Trong lúc chuyện, gương mặt của Phó Dạ Xuyên vẫn giữ vẻ bình thản, nhưng khi hai chữ vợ cũ thốt từ miệng , trong lòng trào dâng một cảm giác vô cùng khó chịu, diễn tả .
Hắn chậm rãi mở miệng:
“Em thích căn nào, tặng cho em.”
Hắn nhớ cảnh đây trong show diễn của Share, Tô Nam từng ngang nhiên đòi Tô Kỳ mua du thuyền cho . Khi đó, cảnh tượng khiến khó chịu vô cùng. nghĩ , dường như từng tặng cô một món quà nào hồn.
Lần nếu cô chịu nhận, lẽ trong lòng cũng sẽ dễ chịu hơn một chút.
Tô Nam khẽ bật , nụ nhạt như thể chuyện gì đó nực , nhưng trong đôi mắt chẳng hề gợn sóng cảm xúc nào.
“Anh tặng ? Phó tổng thật hào phóng quá, ngay cả với vợ cũ mà cũng rộng rãi đến thế ?”
Phó Dạ Xuyên khẽ nhíu mày, định mở miệng thì Tô Nam cho cơ hội phản bác.
“Anh cũng là vợ cũ, nghĩa là chúng chẳng còn quan hệ gì. chẳng lý do gì để nhận quà của cả. Nhỡ ngày nào đó nhà họ Phó đổ nước bẩn lên , rằng tham lam hám lợi thì ?”
Nói xong, cô sang quản lý kinh doanh:
“Ký hợp đồng, quẹt thẻ, thanh toán bộ bằng tiền mặt.”
Cô thà mất tiền chứ tuyệt đối chịu sống nhờ nhà họ Phó, càng cúi đầu sắc mặt của .
Quản lý kinh doanh thoáng Phó Dạ Xuyên, vẻ do dự hiện rõ gương mặt. Thực lòng cô cũng mong thương vụ lớn , nhưng liệu ông chủ cho phép ?
Ngay lúc đó, Trần Miễn khẽ hiệu bằng ánh mắt. Quản lý lập tức hiểu ý, nhanh chóng rời để thủ tục.
Phó Dạ Xuyên định thêm thì điện thoại reo. Hắn cau mày ấn , đầu bên giọng vội vã:
“Anh, xong , chị Uyển Như tai nạn xe, mất m.á.u nhiều, đang cấp cứu trong bệnh viện!”
Khoảng cách gần nên Tô Nam thấy rõ.
Cái tên Triệu Uyển Như bất kể khi nào nhắc đến đều khiến cô cảnh giác.
Sắc mặt Phó Dạ Xuyên thoáng đổi, nhăn mày, gương mặt hiện rõ vẻ sốt ruột và bực bội:
“Biết , đến ngay.”
Hắn cúp máy, đôi mắt sâu thẳm thẳng Tô Nam:
“Cô tai nạn…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-133-chua-cuoi-da-thanh-goa-phu.html.]
Rõ ràng cô thấy.
Tô Nam mỉm nhạt, giọng điệu chua chát như mũi d.a.o lạnh lẽo:
“Trí thông minh của Phó tổng đúng là đáng thương. Cô Triệu đó chẳng mèo chắc? Bao nhiêu c.h.ế.t hụt vẫn sống nhăn. Đợi đến, kiểu gì cô cũng tỉnh thôi.”
Tửu Lâu Của Dạ
Sắc mặt Phó Dạ Xuyên sầm xuống, ánh mắt tối tăm, n.g.ự.c bỗng nặng trĩu.
“May mà nhận nhà của , nếu , đến lúc đó hiến m.á.u cứu . Ngôi nhà đó giữ cho cô Triệu , chỉ mong cô sống dai một chút, đừng để Phó tổng ngài đây… kịp cưới thành góa phụ.”
Lời nghiến răng nghiến lợi, dứt khoát về phía quản lý.
Phó Dạ Xuyên theo bóng lưng cô, gương mặt căng chặt, khó coi đến cực điểm.
“Phó tổng, chúng .”
Ngay cả Trần Miễn cũng nhận điện thoại hối thúc từ bệnh viện.
---
Tại bệnh viện.
Ngoài phòng cấp cứu, Phó Oánh Oánh co rúm , run rẩy trong góc tường.
“Chuyện gì xảy ?”
Giọng của Phó Dạ Xuyên lạnh lẽo.
Lục Kỳ chỉ tay về phía Phó Oánh Oánh:
“Để em gái .”
Phó Oánh Oánh bật nức nở, ánh mắt uy h.i.ế.p của cuối cùng nhịn mà gào lên:
“Không liên quan đến em… đều là của Tô Nam! Chính chị ép chị Uyển Như đến bước đường !”
Sắc mặt Phó Dạ Xuyên lạnh lẽo như băng:
“Em bậy cái gì thế?”
Hắn còn ở cùng Tô Nam, rõ ràng chuyện hề liên quan đến cô. Sao thể kéo tai nạn của Triệu Uyển Như ? Hắn một chữ cũng tin!
Phó Oánh Oánh òa:
“Là thật! Chính chị Uyển Như . Vì Tô Nam hận nhà họ Phó nên chị nghĩ chỉ cần chị chết, Tô Nam sẽ đối đầu với nhà họ Phó nữa. Thế nên… chị mới lao giữa đường! Nếu Tô Nam ép, chị chứ?”