SAU KHI MANG CON BỎ TRỐN TÔI BỊ MẤT TRÍ NHỚ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-16 07:07:23
Lượt xem: 2,024

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 4

 

Nét thờ ơ mặt lập tức biến mất, bàn tay siết chặt cổ tay , giọng lạnh buốt:

 

“Lê Vãn Chu, em nữa xem?”

 

vẫn bình tĩnh lặp :

 

“Giang thiếu gia, chúng đến đây thôi.”

 

“Nghe nhà họ Từ sắp liên hôn với nhà họ Giang, chim hoàng yến thì còn chịu , chứ l..m t.ì.n.h nhân thì… vượt quá giới hạn đạo đức của .”

 

Anh , như thể điều gì thể tin nổi.

 

Nghiến răng, từng chữ bật :

 

“Chim… hoàng… yến?”

 

Rồi to, nhưng tiếng nhanh chóng tắt ngấm, để chỉ còn khuôn mặt lạnh băng.

 

“Lê Vãn Chu, thì trong lòng em luôn nghĩ như ?”

 

“Biến . Sau , đừng để thấy em nữa.”

 

chỉnh quần áo, bước qua hề đầu .

 

Ký ức cuối cùng của với Giang Dụ chính là cảnh , đầy giận dữ và tuyệt tình.

 

Bây giờ thấy định vị bay sang tìm , chỉ thấy… da đầu tê rần.

 

Ở nơi đất khách quê , nghĩ dù Giang Dụ tóm , chắc cũng chẳng dễ .

 

Trước khi mấy giấy tờ của xong, sẽ tuyệt đối lên tiếng thêm câu nào nữa.

 

hôm

 

Chu Quyện, đang lưu diễn ở châu Âu, bất ngờ đăng thông báo sẽ tổ chức thêm một buổi biểu diễn tại quốc gia Y, mà còn trùng hợp ngay tại thành phố đang ở và chỉ ba ngày !

 

đổ mồ hôi lạnh.

 

Thôi cũng may, Phó Tranh chắc sẽ tới .

 

Anh luôn giữ cách, là điềm tĩnh, chắc chắn chuyện điên rồ thế .

 

Kết quả…

 

Một tiếng , phòng việc của Phó Tranh đăng thông báo:

 

“Ảnh đế Phó Tranh sẽ tham dự show thời trang tại quốc gia Y ngày mai.”

 

…Ơ kìa, cũng qua đây luôn hả?!

 

cảm thấy, chắc đến lúc chạy trốn thật .

 

Trong khi đó, phần bình luận mạng thì sôi sục:

 

ý gì , nhưng ba thể cho ? tận mắt xem ai là ba ruột!”

 

“Lương tâm ? Đạo đức ? À mà địa chỉ ở để còn hóng?”

 

chỉ hỏi: đứa nhỏ bao giờ sinh đứa thứ hai để còn mà chọn kiếp đầu thai tiếp theo.”

 

Trời ạ…

 

Các đ.á.n.h cược lớn luôn hả?

 

Xin phép từ chối nhé, chơi nổi.

 

Đêm đó, mơ thấy Chu Quyện.

 

Trong mơ, cùng học đàn piano.

 

Hai cạnh , bốn tay cùng diễn tấu phối hợp ăn ý đến hảo.

 

Sau đó, chúng cùng thi.

 

Lúc thì thắng, lúc thì thắng.

 

Rồi , thiếu niên thanh tú, lạnh nhạt , sân khấu phòng hòa nhạc, tay lướt phím đàn.

 

Còn khán đài, ngẩng đầu lên.

 

Anh thấy .

 

khi bản nhạc sắp kết thúc, thiếu niên từ đầu đến cuối im lặng bỗng cầm mic, một câu ngắn ngủn:

 

“Anh em đang ở đây.”

 

Câu chẳng đầu chẳng đuôi khiến cả khán phòng sững sờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-con-bo-tron-toi-bi-mat-tri-nho/chuong-4.html.]

Sau đó, độc tấu bản nhạc mà ngày hai chúng thường cùng đánh, phần giai điệu vốn thuộc về , lúc biến thành những lặng trống trải.

 

Khi khúc nhạc kết thúc, dậy cúi chào, thêm một lời nào.

 

hiểu ý .

 

Anh đang :

 

“Anh sẽ đợi em.”

 

Chỉ tiếc là .

 

cắm đầu bước giới giải trí, từ bỏ âm nhạc, từ bỏ ước mơ, từ bỏ cả lòng tự trọng.

 

Mỗi cảm thấy mệt mỏi, chán nản, xem buổi hòa nhạc của Chu Quyện.

 

Cậu thiếu niên năm nào nay thành đàn ông trưởng thành, mặc áo đuôi tôm sang trọng, khuôn mặt càng thêm điềm tĩnh, xa cách.

 

Vì vẻ ngoài điển trai và tài năng xuất chúng, một lượng fan khổng lồ.

 

Ánh đèn chiếu lên , rực rỡ đến mức dám thẳng.

 

Anh đổi nhiều thật.

 

 

Mỗi bản nhạc kết thúc, vẫn luôn đàn bản song tấu của chúng năm xưa.

 

Lúc , cảm giác như… chẳng đổi cả.

 

trong một chương trình tạp kỹ, ban tổ chức yêu cầu đ.á.n.h đàn piano.

 

tiện từ chối, nên đành xuống cây đàn.

 

Khoảnh khắc đầu ngón tay chạm phím, hàng ngàn ký ức cũ như ùa về, những âm thanh đầu tiên vang lên, nhẹ nhàng mà run rẩy…

 

Và trái tim , dường như cũng bắt đầu đập trở từ giây phút .

 

Sau đó, đội anti bắt đầu mua bài bóc phốt đoạn video đó, rằng ngón tay vụng về, kỹ thuật vững, cả bản nhạc chút “linh hồn” nào.

 

thanh minh.

 

Thật họ cũng sai, vì so với đây, kỹ thuật của kém nhiều.

 

Cho đến khi Chu Quyện bỗng tham gia một buổi phỏng vấn.

 

Không , phóng viên nhắc đến video chơi đàn.

 

“Bây giờ trong giới giải trí, nhiều chỉ cần gõ vài phím là tung hô là thiên tài. Anh nghĩ về hiện tượng đó?”

 

Máy chiếu đến Chu Quyện, đang tựa hờ sofa đen, vẻ mặt lạnh nhạt.

 

ngay đó, thẳng , ánh mắt nghiêm túc, giọng trầm mà rõ ràng:

 

cảm thấy Lê Vãn Chu chơi .”

 

“Cô là thiên tài.”

 

Một câu thôi cho tất cả những tin tiêu cực về dập tắt .

 

Hôm đó, gửi cho một tin nhắn:

 

“Cảm ơn .”

 

Rất lâu , mới trả lời:

 

“Không gì.”

 

Ngắn gọn, lạnh nhạt như thể giữa chúng chẳng gì ngoài phép lịch sự.

 

bật .

 

Cái kiểu lạnh lùng đó của Chu Quyện mà khiến thấy yên lòng.

 

Sau , chúng thỉnh thoảng gặp , cùng uống vài ly rượu.

 

Anh hỏi bỏ piano, cũng chẳng hỏi vì chọn diễn viên.

 

Chỉ một , hỏi:

 

“Lê Vãn Chu, em hạnh phúc ?”

 

“Em bỏ piano , nên mong em ít nhất hạnh phúc.”

 

trả lời.

 

Chỉ im lặng, uống cạn từng ly.

 

Những chuyện đó tưởng quên, vì đêm đó say đến mơ hồ.

 

 

Loading...