Tô Nam rõ ràng chút tức giận, thật đúng là thứ bẩn thỉu gì cũng dám hắt lên cô.
Bây giờ tức đến mức đánh !
Có Tô Kỳ ở bên, lá gan cô cũng lớn hơn.
“Các vị, trong giới giải trí của các , cần thiết trả lời mấy câu hỏi . Lần còn dám chặn đường , sẽ báo cảnh sát ngay lập tức.”
Giọng cô vang lên đầy khí thế, hề lùi bước. Coi cô là diễn viên tuyến ba , dính chút tin đồn cũng dám mở miệng chắc?
“Còn nữa, tổng giám đốc Phó và cô Kiều là trời sinh một đôi, cầu còn , mong họ trăm năm hạnh phúc. Việc cô Kiều gặp chuyện cũng thấy bất ngờ, nhưng nếu một ngày nào đó cô đá trời rơi xuống đập chết, chẳng lẽ cũng nghi ngờ là hối lộ Thượng Đế chắc?”
Không khí căng thẳng tức thì phá vỡ, vài phóng viên nhịn nổi bật tiếng.
Tô Nam hít sâu một , nuốt xuống cơn tức, mở miệng đầy nghiêm nghị:
“Chuyện của hai họ đừng lôi . Đừng mơ bám fame !”
Nói xong, cô dứt khoát bỏ , chẳng thèm nể nang ai, để mặc Tô Kỳ .
Khóe miệng Tô Kỳ cũng giật giật, ngoài , e là chỉ Tô Nam mới dám ném thẳng mặt thế cho phóng viên.
Đám nhà báo , đối diện với ánh mắt Tô Kỳ đều mang theo vài phần e dè, nên ở.
Thấy bắt đầu thu dọn máy móc, Tô Kỳ lạnh lùng hừ một tiếng:
“Không gì hỏi ?”
“Không quan hệ giữa và Tô Nam ?”
“Không hỏi cảm thấy thế nào về chuyện của bọn họ ?”
Những điều đều là chuyện mà đám phóng viên khao khát nhất, nhưng ai cũng hiểu, Tô Kỳ thể động !
Khi cả đám định chuồn, Tô Kỳ tiến lên một bước, tóm lấy cổ áo gã cầm đầu, giọng lạnh buốt:
“Vội cái gì? còn hỏi xong.”
Gã thoáng khựng , vốn là cáo già trong nghề, thừa trong chuyện nước sâu.
“Tô… Tô ảnh đế, chúng còn gì để hỏi nữa. Anh gì, cứ hỏi.”
“Ai sai các tới?” Anh nghiến răng ken két.
Tên cầm đầu hoảng hốt:
“Không… …”
“Không ? Là của Trần Hi Tân Văn ? Vậy thì sẽ gọi thẳng cho sếp các , từ nay trong giới đừng hòng chen chân, ngoan ngoãn về nhà mà in báo giấy .” Tô Kỳ hạ giọng, lạnh lẽo như dao.
Đám phóng viên còn ai dám bước tới. Tình hình quá rõ ràng, ai nấy nhanh chóng rút lui.
Mấy tên tép riu chạy thì cũng chẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-136-dung-co-bam-fame.html.]
Tên cầm đầu nhắm mắt bất lực:
“ … !”
Tô Kỳ nhướng mày, đưa tay vuốt cổ áo , khóe môi cong lên nụ lười nhác:
“Thế mới , điều thì mới tiền đồ.”
Tên phóng viên cắn răng:
“Là tiểu thư Phó gia… Phó Oánh Oánh.”
Ánh mắt Tô Kỳ nheo đầy nguy hiểm, khẽ chậc một tiếng, lạnh. Sau đó ghé sát tai , thì thầm mấy câu. Thấy gã còn do dự, Tô Kỳ liền cau mày.
“Không ? Không thì tìm khác.”
“Muốn, !”
Gã vội vã gật đầu, mặt mày khổ sở. Nếu dám , liệu còn đường sống ?
Sự thật chứng minh, hôm nay kéo chặn Tô Nam đúng là sai lầm chí mạng. Quả nhiên thể chỉ vì tiền mà hoa mắt!
Tô Kỳ rút từ túi một tấm séc, nhét thẳng túi áo , trầm giọng khẽ:
“Coi như chút tiền vất vả. Ngoài , chuyện liên quan đến Tô Nam, nhất các tránh xa.”
Phóng viên ngẩng đầu, lỡ lời hỏi:
“Vậy Tô Nam và … rốt cuộc quan hệ gì?”
Người yêu? Hay tình nhân chính thức?
Trong mắt Tô Kỳ ánh lên tia nguy hiểm, giọng điệu ngông cuồng:
“Tô Nam, che chở. Cậu đoán xem là quan hệ gì?”
Phóng viên nào dám đoán, lập tức rụt cổ, cắm đầu chạy mất.
Tô Kỳ hừ lạnh, cúi xuống nhặt chiếc điện thoại mà Tô Nam rơi, hai tay đút túi, thong thả lên lầu.
Vừa mở cửa thấy Tô Nam đồ chuẩn tới công ty. Nhìn thấy còn , cô ngạc nhiên:
“Anh còn ở đây?”
Tô Kỳ bật tay gõ nhẹ lên trán cô:
“Em còn lương tâm đấy?”
Anh đưa điện thoại qua, nguyên vẹn sứt mẻ.
Tửu Lâu Của Dạ
“Sau để vệ sĩ theo bên cạnh. Giờ phận của em còn như nữa, gặp chuyện cứng rắn như nãy.”
Tô Nam mím môi, nhận lấy điện thoại, ngay mặt gọi thẳng cho Đỗ Nham, tổng giám đốc giải trí Hoa Ưng.
“Đỗ tổng, bất kể tốn bao nhiêu, phiền ông sắp xếp cho ba ngày liên tiếp lên hot search. Tiêu đề đầu tiên nhất định là: Phó Dạ Xuyên và Kiều Uyển Như, cặp đôi cẩu nam cẩu nữ c.h.ế.t !”