, mà ngược , ông chỉ mong ngoài đơn vị của Nhan Quốc Hoa, còn cách thức tiêu thụ nào khác khả thi hơn.

Trời sáng, Nhan Yên lười biếng vươn vai bước xuống lầu.

Không chân, cô vô tình chạm một thứ gì đó mềm mại.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Một tiếng kêu giọng sữa non nớt vang lên. Nhan Yên cúi đầu, thấy bên chân là một vật thể màu vàng rõ hình dạng.

xổm xuống, đó là một chú ch.ó con với bộ lông vàng nhạt.

Con vật nhỏ khịt khịt mũi, chớp đôi mắt to tròn như hạt đậu đen Nhan Yên, rụt rè bò gần, lấy lòng l.i.ế.m liếm ngón tay cô. Nhan Yên thầm nghĩ: Oa, đáng yêu quá mất!

Nghe tiếng ch.ó con, bác gái cả theo tiếng động bước .

Nhan Yên tỏ vẻ nghi hoặc: "Bạch Bạch ch.ó đực , ch.ó con ở đây?"

Bác gái cả đáp: "Cái con ch.ó vàng ở cổng thôn , nhà nó đẻ đó. Chắc là do Bạch Bạch nhà gây , bọn họ nuôi nên mang tới nhà ."

Nói đến đây, bác gái cả vô cùng bực bội: "Lông Bạch Bạch nhà mướt mượt thế mà, con thì màu vàng, chẳng giống Bạch Bạch nhà tí nào, đúng là mất mặt Bạch Bạch!" Thấy Nhan Yên đang gãi cằm chú ch.ó con, bác gái cả liền tiếp: "Cháu thích hả? Vậy cháu ôm về thành phố , để ở đây sợ Bạch Bạch bắt nạt."

Nhan Yên động lòng, cô đúng là ôm nó về nhà, nhưng chắc chắn qua nổi cửa ải của "đồng chí" Hoàng Tú Lan. Hơn nữa, quán đồ kho bận rộn như , cô thường xuyên rảnh trông nom, mang theo nó sẽ tội nghiệp. Nhan Yên đành gạt bỏ ngay ý định nuôi chó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-131.html.]

Cô trầm ngâm : "Nếu bác gái cả nuôi, cháu sẽ tìm một gia đình cho nó."

Bác gái cả hào hứng : "Được đấy, cháu tìm cho nó một nhà thật sự hiền lành nhé!"

Chó con ở nông thôn thường ít nhận nuôi, những nhà nuôi nổi thì gói vứt ngay ven đường, mặc cho nó tự sinh tự diệt. Nếu thể tìm một chủ nhân hiền lành, ăn cơm no mỗi ngày, tha hồ chạy nhảy vui chơi, đó chính là một nơi chốn về cực kỳ cho nó .

Biết hôm nay cô và về thành phố, sáng sớm, bác cả đồng hái hơn mười cân cà chua xanh, bỏ túi phân hủy, quấn chặt miệng túi bằng dây thừng, mang về để ăn dần. Ao nước nhà bao giờ thiếu tôm tép nhỏ, lúc nào cũng dồi dào sản vật, như ở thành phố cái gì cũng dùng tiền mua. Số cá khô xếp gọn trong túi nhỏ, cũng gửi cho Nhan Quốc Hoa mang về. Ăn cơm trưa xong, đến lúc chia tay, Nhan Yên cảm thấy vô cùng quyến luyến.

Cô chạy ruộng, liếc những hạt giống gieo từ chiều hôm qua. Hai phiến lá ngoài cùng ánh nắng bốc nước, rũ xuống, vùi trong bùn đất. ở giữa, một chồi non xanh biếc đang vươn lên mạnh mẽ, dường như nó vẫn kiên cường định tiếp tục sống.

Nhan Yên dùng điện thoại chụp . Đi một quãng khá xa, cô ngoảnh con sông. Mới hôm qua thôi nó còn ngay mắt, thời gian trôi qua nhanh như chứ?

Cô ôm chiếc thùng giấy, với ch.ó con bên trong: "Nào, 'ông cha hờ' của mày cuối , chúng đến nhà mới."

Bạch Bạch sủa lên hai tiếng, chú ch.ó con bên trong sợ hãi run lẩy bẩy.

Tạm biệt bác cả, bác gái, chiếc xe từ từ lăn bánh. Khi qua cổng thôn, con ch.ó vàng xông sủa bọn họ một cách cực kỳ hung dữ.

Nghe Nhan Yên giúp ch.ó con tìm nhà , cả ba cô đều tán thành.

Sáng nay, Nhan Quốc Hoa cố ý tìm dò hỏi tin tức, hình như tìm thấy t.h.i t.h.ể của con ch.ó vàng trong nhà bà cụ liệt sĩ .

 

Loading...