Tô Mạt Nhiễm lúc liền trở nên luống cuống tay chân. Tuy rằng sức khỏe cô , nhưng cha cô bao giờ nghĩ đến chuyện từ bỏ. Cha cô tuy bình thường nhưng yêu thương con cô vô cùng. Lớn lên trong một môi trường tràn ngập tình yêu thương như , Tô Mạt Nhiễm hiếm khi ghen tị với những kẻ tiền, bởi vì cô cha tuyệt vời nhất đời.
hiện tại, Đường Trà cha cần cô nữa, Tô Mạt Nhiễm đau lòng đến mức gì.
Đường tiểu thư nhường , yên tĩnh, ngoan ngoãn còn xinh , tại họ cần chứ!
Không , cô nổi nữa!
“Đường tiểu thư, giúp chị!”
Đường Trà vô cùng cảm động, nữ chính bao, đúng là hời cho con ch.ó Phó Trạm quá.
“Thật sự cần , chân gãy , cho dù ngoài cũng chẳng bao xa.”
Tô Mạt Nhiễm c.ắ.n chặt răng: “Cái chân khi nào thì khỏi? Nhảy từ lầu 3 xuống, chắc đến mức tổn thương vĩnh viễn chứ?”
Đường Trà cuối cùng cũng thu ánh mắt đang bầu trời, ngạc nhiên và cảm động về phía Tô Mạt Nhiễm. Giây tiếp theo, 188 điên cuồng gào thét trong đầu cô: “Trà nhi, Phó Trạm tới , nhanh, mặt còn đầy vẻ giận dữ, bên đo chỉ tức giận đang tăng vọt.”
Vừa dứt lời, quả nhiên Phó Trạm hùng hổ tới. Vẻ mặt nho nhã lịch thiệp vốn dường như x.é to.ạc một lỗ hổng. Hắn thấy Đường Trà đang nhưng đáp , mà một tay đẩy Tô "hoa nhài" đang cạnh cô .
“Cô quá gần cô .”
Đường Trà ánh mắt tràn ngập tính uy h.i.ế.p của , khóe miệng giật giật liên hồi.
Người em, bây giờ lùi mau, cẩn thận theo đuổi vợ "lên bờ xuống ruộng" đấy!
Trước đây, Phó Trạm luôn mang cho cảm giác ôn tồn lễ độ, cho dù đối mặt với bình thường như Tô Mạt Nhiễm cũng hiền lành, lịch sự. đến , Tô Mạt Nhiễm dám khẳng định, tên chắc chắn đang uy h.i.ế.p Đường tiểu thư! Nếu thì đang yên đang lành tại nổi giận!
“Xin Phó .”
Hiện tại phận Phó Trạm cao quý, Tô Mạt Nhiễm cũng sẽ ngốc nghếch mà cứng đối cứng với , dứt khoát xin , dù lời xin cũng chẳng mất tiền mua.
Phó Trạm u ám liếc cô một cái, đó mới về phía Đường Trà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-58-nu-chinh-dang-yeu-nhu-vay-sao-co-the-bat-nat-duoc-chu.html.]
Trang viên nơi nào cũng camera giám sát. Ngoài mặt cho Đường Trà đủ tự do, nhưng thực chất nhất cử nhất động của cô đều trong tầm mắt . Ban nãy tùy ý liếc màn hình, kết quả thấy cô ngọt ngào với Tô Mạt Nhiễm.
Nụ tươi sáng rực rỡ, còn mang theo vài phần ngọt ngào. Khoảnh khắc đó, Phó Trạm cũng , sự ghen tuông cứ thế lan tràn khắp .
Lần ghen tuông là vì Andrew, nhưng thì ?
Tô Mạt Nhiễm thậm chí còn là con gái!
Phó Trạm nghĩ thông, dứt khoát nghĩ nữa, chỉ thô bạo tách hai , đó khóa chặt Đường Trà bên cạnh .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Quả nhiên, ngay từ đầu nên đồng ý cho cô tìm gia sư cái gì cả.
Thời tiết ban nãy còn trời quang mây tạnh, đột nhiên mây đen giăng kín, sấm chớp đùng đoàng.
Phó Trạm mắt điếc tai ngơ, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách: “Tô tiểu thư, cô cần về .”
Tô Mạt Nhiễm nhíu mày, thời gian dạy của cô là hai tiếng mỗi ngày, hôm nay mới chỉ một tiếng, ban nãy chỉ là giờ giải lao giữa giờ.
“ còn ...”
Phó Trạm lạnh lùng ngắt lời: “Tiền sẽ bù đủ cho cô.”
Mày Tô Mạt Nhiễm càng nhíu chặt hơn: “Không vấn đề tiền bạc.”
Cô lầm bầm nhỏ một câu, hàn ý mặt Phó Trạm càng sâu hơn, ánh mắt sắc bén như lưỡi câu, chằm chằm cô: “Không vì tiền, Tô tiểu thư cái gì?”
Tô Mạt Nhiễm khí thế của dọa cho lùi một bước nhỏ. Đường Trà nổi nữa.
Nữ chính đáng yêu thế , thể bắt nạt nữ chính chứ.
“Phó Trạm.” Cô vươn tay kéo kéo áo , giọng nhàn nhạt: “Anh thế?”