Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 15: Hối hận sao? Muộn rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-02 10:55:26
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhà tù trải qua một trận ác chiến, xung quanh cũng là cảnh tượng m.á.u me đầm đìa.

 

Phòng giam giữ Andy ở tận cùng bên trong. Càng , mùi rỉ sét tanh nồng trong khí càng nặng. Đường Trà tưởng đây là giới hạn, ai ngờ đến cửa, mùi m.á.u tươi càng nồng nặc hơn ập mặt, hun đến mức mắt cô tối sầm .

 

Đây nó là huyết lao ?

 

Trên trán Đường Trà rịn một lớp mồ hôi mỏng. Rõ ràng như thế, Andrew tự nhiên phát hiện , nhưng hề dừng bước mà nắm tay cô thẳng trong.

 

Ngoài cửa nồng nặc mùi như , bên trong cửa là địa ngục trần gian cũng quá.

 

Đường Trà nào từng thấy trận thế bao giờ, cô nín thở, sợ sẽ ngất xỉu. Bên , Andrew như đang dạo trong vườn nhà , thở lạnh băng phảng phất hòa một thể với nơi , chút thoải mái nào.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cảm giác vi diệu, Đường Trà bắt nó.

 

Cô cau mày, hậu tri hậu giác phát hiện cảm giác nguy hiểm.

 

"Tiểu Tám, Andrew là như thế nào?"

 

Hệ thống 188: "Cao lãnh nha, dữ liệu bên mô tả là đóa hoa cao lãnh, Nguyên soái chiến công hiển hách."

 

Đường Trà tin: "Ta cứ cảm thấy chỉ ."

 

Những thứ chỉ là bề nổi, giống như một góc của tảng băng trôi, tính cách thực sự đều giấu mặt nước. cụ thể là gì thì cô .

 

Hệ thống nghĩ nhiều như : "Dù cũng chẳng còn mấy tháng nữa, cô quan tâm tính cách gì chi."

 

Đường Trà vốn định tìm hiểu kỹ, liền cảm thấy thông suốt.

 

, chỉ còn mấy tháng, xong thì chạy, quan tâm tính cách gì quái gì.

 

Vốn dĩ phòng giam chỉ nên nhốt một Andy, giờ phút thêm ít . Bọn họ đều thương ở các mức độ khác , kẻ gãy chân, kẻ cụt tay, kẻ c.h.é.m ngang lưng, và chân lìa , thế mà vẫn còn sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-15-hoi-han-sao-muon-roi.html.]

 

Đường Trà vô cùng chấn động. Andrew với cô: "Đây chỉ là bắt đầu thôi."

 

Đường Trà: "Bắt đầu?"

 

Andrew nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, giọng hiếm khi ôn nhuận, như đang trấn an: " , bắt đầu. Những kẻ đều là phản đồ, cạy thông tin hữu ích từ miệng chúng, đôi khi... cực hình là thể thiếu."

 

Vừa dứt lời, những khác trong phòng giam liền bắt đầu tra tấn.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết khiến rợn tóc gáy. Đường Trà cũng dọa sợ run rẩy thôi, cuối cùng cứ thế rúc trong lòng Andrew.

 

Andrew cảm nhận sự cọ quẹt nhẹ nhàng như mèo con, khóe môi khẽ nhếch: "Hối hận ?"

 

Người Đường Trà cứng . Trong tình huống bình thường ai mà chẳng sợ, nhưng đợi cô mở miệng, đối phương khẽ : "Hối hận cũng muộn ."

 

Là chính cô nghiêng ngả lảo đảo chạy lòng , , do cô quyết định nữa.

 

Cảm giác quái dị càng sâu sắc. Kiếp của Đường Trà, xung quanh đơn thuần , sinh vật biến thái như cũng chỉ giới hạn trong sách vở. sách là sách, hiện thực là hiện thực, biến thái... cũng sẽ chữ "biến thái" lên mặt .

 

Đường Trà ngước mắt vị Nguyên soái đế quốc tuấn mỹ vô song mặt. Hồi lâu , cô kiêu ngạo : "Em em hối hận. Bọn chúng chịu hình phạt như , chẳng trách ai , là bọn chúng gieo gió gặt bão. Em cũng thể nào đồng cảm với phần t.ử phản loạn ."

 

Dáng vẻ mắt sáng long lanh động lòng của cô gái nhỏ thật sự câu dẫn ngứa ngáy trong lòng.

 

Andrew nhếch môi. Vốn tưởng đây là một cục nợ đại tiểu thư nũng nịu, ngờ là một niềm vui bất ngờ.

 

"Đường tiểu thư đúng, bọn chúng chính là gieo gió gặt bão."

 

Cô gái nhỏ sợ hãi, còn cùng chiến tuyến với . Cảm giác hài lòng vô cùng. Vì thế, giây tiếp theo liền cho đám phản đồ một cái kết thống khoái.

 

Đường Trà ngạc nhiên: "Không , cần lấy tình báo ?"

 

Vừa dứt lời, vị "Andy" vốn nên thoi thóp giường ngục bỗng nhiên bò dậy. Sắc mặt tái nhợt nhưng đôi mắt sáng quắc: "Nguyên soái!"

 

Đường Trà định thần kỹ . Hảo gia hỏa, bệnh mặt trát phấn, đây là một cái bẫy!

Loading...