Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 170: Muốn Giải Quyết Riêng

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:22:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nam cố ý đ.â.m xe ư?

 

Đến chính cô còn tin nổi.

 

Hắn lấy tự tin như chứ?

 

Rõ ràng chính mới là cố ý phanh gấp!

 

nếu cô nhầm thì một đứa trẻ chậm rãi ngang qua phía chiếc Range Rover .

 

Cho nên…

 

Sự việc xảy thì cũng chẳng tránh nữa.

 

Tô Nam hạ kính xe, mím môi, khóe miệng khẽ nhếch:

 

, chính là cố ý đ.â.m đó.”

 

Nụ của cô lạnh lùng, mang theo thách thức.

 

Cố ý thì ? Cô trả nổi tiền!

 

Ánh mắt Phó Dạ Xuyên chợt ngưng , lông mày nhíu.

 

“Vậy… em định xử lý thế nào?”

 

Giọng khàn khàn, hờ hững.

 

cố ý ư?

 

Ngoài dự đoán của .

 

Tô Nam ngẩng mắt lên, ánh lạnh nhạt, mang chút nhiệt độ.

 

“Bao nhiêu, bồi thường cho .”

 

Thật , nếu xét cho kỹ, Tô Nam hề , nhưng một khi thừa nhận, cô cũng vòng vo thêm.

 

Ánh mắt Phó Dạ Xuyên dừng , rút điện thoại :

 

“Đợi khi kiểm tra sửa chữa xong liên lạc, đổi ?”

 

“Vẫn …” Tô Nam buột miệng, im lặng.

 

Nhìn thấy tìm , trực tiếp gọi qua.

 

]Xin , máy quý khách gọi tạm thời liên lạc …]

 

Ánh mắt Phó Dạ Xuyên càng thêm thâm trầm, gương mặt thoáng tối , chằm chằm rời.

 

Tô Nam mím môi, trong mắt lóe lên chút lúng túng.

 

Người cô chặn giờ ngay mặt, cảm giác thật phức tạp… và ngượng ngùng.

 

“Anh cứ giá , chuyển khoản ngay.”

 

, cầm lấy điện thoại, phí thêm một phút giây nào.

 

Giọng Phó Dạ Xuyên trầm thấp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-170-muon-giai-quyet-rieng.html.]

Tửu Lâu Của Dạ

 

“Phải đợi sửa xong mới giá, để , đến lúc đó liên hệ em.”

 

Hắn thừa nhận, lúc quan tâm tiền sửa xe.

 

Mục đích thật sự, chính là khiến cô gỡ khỏi danh sách chặn!

 

Tô Nam khựng , , đó dứt khoát :

 

“Cứ liên hệ với trợ lý của .”

 

Phó Dạ Xuyên trầm mặc một lúc, cất điện thoại.

 

“Nếu em thì thôi, coi như từng xảy .”

 

Rõ ràng định qua tay thứ ba.

 

Khốn kiếp thật!

 

Tô Nam bực bội, bề ngoài vẫn giả vờ bình thản, nhưng trong lòng chửi thầm.

 

Hắn coi cô là kẻ gây tai nạn vô trách nhiệm ?

 

Hay cho rằng cô đang chiếm tiện nghi của ?

 

Cô chẳng hề dây dưa rắc rối, chẳng chỉ là tiền sửa xe thôi ?

 

Xử lý xong chuyện chặn tiếp cũng muộn!

 

Tô Nam hít sâu một , ánh mắt lạnh lẽo né sang chỗ khác:

 

“Biết , đổi .”

 

Nói xong, cô chuẩn nổ máy rời , cô thật sự ở cạnh thêm một phút nào.

 

Thế nhưng Phó Dạ Xuyên hề ý định tránh , cứ cô chằm chằm vài giây, im lặng gì.

 

Bất ngờ cúi , về phía cô trong ghế lái.

 

Bàn tay rắn chắc của nắm lấy vô lăng, những ngón tay thon dài, sạch sẽ, tinh tế như một tác phẩm nghệ thuật.

 

Hành động quá bất ngờ khiến Tô Nam sững sờ, kịp phản ứng thì giọng trầm thấp, từ tính của vang lên bên tai:

 

“Tô Nam, em sẽ quên chứ?”

 

Hắn nhắc nhở, rõ ràng tin rằng cô sẽ dễ dàng giữ lời. Khó mà đảm bảo đẩy việc cho trợ lý.

 

Tô Nam nghẹn thở, ánh mắt bực bội chẳng thèm che giấu, trừng thẳng :

 

“Không quên.”

 

Nói thật uyển chuyển!

 

Chẳng chỉ sợ cô quỵt nợ ?

 

Ngay lập tức, Tô Nam lấy điện thoại, mở danh sách chặn, ngay mặt bỏ chặn, trực tiếp gọi sang cho .

 

Ngay lập tức, điện thoại leo lên.

 

Tên hiển thị màn hình là “Vợ”.

 

Loading...