Khoảng cách từ lúc phản bội đến nay hơn một tháng. Hai gặp đều nhắc đến chuyện , đột nhiên nhắc tới.
Dự cảm chẳng lành ngày càng lớn. Bàn tay to lớn cổ chân Đường Trà dần dần phát lực, khoảnh khắc cô cảm thấy xương cổ chân sắp vỡ vụn nữa.
Gắn máy định vị lên cơ giáp sinh học của , chuyện thể chối cãi, Đường Trà cũng chẳng chối. vấn đề là, bây giờ cô nên c.h.ế.t nhanh như thế nào đây.
Với con của Andrew, chuyện phản bội chắc chắn thể tha thứ. Cô còn nhớ rõ kết cục của viên phó quan phản bội đây thế nào.
À, là ngũ mã phanh thây!
Đường Trà hít một khí lạnh. So với kiểu c.h.ế.t đau đớn đó, cô chọn một cách đơn giản đau đớn hơn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Con trai, cách nào c.h.ế.t ngay lập tức ?”
188 sửng sốt: “Chẳng cô uống t.h.u.ố.c ? Còn một tháng nữa t.h.u.ố.c mới phát tác, đến lúc đó cần tra tấn .”
Đường Trà ròng: “Một tháng nữa thì rau kim châm cũng nguội ngắt , c.h.ế.t thì c.h.ế.t bây giờ luôn .”
“ mà...” Hệ thống buồn bã : “Cho dù cô c.h.ế.t bây giờ, trong vòng 3 ngày cô đảm bảo rời khỏi phủ Nguyên soái hoặc nhà tù ? Rốt cuộc thiết lập bên chúng là đ.á.n.h thức ký chủ trong vòng 3 ngày. Trong thời gian đó, một khi Andrew phát hiện bí mật , cô đoán xem sẽ hậu quả gì?”
Đường Trà tưởng tượng đến cảnh đó: g.i.ế.c cô, đợi ba ngày, g.i.ế.c cô, đợi ba ngày... Khá lắm, định chơi bug với cô đấy !
“Vậy là bây giờ vẫn thể c.h.ế.t đúng ?”
Hệ thống thở dài. Chủ yếu là trạng thái điên cuồng của Andrew quá đáng sợ, quỷ mới khi cô c.h.ế.t, giữ cô . Trong tình huống , ai cũng dám đ.á.n.h cược.
“Cắn răng chịu đựng , một tháng trôi qua nhanh lắm. Cô xem nửa năm qua, cô trêu chọc liền tù tì ba nam chính, còn thành công thành một nhiệm vụ trong đó. Biết điều đại biểu cho cái gì ? Đại biểu cho sự dũng cảm, thông minh, cơ trí của cô đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-81-toi-di-dong-thu-di-giet-toi-di.html.]
“Đi thôi, Trà Trà dũng-thông-cơ của !”
Thần đằng cái gì mà dũng-thông-cơ, khóe miệng Đường Trà giật giật, nhưng trong lòng cũng bớt căng thẳng hơn .
“Andrew, gắn định vị đúng là do .” Cô đến đây, trực tiếp nhắm mắt , suy sụp : “Giữa và sớm còn bất kỳ tình cảm nào. phản bội , g.i.ế.c là chuyện bình thường, ... còn gì để .”
Diễn đến đây, Đường Trà chỉ thiếu nước vươn cổ cho chém.
Tới , nhanh lên, động thủ , g.i.ế.c !
Tuy nhiên, Andrew đột nhiên buông chân cô , chuyển sang sờ tóc cô.
Tóc Đường Trà mưa ướt sũng, dính bết da đầu. Cô thật sự hiểu gì mà sờ, nhưng đối phương cong môi, như giống như đang vuốt ve một chú cún con: “Trùng tộc uy h.i.ế.p em, ?”
Đường Trà dám động đậy, chỉ chằm chằm .
Andrew: “Bọn chúng lấy tính mạng em uy hiếp. Sao bây giờ em đột nhiên sợ c.h.ế.t nữa?”
Đường Trà hỏi vặn , nhất thời phản bác thế nào.
, Trùng tộc uy h.i.ế.p cô, cô lập tức phản chiến. Hiện tại Andrew uy h.i.ế.p cô, cô cầu c.h.ế.t nhanh một chút. Sự đổi quá nhanh, thảo nào đối phương nghi ngờ.
“Chắc chắn còn chuyện khác. Nói cho , em đồng ý với chúng điều gì, là... chúng cho em cái gì. Nói cho , sẽ tha thứ cho em.” Andrew giống như đang dụ dỗ, giọng ôn nhu, nhỏ nhẹ thì thầm. Suýt chút nữa Đường Trà lừa, nhưng ngay đó, cô chú ý đến đôi mắt của đối phương.
Không đúng, tên đang lừa !
Đường Trà chợt tỉnh táo , còn hất bàn tay đang vuốt tóc .