Thấy khuyên nhủ , Nhan Yên đành thỏa hiệp: "Được , nhưng nếu chị cảm thấy khỏe, nhớ với . Lương vẫn tính đủ như cũ cho chị."
Ăn trưa xong, no căng bụng thì mắt bắt đầu díp , thường buồn ngủ, rã rời thẫn thờ.
Nhan Yên dựa chiếc ghế tựa, khẽ lắc lư và hát thầm. Gió trời lùa qua căn phòng, mang theo mát lạnh ùa đến, thật thoải mái và dễ chịu.
Trong cơn mơ màng, cô chỉ còn cách giấc mộng nửa bước chân thì chiếc điện thoại đặt trong túi đột nhiên rung lên vài tiếng liên tục, ngay lập tức xua đuổi cơn buồn ngủ của cô. Nhan Yên cau mày khó chịu.
Ai rảnh rỗi thế , cứ đúng lúc cô chuẩn ngủ thì nhắn tin phiền.
Cô cầm điện thoại lên kiểm tra, hóa là tin nhắn của chị Hứa Ninh.
Vừa mở tin nhắn, ánh mắt Nhan Yên lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Cô chợt nhớ vết thương mu bàn tay của An Hân, cùng với những chị cố gắng hết sức để giành cơ hội việc cho ... Hóa , tất cả những bất thường đó đều manh mối.
Chuyện cô sáng nay ở khu dân cư, về vợ của con ma cờ bạc, hóa chính là chị An Hân!
Gặp chuyện như , mấy chị cùng lo An Hân nghĩ quẩn, nên mới tìm đến Nhan Yên, mong cô nghĩ cách giúp đỡ họ.
Cô thì cách gì cơ chứ!
Một khi dính cờ bạc, đó xem như hết t.h.u.ố.c chữa.
Chỉ cách duy nhất là ly hôn, thoát khỏi nghiện cờ bạc, nếu , cả đời sẽ họ hút cạn, bọn đòi nợ chặn cửa, sống trong nỗi sợ hãi vô hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-117.html.]
Rời xa cờ bạc, bảo tính mạng!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Yên khóa kỹ cửa tiệm, cầm lấy điện thoại chạy vội đến nhà kho.
Vừa mới đến gần, cô thấy tiếng mấy chị đang khuyên An Hân nên ly hôn.
An Hân cũng ly hôn, nhưng đối phương nhất quyết chịu ký. Cuộc cãi vã ngày hôm qua cũng là vì chuyện .
Giọng An Hân nức nở t.h.ả.m thiết: "Tối qua quỳ xuống van xin , cầu xin đừng rời bỏ . Bộ dạng đó hệt như lúc quỳ xuống cầu hôn , thề thốt sẽ nuôi cả đời. từng tin một , dốc hết bộ tiền tiết kiệm giúp trả nợ, nhưng cuối cùng vẫn thua. ly hôn, thoát khỏi , nhưng công việc định, sợ sẽ giành quyền nuôi con."
Hứa Ninh cực kỳ kinh ngạc: "Không chị là sinh viên ưu tú nghiệp trường 985 ? Người giỏi như chị mà cũng tìm việc ư?"
An Hân thở dài thườn thượt: "Chúng kết hôn ngay khi nghiệp. Anh sẽ lo cho , vất vả . Giờ bất kỳ kinh nghiệm việc nào, quãng thời gian nộp cả đống hồ sơ, tất cả đều bặt vô âm tín. Lý lịch việc trống trơn, chồng con, lấy gì để cạnh tranh với những sinh viên mới trường? Huống hồ còn chăm sóc con trai, bình thường thời gian đón cháu tan học. Công việc hiện tại là cái khó khăn lắm mới tìm , chỉ kiếm chút ít chi phí sinh hoạt, nhưng bù vẫn thể lo cho con chu đáo."
Nhan Yên đẩy cửa bước : "Ai chị việc định? Bây giờ chính thức thuê chị nhân viên của . Nếu công việc chính thức như , hy vọng giành quyền nuôi con sẽ lớn hơn, đúng ?"
An Hân ngẩng đầu cô: "Cô... cô thật sự giúp ?"
Hứa Ninh mỉm , liếc nhanh sang Tôn Dao, hai trao đổi ánh mắt ngầm hiểu. Ai cũng là phụ nữ, họ đều dang tay giúp đỡ An Hân, đó là lý do họ cố tình tạo tình huống . Nhan Yên dĩ nhiên , nhưng cô quá bận tâm. Ai trong đời chẳng lúc gặp khó khăn, chỉ cần chịu kéo một tay, là thể rời xa cảnh khốn cùng, thoát khỏi vực sâu tăm tối.
Nhan Yên gật đầu xác nhận: " đồng ý thuê chị. Giờ sẽ in và đóng dấu hợp đồng lao động cho chị ngay."
Không đợi An Hân kịp cảm ơn, cô lưng chạy vụt .