An Hân nghẹn ngào, với Hứa Ninh và Tôn Dao: "Cảm ơn ."
Hứa Ninh: "Cảm ơn gì mà cảm ơn, mau tập trung giải quyết chuyện nhà cửa . Có công việc định , yên tâm lo cho con cái học hành."
Tôn Dao: " thế, Hứa Ninh đúng. Khoảng thời gian , chị nên thuê một căn phòng trọ bên ngoài, đề phòng chồng cũ thể chuyện gì quá đáng."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ánh mắt An Hân hiện lên vẻ phức tạp và khó xử. Tiền trong nhà gã mang đ.á.n.h bài hết cả , lấy tiền để thuê phòng đây!
Rất nhanh, Nhan Yên mang theo hợp đồng trở : " tìm mẫu hợp đồng mạng. Mức lương khởi điểm cho chị là 4615 đồng, bao gồm tiền ăn, tương đương với công việc cũ của chị. Mỗi tháng nghỉ bốn ngày, nhưng nếu chị tăng ca ngày nghỉ, vẫn sẽ tính lương tăng ca theo giờ cho chị. Chị cứ xem xét kỹ hợp đồng hãy quyết định ký ."
An Hân chút ngượng ngùng: " hài lòng với hợp đồng , sẽ ký. còn một việc nữa, thể ứng một phần lương ? cần tiền để thuê phòng ở ngoài."
Nhan Yên nghĩ đó là chuyện lớn gì: "Đương nhiên là . Lát nữa tính tiền bán hàng, sẽ đưa cho chị luôn."
An Hân xúc động: "Thật sự cảm ơn cô."
Nhan Yên trấn an: "Không gì , chuyện sẽ thôi."
An Hân gật đầu, khóe mắt ẩm ướt: "Ừm, gặp thật ."
Kết thúc ca , còn sớm mới đến giờ trường mầm non tan học, An Hân quyết định tranh thủ thời gian tìm phòng, cố gắng chuyển ngay trong đêm nay. Hôm qua, những kẻ đòi nợ đến nhà gõ cửa, la hét ầm ĩ, bé Thông Thông sợ hãi bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-118.html.]
Một đứa bé bé bỏng như chịu nổi sóng gió . Dù sợ hãi đến run rẩy, bé vẫn chắn , giọng non nớt: "Không hại cháu!"
An Hân hiểu rõ, cô sai lầm khi kiên trì ly hôn, chỉ vì đàn ông đó quỳ xuống cầu xin, và vì gia đình hai bên khuyên nhủ, rằng họ nên sống hòa thuận, bảo cô đừng cố chấp đòi chia tay.
Trước đây, mỗi cô ly hôn, đều quỳ xuống, giấy cam đoan, giơ tay thề thốt sẽ đổi và thật . Giữa những lời cầu xin và khuyên nhủ hết lời của cả nhà đẻ lẫn nhà chồng, An Hân cảm thấy như một chiếc thuyền cô độc trôi dạt biển rộng, đưa mắt bốn phía mà chẳng thể tìm một bến đỗ an .
Sự ủng hộ kiên định từ Hứa Ninh và Tôn Dao giúp An Hân tìm một điểm tựa tinh thần vững chắc.
Tại cổng khu dân cư mới, An Hân nhanh chóng quen với nhân viên bảo vệ để hỏi thăm các chủ nhà đang cho thuê. Giá thuê ở khu hề rẻ. giá cao cái lý của nó: an ninh cực kỳ , đều cần quét thẻ từ, độ an đảm bảo tuyệt đối, khiến An Hân yên tâm.
Cô cẩn thận mặc cả với bà chủ trọ gần nửa ngày. Thấy cô con nhỏ, ăn mặc gọn gàng hoạt bát, là giữ gìn nhà cửa ý định thuê lâu dài, bà chủ bèn nhượng bộ, đưa một mức giá ưu đãi. Hai bên nhanh chóng ký hợp đồng, cô trả tiền thuê hai tháng một , trong đó một tháng là tiền đặt cọc. Từ lúc xem phòng đến khi ký xong hợp đồng, đầy một tiếng trôi qua.
Chỉ còn nửa tiếng nữa là đến giờ tan học ở trường mẫu giáo, An Hân tranh thủ tối đa để sắp xếp tổ ấm nhỏ thuộc về hai con. Lúc , vẫn đang ở công ty. Cô len lén về nhà, đóng gói hành lý. Những thứ quý giá thì , còn nhiều quần áo và vật dụng cô nỡ bỏ, nhưng cũng đành nuốt nước mắt từ bỏ. Có bỏ mới , kiếm tiền sẽ mua những thứ hơn. Cô tranh thủ gói ghém đồ đạc của và con trai khi tan sở trở về.
Sau khi đón con trai ở trường mẫu giáo, An Hân kịp chờ xe buýt công cộng, liền vẫy ngay một chiếc taxi đậu sẵn ven đường. Chi phí mười mấy đồng , mất nửa tiếng hàng đông lạnh cô mới kiếm nổi. cô , tiền nhất định chi .
An Hân vuốt mái tóc mềm của con trai: "Thông Thông, lát nữa chúng sẽ đến nhà mới nhé."
Thông Thông mở to mắt, giọng dứt khoát: "Không cha ? Quá ! Cha chỉ thôi, con cần cha."