Nói tới việc , Lâm Ngọc Lan giận đến mức thể kiềm chế: "Còn ai trồng khoai đất ngoài cái gã Vương Quân nữa! Hắn nghĩ mấy trò bẩn thỉu, thảo nào quán của lúc nào cũng ế ẩm."
Nhan Yên bĩu môi: "Ha, vẫn là lão già đó ?"
Lâm Ngọc Lan thở dài ngao ngán: "Thôi, chị tranh thủ bán hàng đây. Nói chuyện với em nhé."
Cúp điện thoại, Nhan Yên khẽ xúc động.
Trước đây, khi còn bày sạp dãi nắng dầm mưa, gian khổ, cô khi đó mơ cũng một cửa hàng khang trang mái ngói che đầu.
Hiện tại cô nhớ về thời gian đó, những tán gẫu cùng chị Lâm, La. Mọi đều tất bật mưu sinh, bôn ba vì mấy đồng bạc lẻ, hiếm khi thời gian gặp gỡ .
Trên bàn ăn cơm tối, ba Nhan Quốc Hoa nhắc tới chuyện quê nhà đang gặp hạn hán, hơn một tháng mưa, cà chua trong thôn sinh trưởng chậm, thường xuyên bơm nước tưới.
Dù cho như , cà chua cũng thể kéo dài đến khi chín rộ, tới giữa tháng Sáu thì chín hẳn. Vấn đề là họ hẹn ngày thu mua đầu tháng Sáu, nhưng đến lúc đó sẽ thể giao hàng kịp tiến độ!
Người trong thôn lo lắng, trưởng thôn cũng sứt đầu mẻ trán, vẫn tìm giải pháp nào.
Lượng cà chua là tổng thu hoạch trong một quý của cả thôn. Ở thành phố xa hoa , giá trị của nó khi còn bằng một chiếc túi xách hàng hiệu. đối với dân làng, đây là nguồn thu nhập chính, là trụ cột kinh tế của gia đình.
Ông Nhan Quốc Hoa dự định dành hai ngày cuối tuần về quê xem xét tình hình. Nhan Yên vội vàng giơ tay: "Con , con cũng về ạ."
Nhan Quốc Hoa cau mày: "Ba về là để tìm cách giải quyết, chơi. Hơn nữa, quán của con thì ?"
Nhan Yên đáp trả ngay: "Con nghỉ hai ngày cuối tuần ?"
"Được, đương nhiên , con là chủ mà." Nhan Quốc Hoa sang bàn bạc tiếp với bà Hoàng Tú Lan, hỏi xem công ty của bà thể thu mua một lô cà chua , phân phát cho nhân viên dịp Tết Đoan Ngọ sắp tới.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hoàng Tú Lan gật đầu: "Được, lát nữa sẽ chuyện với bộ phận mua hàng."
Nhan Yên đề xuất một ý tưởng bất ngờ: "Hay là, kéo hết cà chua lên quán con bán ? Miễn là cà chua đậm vị chua ngọt đặc trưng, quán con bán trái cây vẫn thể bán !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-125.html.]
Ông Nhan Quốc Hoa và bà Hoàng Tú Lan cùng ngước , quả thực họ từng nghĩ đến phương án táo bạo .
Nhan Yên nhất định một chuyến . Buổi tối, Nhan Yên gửi tin nhắn cho trong nhóm khách quen, thông báo cửa hàng tạm nghỉ hai ngày thứ Bảy và Chủ nhật.
Thông báo tạm nghỉ hai ngày của Nhan Yên khiến đơn đặt hàng món kho trong nhóm khách quen lập tức nổi sóng phản đối. Nhan Yên mỉm đặt điện thoại xuống, bắt đầu thu xếp hành lý, mong cho cuối tuần mau chóng tới.
Ngày hôm , khi Quán Bánh cuộn trái cây Nhan Ký mở bán, một thực khách bỗng bất ngờ nhận một gương mặt quen thuộc.
Thẩm Viên đang xếp hàng phía , suy nghĩ một lát hỏi: "Chị ơi, chị là nhân viên Bộ Công Thương đến kiểm tra hôm qua ?"
Người hề giấu diếm, mỉm : " , hôm qua đến việc, thấy ở đây đông xếp hàng quá nên tò mò rốt cuộc món ăn ngon đến mức nào."
Thẩm Viên nhận khi thấy cô cởi bỏ bộ đồng phục: "Ôi trời! Quán đúng là sạch sẽ. Chủ quán chỉ bán trong ngày, bao giờ để đồ kho qua đêm. ăn ở đây bao lâu nay từng đau bụng nào."
Cô nhân viên : "Đến lượt em đấy."
Thẩm Viên "À" một tiếng, đến quầy thanh toán, lấy món đặt.
Mấy ngày , Nhan Yên mặt ở quê nhà.
Ba cô mua sườn heo tươi, một miếng thịt ba chỉ và các loại hoa quả. Nhan Yên xổm xuống, chống cằm, ngẩn ngơ con ch.ó vàng đang cạnh chân bà cụ nhà liệt sĩ ở đối diện.
Lần thấy nó thấy mệt mỏi , hôm nay con vật càng uể oải, suy sụp hơn, chỉ miễn cưỡng mở mí mắt, con ngươi chậm chạp di chuyển.
Nghe con ch.ó mười mấy tuổi, tương đương với con hơn một trăm tuổi.
Nhan Yên một lúc, ba cô xách đầy túi lớn túi nhỏ tới: "Lên xe thôi con!"
Vừa đến cửa nhà bác cả, con ch.ó Phốc Sóc nhà bác nhảy , nhe răng gầm gừ với Nhan Yên.