Giang Vũ Vi mặc bộ đồ ở nhà đơn giản thoải mái, gương mặt thể chê tỏ vô cùng lạnh lùng, chỉ là cổ vài vết đỏ mờ ám, khiến khỏi liên tưởng lung tung. Giữa hàng lông mày cô tràn ngập sự bực bội và u sầu.
Cô nâng mắt lên, hỏi: “Anh thế nào ?”
Bác sĩ chút biểu cảm báo cáo: “Tổng giám đốc Giang, là do tinh thần căng thẳng quá độ gây , gì đáng ngại.”
Đến khi tỉnh , là chiều ngày thứ tư khi sự việc xảy , ngủ suốt một ngày một đêm.
“Cô thấy Tổng giám đốc Giang uống thuốc ?”
mở mắt , liền hỏi bảo mẫu.
“Tiên sinh, giúp ngài, thời gian Tổng giám đốc Giang trực tiếp cho ở nhà , ngay cả cửa lớn cũng , đừng chi đến việc mua thuốc.” Bảo mẫu bất lực , “Với ngài , nhà từ đến nay bao giờ náo nhiệt đến , thêm mấy dì nữa, phụ trách bếp núc, phụ trách sắp xếp đồ đạc, dọn dẹp vệ sinh, còn chợ nữa. Cửa cũng thêm nhiều bảo vệ, còn ngừng tuần tra nữa.”
xong, tức đến bật . Đây chẳng là biến tướng của việc giam cầm ? Cô dùng chiêu , chẳng chút sáng tạo nào cả.
Bảo mẫu tiếp tục : “Tiên sinh, vài lời vốn nên nhiều chuyện, nhưng cũng chăm sóc ngài và Tổng giám đốc Giang một thời gian . Ngài và Tổng giám đốc Giang
cho dù mâu thuẫn gì, cũng nên nhét đàn ông cho vợ ngài chứ, Tổng giám đốc Giang thực sự tức giận.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“May mà Tổng giám đốc Giang phẩm hạnh , nếu thật sự chuyện gì với đàn ông , ngài nhất định sẽ hối hận. Bây giờ vết thương tay Tổng giám đốc Giang nghiêm trọng, một vết cắt lớn. Hôm qua ngài đổ bệnh, cô chăm sóc ngài suốt một ngày một đêm, cho đến trưa ngài hạ sốt mới nghỉ ngơi, cũng vết thương nặng hơn .”
“Nói thật lòng, thiên vị Tổng giám đốc Giang. Trước đây cô bận rộn sự nghiệp, chăm sóc ngài, nhưng cô cũng hề bậy. Trong các dịp lễ còn gửi tiền và quà cho ngài, với tư cách là một vợ, những gì cần cô đều .”
“Bây giờ, cô càng rõ ràng đặt ngài lên hàng đầu, khắp nơi tìm cách ngài vui lòng. Trừ việc mạnh mẽ trong chuyện vợ chồng, khiến ngài luôn chịu khổ, nhưng những điều đều thể giao tiếp, thể từ từ điều chỉnh mà. Ngoài những điều , rốt cuộc ngài còn chỗ nào hài lòng nữa?”
chỉ lặng lẽ lắng , đáp . Ân oán giữa và Giang Vũ Vi, ngoài căn bản thể nào hiểu . Kiếp c.h.ế.t , điều cũng định kiếp và Giang Vũ Vi thể kết quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-nu-tong-tai-lanh-lung-hoi-han-phat-dien/chuong-525.html.]
Sau khi tắm rửa xong, cảm thấy thể khoan khoái hơn nhiều, liền tìm đồ ăn. Thấy hệ thống an ninh bộ biệt thự nghiêm ngặt đến mức giọt nước cũng lọt qua , lập tức bực buồn . Giang Vũ Vi cũng quá xem trọng , nhiều canh gác như , mà chạy thoát chứ.
Bảo mẫu khuyên khi ăn xong, xem tay của Giang Vũ Vi. ăn xong, cầm đồ dùng vệ sinh cá nhân, tìm một phòng khách ngủ bù. Ai thèm quan tâm sống c.h.ế.t của Giang Vũ Vi chứ.
May mắn là, Giang Vũ Vi thế mà thật sự đến phiền . ngủ một mạch đến tối, cảm thấy chút buồn chán, điện thoại ở bên cạnh, chỉ thể mở tivi xem.
hề , Giang Vũ Vi đến thăm buổi chiều.
Bảo mẫu khi đó hỏi cô : “Tiên sinh khỏe hơn nhiều , Tổng giám đốc Giang định đánh thức dậy, chuyện với ?”
Giang Vũ Vi im lặng một lát, : “Anh thấy sẽ vui , cứ để .”
Bảo mẫu thở dài một tiếng, : “Tổng giám đốc Giang, tình cảm là thứ thể ép buộc. Nếu thực sự , chi bằng cứ thôi . Buông tay cũng là một loại yêu, dù cũng hơn là cả hai giày vò lẫn .”
“Các cô trẻ tuổi , đều quá cố chấp . Tình cảm hoặc là một, hoặc là hai, căn bản cho phép phẩy ba, phẩy năm. Con thể hảo, hôn nhân càng thể hảo. Nếu thể bao dung cho , thì chia tay mới là lựa chọn nhất.”
--- Chương 367: Với địa vị của , tại thể bắt nạt ? ---
Nói xong, bảo mẫu liền rời .
Giang Vũ Vi lông mày mắt nhuốm vài phần cô tịch, cứ như ngây đó, lâu nhúc nhích.
“Buông tay ? Nếu thực sự thể buông bỏ, khi c.h.ế.t ở kiếp , lẽ nên theo quỹ đạo của riêng , chứ …
Cầu xin kiếp cuối cùng, trùng phùng với .”
Cô lẩm bẩm một , trong giọng tràn ngập sự cay đắng và cam lòng.
Qua lâu, thư ký Lý gọi điện đến, Giang Vũ Vi dậy máy.