Khi Đường Trà sắp rời , lời của Tống Kiều như đ.á.n.h thức Đường.
Bà báo đáp gì, bà chỉ sợ Đường Trà tìm Andrew, đó là cơ hội duy nhất để Đường gia leo lên cao.
"Báo đáp thì cần, của Đường gia, đồ của Đường gia, mày đừng tơ tưởng đến là ." Mẹ Đường đến đây, sợ cô hiểu, lạnh lùng bồi thêm: "Ví dụ như Nguyên soái Andrew, một đứa trẻ mồ côi như mày, xứng ."
Hai con Đường gia hận thể khiến cô biến mất ngay lập tức. Biết cô xe bay của Andrew đến, họ lập tức sắp xếp xe đưa cô .
Nói thật, cảm giác quá tuyệt vời, cứ như đang mơ .
"Con trai, nhiệm vụ của thành ?"
Hệ thống 188 xem xét: "Vẫn , còn thiếu một chút nữa, nhưng độ thành đạt 90%, chắc đợi nam chính cô phản bội là xong. Từ từ, Trùng tộc! Sao Trùng tộc đến đây?" Hệ thống đổi thái độ nhàn nhã đó, nôn nóng : "Không xong bé Trà, là Trùng tộc, Trùng tộc ám sát cô!"
Đường Trà giáng cho Trùng tộc một đòn chí mạng. Mấy tên tàn quân sót g.i.ế.c Andrew thì sang g.i.ế.c vị hôn thê của ? Huống chi cô còn lừa bọn chúng 8 tỷ!
Nợ cũ thù mới, đám sâu bọ cấp thấp nhất căn bản sợ c.h.ế.t, lao thẳng xe bay của cô.
"Rầm" một tiếng, dù Đường Trà chuẩn tâm lý nhưng vẫn lực va chạm cho choáng váng.
Trùng tộc hổ danh là một trong những chủng loài đáng sợ nhất tinh tế, bọn chúng căn bản sợ c.h.ế.t. Ví dụ như hiện tại, rõ ràng tay chân đ.â.m gãy lìa, vẫn nghiến răng bò về phía .
Trong lòng chúng chỉ một niềm tin duy nhất, đó là g.i.ế.c cô!
Đường Trà ngã trong vũng máu, ý thức bắt đầu tan rã.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Con trai, thể ứng chút đồ ?"
Hệ thống từng , bất cứ thứ gì cũng thể mua bán, miễn là đủ điểm tích lũy (giá trị sinh mệnh). Lúc thì nợ nần còn hơn là mất mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-45-co-la-tre-mo-coi-khong-xung-voi-nguyen-soai.html.]
188 định đồng ý, dù ký chủ nhà độ thành nhiệm vụ cũng cao, hôm nay xảy sự cố ngoài ý mà c.h.ế.t thì tiếc quá. Kết quả đợi nó mở miệng, một tiếng s.ú.n.g vang lên.
Đầu đường sầm uất, vụ t.a.i n.ạ.n xe dọa đám đông một phen, giờ tiếng s.ú.n.g vang lên khiến xung quanh hoảng loạn thành một đoàn.
"Phó tổng, g.i.ế.c sạch đám sâu bọ đó ." "Đưa lên xe."
Một chiếc xe bay sang trọng dừng ở hiện trường vụ tai nạn. Trên xe ngoại trừ vệ sĩ, những khác đều xuống xe. Lúc , vệ sĩ bế Đường Trà đang thương lên xe.
Đường Trà mất m.á.u quá nhiều, mắt bắt đầu mờ , nhưng cô vẫn c.ắ.n chặt răng ép tỉnh táo. Kết quả đúng lúc gặp Phó Trạm.
Phó Trạm, tỷ phú giàu nhất tinh tế.
"Là ."
"Đường tiểu thư, lâu gặp."
Phó Trạm mỉm cô, giữa hai lông mày toát khí chất khiến thoải mái, đúng là một quý công t.ử phong lưu ôn nhu như ngọc. Đường Trà ngốc, thể leo lên vị trí tỷ phú tinh tế thể là lương thiện.
Hiền lành, dịu dàng, chẳng qua chỉ là lớp vỏ bọc của .
"Điều kiện."
Hai chữ bất ngờ thốt khiến Phó Trạm khẽ nhướng mày: "Cái gì?"
Đường Trà khi ngất vẫn quên đàm phán: "Điều kiện để cứu , , trả."
Dáng vẻ bình tĩnh hờ hững khiến Phó Trạm chợt nhớ tới nụ rạng rỡ của cô khi khoác tay Andrew trong bữa tiệc ngày hôm qua. Mềm mại, đáng yêu đến thế.
Phó Trạm là vô cùng kiêu ngạo. Lần ở quán bar để mắt đến cô ngay từ cái đầu tiên. Khi đó, khí chất của cô thu hút, mang theo vài phần hoang dã khiến nhịn chinh phục.
Hắn vốn tưởng sẽ buông tay, dù đời nhiều mỹ nhân như , cần thiết rước phiền phức. hình ảnh ngày hôm qua khiến đột nhiên ghen tị.