Việc nếu đổi là khác, e rằng sớm khó mà lui.
Đường Trà thì khác, cô thuộc dạng càng cấm cản càng hăng máu. Dịch dinh dưỡng vị dâu tây cực kỳ khó uống, cô mới uống hai ngụm suýt nôn . Không khổ bản , cô ném thẳng cả túi thùng rác. Bụng vẫn còn đói, cô thể để bụng rỗng ngủ . Là một từng mang bệnh tật đầy , khó khăn lắm mới một cơ thể khỏe mạnh, cô bảo vệ nó thật .
"Con trai, gần đây chỗ nào bán cơm hộp ngon ?"
Hệ thống đáp: "Từ bỏ , cô gọi cũng ai ship đây , trừ khi nam chính cho phép."
Đường Trà trợn tròn mắt. Cái thứ mà còn cần cho phép nữa ? Quá đáng thật đấy!
Cô chằm chằm túi dịch dinh dưỡng trong thùng rác, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó khổ sở. Chẳng lẽ nhặt lên ăn tiếp? Cô từ chối!
Trong biệt thự bao phủ bởi hệ thống camera giám sát. Andrew là chủ nhân ngôi nhà , đương nhiên thể xem xét ngóc ngách. Hắn trở phòng ngủ, vì , vốn dĩ nên nghỉ ngơi nhưng đột nhiên xem thử cô gái nhỏ đang ở đại sảnh .
Trông thì yếu đuối mong manh, thế mà thể tay tháo dỡ máy móc, cũng coi như cô chút bản lĩnh.
Khoảnh khắc màn hình giám sát bật lên, đập mắt là khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó của cô gái, trông đáng thương vô cùng, hệt như một chú mèo con bắt nạt.
lúc , một cuộc điện thoại gọi tới, là .
Mẹ Andrew quan tâm đến con gái của bạn , mở miệng thèm chào hỏi xã giao, thẳng vấn đề: "Con trai, bé Trà Ngọt thế nào ?"
Andrew liếc màn hình giám sát, cong môi, thản nhiên : "Sao tự hỏi cô ?"
Mẹ vô cùng tức giận, gào lên: "Mẹ đương nhiên là hỏi ! con bé cứ vẫn , còn khen con chăm sóc khác. Đây chẳng rõ ràng là con đang bắt nạt ? Con mà chăm sóc khác á? Heo nái còn leo cây!"
Khóe miệng Andrew giật giật: " , cho nên đón ?"
Mẹ An nổi đóa: "Đón cái gì? Đó là con dâu của ? Đó là vợ của con đấy! Andrew, cho con ! Con mà dám phụ bạc con bé, bà đây xé xác con!"
Mẹ An còn hết câu, cuộc gọi kết thúc.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-9-be-tra-ngot-ngao-cang-can-cang-hang.html.]
Andrew liếc màn hình giám sát vẫn tắt bên cạnh, nghĩ đến thời hạn ba tháng, sợ đến lúc đó cô gái nhỏ lóc sướt mướt đòi đổi ý, trầm mắt xuống, dậy in một bản hợp đồng.
Hắn cầm hợp đồng xuống lầu, thấy cô gái nhỏ đang trong bếp.
Không gọi đồ ăn ngoài, Đường Trà cũng chẳng nấu cơm, chỉ đành nhờ hệ thống giúp đỡ. Mới đảo qua đảo hai , thức ăn chín mà chảo dầu bốc cháy, dọa cô sợ đến mức luống cuống tay chân, hét lên một tiếng bỏ chạy thục mạng ngoài.
Hệ thống cuống cuồng, chẳng qua là dầu nóng quá gây lửa thôi, là gì , cầm nắp vung đậy là xong, cô chạy cái gì mà chạy!
Hệ thống chỉ tiếc rèn sắt thành thép: "Quay ! Cô chạy ! Cầm cái nắp vung lên!"
Đường Trà chạy một nửa, thấy tiếng "nắp vung", tưởng hệ thống bảo cô cầm nắp vung chạy . Tuy cô cũng chẳng hiểu vì cầm nắp vung mà chạy, nhưng cô vẫn theo.
Còn hệ thống thì bộ dữ liệu đều đơ vì cạn lời.
Thế là, Andrew liền thấy cảnh cô đội cái nắp vung lên đầu, kinh hoảng thất thố lao về phía .
"Mau, tránh, !"
Andrew mặt cảm xúc, chạy cái gì mà chạy, chỉ là chút lửa nhỏ thôi mà.
Đường Trà sốt ruột, thấy , nhảy phắt lên , chui tọt lòng : "Cháy em ơi!"
Trước khi đùa giỡn với trai, cô cũng nhảy lòng đối phương như , và mỗi cô thế, trai đều sẽ nhường nhịn cô.
Andrew cũng tại đỡ lấy, chờ khi phản ứng , gọn trong lòng .
Cô gái nhỏ chẳng mấy lạng thịt, dễ dàng ôm lấy cô, chẳng qua... vị trí tay của chút vi diệu.
Tai , tình huống ai phát hiện, ửng đỏ.
Bốn mắt , trong gian yên tĩnh quỷ dị, trong đầu Đường Trà chỉ còn tiếng gào thét sụp đổ đầy tuyệt vọng của hệ thống.
"Xong đời , nam chính cực kỳ ghét phụ nữ tiếp xúc cơ thể, cô sẽ ném ngoài, chắc chắn sẽ ném ngoài!"