Chương 8
Tiểu Lật Tử một lúc ngủ .
Giang Dụ ngoài cửa, tay cầm điếu thuốc, bóng lưng cao lớn nhưng mang một chút cô đơn, trống trải.
sang Phó Tranh đang trong phòng khách.
“Phó Tranh…” – khẽ :
“Anh xem , cuộc đời em đúng là một mớ hỗn độn.”
“Thật sự… hợp với chút nào.”
“Ở cạnh em, chỉ kéo xuống thôi.”
Anh bật khẽ, một tiếng nhẹ như thở :
“Nếu là vì em, cầu còn .”
Rồi thu nụ , ánh mắt nghiêm túc, giọng trầm tĩnh:
“ Chu Chu, em là gánh nặng.”
“Em đóng phim giỏi, là một diễn viên xuất sắc.”
“Em chơi đàn cũng , nếu em chọn con đường đó, tin em sẽ là một nghệ sĩ rực rỡ.”
“Em một nuôi con mà vẫn đến , em là một tuyệt vời.”
“Vậy nên, em cũng là một phụ nữ tuyệt vời, là một Lê Vãn Chu tuyệt vời.”
khẽ thở dài:
“Để em nghĩ .”
Anh gật đầu, mỉm :
“Ừ, sẽ đợi. Giống như bốn năm , vẫn luôn đợi đến bây giờ.”
Lại giở trò đáng thương đấy. Tch.
…
Giang Dụ hút xong điếu thuốc, bước nhà.
Phó Tranh thấy , nhận chúng chuyện cần , liền nhỏ:
“Anh xem Tiểu Lật Tử một chút.”
Giang Dụ mở miệng, nhưng ngậm , đấu tranh, do dự:
“Con gái … … xem…”
Phó Tranh để ý đến , chỉ bình thản phòng.
Giang Dụ c.ắ.n chặt răng, song cuối cùng vẫn thêm gì, chỉ im lặng xuống sofa.
Anh đưa tay ngoắc :
“Lê Vãn Chu, đây.”
nhúc nhích.
Anh nhạt, bất ngờ bước tới, kéo mạnh lòng.
Giọng khàn đục, như nghẹn nơi cổ họng:
“Khi đó, thật sự hề nghĩ đến chuyện liên hôn.”
“Là nhà họ Từ cố tình tung tin thử phản ứng nhà thôi.”
“Anh từng em l..m t.ì.n.h nhân, cũng từng xem em là chim hoàng yến.”
Rồi siết chặt tay, giọng đanh :
“Lê Vãn Chu, luôn nghiêm túc.”
sững , hỏi:
“Vậy tại cứ giấu giếm mối quan hệ của chúng ?”
Anh cũng khựng , vẻ ngạc nhiên:
“Không các diễn viên các em đều ghét công khai tình cảm ?”
“Anh mới là thể mặt đó? Anh còn thấy thiệt thòi hơn cả em đấy.”
“ mà…”
đột nhiên im bặt.
mà… Bà Lâm như .
Bà , Giang thiếu gia của nhà họ Giang hứng thú với , bảo đến gặp , nếu hài lòng, thể theo “ của ”.
Thì , từng nghĩ xứng đáng yêu thương, trong mắt bà chỉ đáng để chơi đùa.
Còn từ đầu đến cuối, mới chính là nghiêm túc với tình yêu .
đẩy , khẽ :
“Xin , là em hiểu lầm.”
Ánh mắt Giang Dụ sáng lên, định gì, cắt lời:
“ thôi, coi như hết .”
“Giang Dụ, từng một thời em yêu đến mức hèn mọn, yêu trong thầm lặng, cúi trong bóng tối.”
“ em thể yêu theo cách đó nữa.”
“Giang Dụ, là em với . đến đây thôi.”
“Tiểu Lật Tử là con của . Anh thể đến thăm con bất cứ khi nào.”
Mỗi câu , sắc mặt Giang Dụ trầm hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-con-bo-tron-toi-bi-mat-tri-nho/chuong-8.html.]
Môi mím chặt, ánh dần trở nên lạnh lẽo.
đến câu cuối cùng, bỗng mỉm .
Nụ đó khiến rùng .
“Không , Lê Vãn Chu.”
“Đường dài còn ở phía .”
“Chúng … từ từ thôi.”
…
Ngày thứ ba buổi hòa nhạc của Chu Quyện bắt đầu.
dắt Tiểu Lật Tử đến xem.
Vừa xuống đầy năm phút, ghế bên cạnh cũng xuống.
“Trùng hợp ghê.”
khẽ thở dài:
“Anh em sẽ tới đây?”
Phó Tranh , giọng trầm :
“Bốn năm em biến mất, tìm nhiều thông tin về em.”
“Bản nhạc cuối cùng mà Chu Quyện luôn chơi trong các buổi biểu diễn… là dành cho em, đúng ?”
khẽ gật đầu:
“Sao , ghen ?”
Anh lắc đầu:
“Không. Anh chỉ nghĩ, nếu sân khấu đó là em chắc sẽ rực rỡ bao.”
Âm nhạc vang lên.
im lặng.
Phó Tranh cũng thêm.
Tiểu Lật Tử ngoan, ba phút liền gục vai ngủ mất.
Ừm, ngoan thật.
Buổi biểu diễn kết thúc, tiếng vỗ tay như sấm rền.
Chu Quyện cầm micro, chậm rãi:
“ em ở đây.”
Giống như nhiều năm về .
Rồi gì thêm, xuống, bắt đầu đàn bản nhạc năm xưa của chúng .
Khi khúc nhạc kết thúc, cúi chào khán giả lâu.
Không một lời.
cũng .
hiểu câu trả lời của .
“Thôi, dừng .”
Và cũng hiểu câu trả lời của :
“Nếu mệt , thì hãy về.”
“Về bên .”
Một tháng , dắt Tiểu Lật Tử về nước.
Ngày rời là để trốn chạy khỏi cái c.h.ế.t của bà Lâm.
Còn giờ đây, khi , thì đó là lựa chọn của bà, của .
cần gánh tội ai.
Cũng chẳng cần lưu lạc nơi đất khách, ăn những bữa “cơm Tây” nhạt nhẽo như hình phạt.
Bốn năm tội gì mà chẳng chuộc xong chứ!
Trời mới , bốn năm qua sống khổ sở đến mức nào.
Một năm , và Phó Tranh kết hôn.
Hôm đó, chia sẻ bài đăng cũ mà từng đăng cách đây một năm:
“Sau , là một nhà ba .”
cũng chia sẻ , kèm một dòng chữ:
“Từ hôm nay, em sẽ đường đường chính chính mà yêu .”
Kết quả phần bình luận bên là:
“Ha ha! Cuối cùng vụ ‘ba cha bí ẩn’ cũng sáng tỏ nhé!”
Ha…
Không đến bao giờ cái chuyện mới chịu kết thúc đây.
Ngoại truyện 1 – Trước khi kết hôn
Có Chu Quyện đến thăm , đúng lúc Giang Dụ và Phó Tranh cũng đang mặt.
Tiểu Lật Tử ngọt ngào gọi một tiếng:
“Ba Giang~”
Giang Dụ lập tức dựng thẳng lưng, tinh thần phấn chấn như con gà tiêm doping, gương mặt tràn đầy vẻ đắc ý “ là chiến thắng”.