Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-11-08 00:49:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

: "Không , mua cho ăn."

Quả nhiên lừa , đồ ngu xuẩn.

Tên đàn ông mừng thầm trong lòng, mặt cố lộ vẻ cảm kích: "Cảm ơn em, em gái , em thật sự là bụng, quá thiện..."

Lời cảm ơn nghẹn ngay cổ họng, khi Nhan Yên lấy một túi bánh màn thầu từ phía lưng.

Chỉ thấy Nhan Yên mỉm đưa một cái bánh màn thầu lớn chừng quả đ.ấ.m cho đàn ông trưởng thành, hào phóng : "Ăn , ăn . Anh xúc động quá hả? Không cần cảm ơn , đừng khách sáo. Anh mau ăn , đang đói lắm ?"

"Nam sinh viên đại học” (tên lừa đảo): "..."

cơ...

Dưới ánh mắt của Nhan Yên và những đường hiếu kỳ, gã thể gì khác ngoài việc nhận lấy bánh màn thầu, gặm từng miếng từng miếng nhỏ.

Cái quái gì thế ? Bánh màn thầu gì mà nhạt toẹt, cứng đờ, to chà bá thế , nuốt trôi?

Thấy gặm bánh màn thầu nghẹn cứng đến mức trợn tròn cả mắt, Nhan Yên vô cùng tinh tế đưa một chai nước khoáng tới: "Có nghẹn , mau mau uống ngụm nước."

đành c.ắ.n một miếng bánh màn thầu, uống một hớp nước khoáng, cực kỳ miễn cưỡng ăn hết một cái bánh to.

Chưa kịp thở dốc, thấy Nhan Yên đưa một cái bánh màn thầu to khác qua nữa: "Anh chắc hẳn đói nhỉ? Mau mau ăn nữa ."

Gã đàn ông rũ mắt xuống: "Không cần, thật sự no ."

Nhan Yên bèn thắc mắc: "Một ngày ăn cơm, một cái bánh bao no chứ? Ít nhất ăn hai cái. Ăn thêm cái nữa , chớ khách sáo với . Chỗ vẫn còn nhiều!"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Gã đàn ông tật giật , ánh mắt săm soi của qua đường và Nhan Yên, chỉ đành cúi đầu tiếp tục gặm bánh màn thầu.

Lịch vạn sự hôm nay bảo thích hợp ngoài, tin, kết quả gặp 'nữ sát tinh' .

Người phụ nữ trông thì ngây thơ vô hại, là ngốc thật, là lòng độc ác, cố ý chỉnh .

Ăn hết một cái bánh màn thầu to, nuốt trôi nổi nữa, chỉ thể hy vọng đám vây xem nhanh chóng tản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-109.html.]

gặm bánh màn thầu một cách phiền nhiễu, nhưng đám xung quanh chẳng những ai tản , trái càng tụ càng đông, bên cạnh xem kịch vui.

"Ôi chao, cô bé tâm địa thiện lương lòng thương , giúp đỡ khác."

" thấy giống một tên lừa đảo . Lúc đói một ngày, hận thể nuốt nguyên cả con trâu. Nhìn gã ăn bánh màn thầu chậm rãi thế , nào giống bụng đói cồn cào?"

Gã đàn ông cố gắng giải thích : " mới ăn một cái bánh bao, đói bụng lắm, vì thế ăn chậm."

"Được, chúng chờ ở đây, ăn xong."

Gã đàn ông: ”???"

Mấy là ăn no chuyện gì đấy?

Chờ đến khi gã đàn ông nghiến răng gặm hết cái bánh màn thầu thứ hai, xung quanh ồn ào bảo tiếp tục ăn, để chứng minh lừa đảo. Nhan Yên cong cong hai mắt, hỏi: "Ăn no ?"

"No , no ! thực sự cám ơn cô." Nói xong, gã đàn ông bắt đầu dọn dẹp cặp sách chuẩn rời .

Vừa vặn lúc xe buýt mà Nhan Yên đợi cũng đến, cô mang theo tám cái bánh màn thầu còn dư, vui vẻ lên đường về nhà.

Nhìn thấy một túi bánh màn thầu trong tay cô, Hoàng Tú Lan đang tập yoga thắc mắc: "Con mua nhiều bánh màn thầu thế gì?"

Nhan Yên: "Chiên bánh màn thầu ăn, dùng dầu sôi chiên hai mặt bánh màn thầu vàng óng, thơm giòn lắm !"

Theo sự miêu tả của cô, trong đầu Hoàng Tú Lan đúng lúc nảy lên hình ảnh bánh màn thầu chiên, trong cổ họng tuôn nước bọt.

Những năm 78, việc ăn bánh màn thầu chiên, là một chuyện xa xỉ!

Không , bà đang trong chế độ ăn kiêng!

đó là bánh màn thầu chiên, dùng dầu sôi chiên lên, thơm thơm giòn xốp...

Không , ! Phải kiên quyết từ chối calo, giảm cân là một cuộc chiến dai dẳng!

 

Loading...