Giang Vũ Vi, phụ nữ từng lạnh lùng như băng , giờ đây cũng học những lời đường mật. nếu cô thực sự thể đối với , thì tổn thương bạn của chứ!
tuyệt đối sẽ dẫm vết xe đổ, dây dưa rõ ràng với cô nữa. còn ngu ngốc đến mức đó.
Thấy từ chối dứt khoát như , Giang Vũ Vi một nữa kích động, cô đột ngột tiến đến gần, giọng mang theo sự lạnh lẽo thấu xương.
“Anh chồng , nhưng triền miên với , chẳng lẽ còn nối tình xưa với Cố Manh Manh ?”
nghiến chặt răng, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt chực trào.
“Là sai , thừa nhận, ngay từ đầu nên nảy sinh tình cảm với cô, nên mơ tưởng cùng cô sống trọn đời. Nếu chúng từng bắt đầu, giờ đây cũng sẽ rơi vô vàn đau khổ và rắc rối .”
“Trái tim cô là băng giá, cô sẽ hiểu, vì tình yêu mà tổn thương bạn bè, sẽ khiến tự trách và áy náy đến mức nào. Đêm nay, nếu cùng cô trải qua đêm xuân, thì đó cũng chỉ là để xoa dịu cơn phong ba , tuyệt đối sẽ còn bất kỳ liên quan nào đến Cố Manh Manh nữa, bởi vì xứng với cô .”
“Cũng , cô, phụ nữ hèn hạ, vô liêm sỉ, chỉ dùng thủ đoạn để cưỡng đoạt, cũng xứng với . c.h.ế.t cũng ở bên cô!”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Giang Vũ Vi tức đến run rẩy cả , hai tay hung hăng bóp chặt mặt : “Diệp Thu, gan nữa xem!”
còn giận dữ hơn cô , gào lên: “ sai ? Cố Manh Manh trong sạch thuần khiết, hơn cô loại đàn bà độc ác chỉ dùng thủ đoạn hàng vạn ! Phải, cô tiền thế, cô giỏi giang, yêu cô thì cô ngơ, giờ yêu cô nữa, cô thích khác, cô như một con ch.ó điên cắn chặt lấy buông!”
“Cả đời cô gieo vạ , Giang Vũ Vi? nợ cô ?! thật sự hối hận đến xanh cả ruột gan, ngày nào cũng nghĩ, ban đầu mắt mù tâm cũng lòa , mới trúng loại đàn bà lòng rắn rết như cô! nó là lừa đá đầu , mới từng một chút niệm đầu với cô!”
“Cô đê tiện đến mức khiến buồn nôn, còn nó vọng tưởng thể cam tâm tình nguyện về bên cô, chồng ngoan ngoãn của cô? Nằm mơ ! Khạc! Giang Vũ Vi, cô nó thể chút tự ? Cô tự cho là thông minh lắm ? Sao hận cô đến nghiến răng nghiến lợi cơ chứ? nó thà từng gặp cô, còn cam tâm tình nguyện ư? Cô đùa đấy !”
Không khí như đông cứng vài giây, tĩnh lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-nu-tong-tai-lanh-lung-hoi-han-phat-dien/chuong-418.html.]
“Diệp Thu!” Thái dương Giang Vũ Vi nổi gân xanh, tức giận đến mức gần như mất trí, “Anh thử nhắc một chữ ‘hối’ nữa xem?!”
“Nhắc thì nhắc, hối hận—”
Lời còn xong, môi cô chặn một cách thô bạo. Giang Vũ Vi như một con thú điên, cắn mạnh môi , đột ngột đẩy .
lảo đảo, đầu đập mạnh ghế sofa, mắt lóe lên những đốm sáng. Khi ngẩng đầu lên nữa, thì thấy Giang Vũ Vi đang tự cởi quần áo, ánh mắt đó, như một con thú đang chằm chằm con mồi sắp sửa rơi tay, tràn ngập sự điên cuồng và quyết tuyệt.
Vừa cô chọc tức đến mất lý trí, giờ thấy tư thế của cô , cuối cùng cũng bình tĩnh . Cô ném áo khoác xuống đất, bước tiếp theo là cởi quần áo của . Lòng đột nhiên hoảng sợ, bò lồm cồm chạy trốn, nhưng cô nhanh chóng bóp chặt cổ.
Cô liên tục lạnh, giọng như chất vấn, như tự giễu.
“ đối với , cần, dùng chút thủ đoạn với thì hối hận đến chết. Cho dù nó thế nào, cũng cứ mắt. Đã thế thì kết quả đằng nào cũng , nó còn nhịn cái gì nữa?!”
--- Chương 292: Diệp Thu, đến lúc thu tâm về bên ---
dốc hết sức, cố gắng gượng dậy khỏi trạng thái mềm nhũn, nhưng ngờ, Giang Vũ Vi như một con báo sẵn sàng vồ mồi, đột nhiên lao tới, một nữa đẩy ngã mạnh xuống ghế sofa.
Lần , cô rõ ràng đề phòng, xung quanh trống rỗng, ngay cả một cây kim cũng còn, khiến thể tổn thương cô , cũng thể tự thương.
“Giang Vũ Vi! Cô điên ? Mau thả !” gầm lên, cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của cô .
Cô như điếc, đột nhiên, đôi môi nóng bỏng như cơn mưa rào dồn dập ập đến, chặn lời của trong cổ họng. Nụ hôn của cô mang theo sức mạnh thể chống cự, như nuốt chửng cả .
“Lần , tuyệt đối sẽ dễ dàng buông tha nữa, Diệp Thu. Một thôi cũng đủ khắc cốt ghi tâm, tuyệt đối sẽ để sai lầm tương tự lặp !” Giọng cô tràn đầy sự quyết liệt và điên cuồng.