Ước tính sơ qua, trọng lượng đáng giá ít nhất hơn mười ngàn tệ.
Hoàng Tú Lan kinh ngạc lo sợ, bà cố gắng giữ bình tĩnh: "Con lấy nhiều tiền như thế?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Yên đáp: "Buôn bán mấy bữa nay kiếm ạ!"
Hoàng Tú Lan nghi ngờ: "Chẳng con chi hơn mười ngàn tệ để thuê cửa hàng, mua điều hòa, cả thuê kho nữa ? Mới đầy hai tuần mà con kiếm hơn mười ngàn ư?"
Nhan Yên gật đầu xác nhận: " , là kiếm trong mấy ngày gần đây."
Sau một thoáng tiêu hóa thông tin, bà : "Được , tâm ý của con nhận. Chiếc vòng vàng quá, còn hơn cả vòng của dì Trương nhà ! Ngày mai sẽ khoe với bà mới . Con gái, yêu con nhiều lắm!"
Vừa dứt lời, bà nhấc đầu Nhan Yên lên và thơm chùn chụt mấy cái.
Nhan Yên đưa tay lau mặt. Ôi chao, vẫn còn dính nước miếng của .
Sáng sớm.
Cơn gió lành lạnh thổi qua khung cửa sổ, tung bay chiếc rèm dày nặng. Ánh sáng len lỏi phòng, chập chờn, lúc ẩn lúc hiện.
Nhan Yên ánh sáng chói mắt, cô lờ mờ thấy một bóng đen đang ngay đầu giường, lập tức sợ đến mức tỉnh cả ngủ.
Định thần kỹ, hóa là Hoàng Tú Lan.
Nhan Yên nửa tựa thành giường: "Mẹ, phòng con gì thế?"
"Con gái ngoan, thật sự yêu con, yêu con c.h.ế.t mất thôi." Bà ôm Nhan Yên và hôn chụt chụt thêm mấy cái.
Nhan Yên: "... Thôi đừng yêu con nữa, con sợ lắm."
Hoàng Tú Lan: "Hả?"
Hoàng Tú Lan lấy điện thoại từ trong túi áo : "Vòng tay con tặng thích, vì thế chuyển cho con một vạn tệ, coi như là quà Quốc tế Thiếu nhi sớm cho con. Giờ khí hậu nóng lên , con lắp điều hòa trong nhà bếp cho mát mẻ, đừng để xót."
Nhan Yên do dự một chút, cuối cùng cũng từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-116.html.]
Tối hôm qua Hoàng Tú Lan bàn bạc với Nhan Quốc Hoa, định chuyển tiền mua vòng vàng cho con gái, nhưng Nhan Quốc Hoa ngăn bà .
Bà xót con gái, con tiêu tốn tiền, nhưng nếu trả , Nhan Yên chắc chắn sẽ cảm thấy thất vọng.
Ai hy vọng món quà tặng nhận yêu thích và trân trọng cơ chứ?
Vì , họ mới nghĩ cách vẹn như thế.
Hoàng Tú Lan ưng ý chiếc vòng vàng . Tay nghề tinh xảo, kiểu dáng kinh điển, sợ thời. Ánh mắt chọn đồ của con gái bà quả là !
"Hôm nay đeo nó , con xem mặc bộ quần áo hợp ?" Vừa , Hoàng Tú Lan xoay vài vòng để Nhan Yên ngắm.
Nhan Yên cuộn trong chăn: "Đẹp, . Con ngủ thêm một chút nữa đây ạ."
Hoàng Tú Lan chẳng quan tâm cô, chạy hỏi chồng , đang nấu bữa sáng trong bếp.
Khi ngang qua cổng khu dân cư, Nhan Yên hai bà dì vỉa hè tán gẫu. Họ kể rằng tối qua hai vợ chồng ở tầng cãi . Đồ đạc trong nhà ném lung tung, cả tiếng trẻ con thét lẫn tiếng đàn ông cầu xin tha thứ, thậm chí còn kinh động đến cả cảnh sát.
Nghe là cãi trong gia đình, cảnh sát cũng tiện can thiệp sâu. "Lại là ông chồng nghiện cờ b.ạ.c nhà đó!"
" thế. Nghe bảo vợ tài giỏi lắm, giúp trả hết mười mấy vạn nợ cờ b.ạ.c , mà giờ nợ thêm mấy trăm ngàn nữa. Bọn đòi nợ chật kín ngoài cửa, đứa nhỏ sợ hãi, đến là đáng thương!"
Nhan Yên chuẩn chợ mua rau tươi, những lời đó lọt từ tai sang tai , cô quá quan tâm đến những chuyện linh tinh như .
Cô đến nhà kho mở cửa, An Hân đợi sẵn từ .
Vừa mở cửa, Nhan Yên chú ý thấy mu bàn tay An Hân dán băng cá nhân: "Tay chị thương ? Hay là nghỉ một hôm !"
An Hân vội vàng xua tay: "Không cô, chỉ trầy da một chút thôi. đeo găng tay cao su tay trái là , ảnh hưởng gì đến công việc cả. đang cần công việc , nếu cô thấy vết thương gây ngại, thể nhận ít tiền lương hơn cũng , xin cô đừng thuê ."
Nhan Yên cảm thấy hôm nay An Hân lạ thường: " ý đó, chỉ lo vết thương của chị sẽ rách thôi."
An Hân kiên quyết: " sợ đau, đảm bảo sẽ công việc."