An Hân gật đầu: "Ừ, ngày mai chúng đến nhà trẻ nữa. Đợi một thời gian, kiếm đủ tiền sẽ tìm cho con một trường mới hơn.”
Thông Thông thì thầm: "Mẹ ơi, chỉ cần đừng bỏ con , con thế nào cũng ."
Sự thiếu an bộc lộ rõ ràng trong lời của con khiến lòng An Hân đau xót khôn nguôi: "Đứa nhỏ ngốc của , con là cục cưng, là mạng sống của , thể bỏ con cơ chứ?"
Về căn nhà mới, An Hân ghé siêu thị khu dân cư mua một túi mì, một bó rau, hai quả trứng gà, cùng với các món đồ gia vị cơ bản. Thông Thông phụ trách xách đồ gia vị, giúp giảm bớt gánh nặng.
Hai con ăn bữa tối đầu tiên trong căn nhà mới. Bữa ăn thật đạm bạc, chỉ mì sợi, chút rau và trứng chần, gia vị cũng chỉ muối, nước tương và bột ngọt cơ bản. Vì bàn ghế, họ trải quần áo sạch lên sàn, dùng bàn bàn ăn. Dù mộc mạc đơn giản, hương vị vẫn thơm ngon hơn cả sơn hào hải vị.
Thông Thông cố gắng nhét rau miệng: “Con thích ăn rau lắm, ăn rau thể cao lớn. Lớn con sẽ bảo vệ ."
An Hân nhếch miệng . Một giây , điện thoại khay vang lên, là cô gọi tới. An Hân máy: "Mẹ."
"An Hân, về nhà thấy đồ đạc quần áo của em còn, em , tìm em khắp nơi..."
Cạch. An Hân lập tức ngắt cuộc gọi.
Đối phương kiên nhẫn gọi , cô dứt khoát tắt máy ngay.
Sáng hôm , An Hân dự định mang con theo cùng . Cô yên lòng khi để Thông Thông ở nhà một , mang theo bên sẽ tiện trông coi hơn.
Vừa đến cửa, An Hân dặn dò con: "Thông Thông, hôm nay con cùng . Cô chủ là , nhưng con thật ngoan nhé!"
Thông Thông đáp: "Mẹ, con sẽ ngoan thật mà.”
Lúc xuống lầu, An Hân nhận cuộc gọi từ cô.
Mẹ cô gọi đến, tiếp tục biện hộ cho gã đó, bảo rằng nhất định sẽ đổi. Thậm chí cha còn mang cả tiền dưỡng già , định bán nhà để giúp trả nợ, bảo cô về tiếp tục sống với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-119.html.]
Bà trách mắng con rể vài câu lấy lệ, dùng những lời lẽ cay nghiệt để dồn ép cô: kinh nghiệm việc, khó tìm việc , phụ nữ chồng con thì gì tìm nơi nào , ly hôn thì chỉ khiến bạn bè họ hàng chê...
An Hân thấy mà bật lạnh lẽo, sắc mặt cô lạnh tanh: "Trong mắt , chỉ thể diện là quan trọng nhất, còn hạnh phúc của con gái đúng thì quan tâm. Vậy từ nay về cứ sống với cái mặt mũi , cứ xem như từng sinh con."
Cô dứt khoát cúp điện thoại, đó chút do dự chặn .
Thì thật sự những bậc cha yêu thương con cái , chỉ quan tâm đến thể diện bản !
Lúc cô cũng tin, luôn cảm thấy công ơn nuôi dưỡng của cha lớn hơn trời, mãi đến tận khi cô đề nghị ly hôn...
An Hân dẫn con trai Thông Thông . Cậu bé chớp chớp mắt, rụt rè băng ghế, khiến Hứa Ninh và Tôn Dao cứ gần trêu chọc nhóc.
Lúc Nhan Yên đến chuyển hàng, thấy Thông Thông đang chiếc ghế nhỏ, nâng cuốn sách tranh lên . Thấy cô, bé lễ phép chào: "Chào chị."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đứa nhỏ ở tuổi , đáng lẽ là lúc nghịch ngợm gây rối, nhưng Thông Thông quá hiểu chuyện, sự trưởng thành phù hợp ở độ tuổi .
Nhan Yên đáp lời: "Ừ, ngoan lắm."
Buổi chiều chính thức kinh doanh, một gã đàn ông xa lạ tìm đến gây rối, chất vấn Nhan Yên giấu vợ ở .
Nhan Yên đáp trả sắc lạnh: "Anh năng căn cứ. Anh đòi nợ đến mức vợ bỏ trốn thì liên quan gì đến ?"
Lập tức, tất cả thực khách đang xếp hàng đều sang , ánh mắt lộ rõ vẻ khinh miệt. Hóa là một gã ma cờ bạc.
Gã đàn ông tin, liếc qua mắt mèo ở cửa bếp. Nhà bếp trống rỗng, hề thấy An Hân.
Hắn cho rằng cô việc ở đây. Các thực khách quanh ai nấy đều vẻ mặt hung dữ. Hắn đành ảo não rời .