Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 128: Sao thế, giờ đến anh Phong cũng không thèm gọi nữa à?

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:31:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Trà vẫn còn sợ hãi, lúc cũng chẳng để ý việc Phong Dã nắm tay , mà hỏi: "Đó là cái giống gì thế?"

 

Phong Dã: "Người dây leo. Đừng nó trông giống trẻ con loài , nhưng nó chính là vũ khí g.i.ế.c , bất kỳ tình cảm nào." Nói đến đây, nghĩ đến giá trị 10 tỷ của tên nhóc con , tặc lưỡi một tiếng, như là ngại phiền phức: "Cậu hiện tại là cái gì ?"

 

Đường Trà phản ứng kịp, thuận thế hỏi: "Cái gì?"

 

Phong Dã: "Con heo trị giá 10 tỷ chạy loạn ngoài đường, đổi , bắt ?"

 

Đường Trà đuối lý. Suy nghĩ đó của cô quả thực chút ngây thơ, cứ tưởng hành tinh chỉ hai nhóm hải tặc là và Hồng lão nhân, quên mất mặt tiền tài, tình tính là cái gì, chịu nổi một kích.

 

"Xin mà."

 

là sai, nếu cứu cô, khả năng nhiệm vụ về cô cũng chẳng còn cơ hội mà .

 

Đường Trà lặng lẽ thở dài, xem đổi sách lược một chút, đúng hơn là rèn luyện thể .

 

"Con trai , với phận hiện tại của , thể luyện võ ?"

 

188: "Hiện tại cô chỉ 14% giá trị sức khỏe, cô cảm thấy thể luyện võ ?"

 

Đường Trà nghẹn họng: "Thế chỉ thể dựa khác ? Tự chẳng cách nào ?"

 

188 nghĩ đến cảnh tượng kinh hồn bạt vía , cũng sợ thật sự, liền nhanh chóng tiến hành một cuộc thử nghiệm cho cô, cuối cùng : "Cô thể kiếm một bộ cơ giáp sinh học, nhưng với tinh thần lực hiện tại của cô, chỉ thể duy trì thời gian chiến đấu trong 15 phút. Thời gian đủ để cô chạy trốn. Còn những cái khác thì..." Nó ngập ngừng, "Thời đại vũ khí nóng, cô thể luyện một loại vũ khí thuận tay, ví dụ như súng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-128-sao-the-gio-den-anh-phong-cung-khong-them-goi-nua-a.html.]

Mấy thứ đều thể ngay , một sớm một chiều là luyện thành. Đường Trà cũng , cho nên khi trở nên mạnh mẽ, cô tìm một chỗ dựa.

 

Trước đây ở bên Andrew Phó Trạm, Đường Trà mấy khi đối mặt trực tiếp với nguy hiểm. Phong Dã thì khác, là hải tặc, những chuyện như hôm nay về e là chỉ nhiều hơn chứ ít .

 

Hai mỗi một tâm sự, chờ khi phi thuyền, Phong Dã kiếm cho cô một ly cacao nóng.

 

Lúc , Hồng lão nhân cũng từ bệnh viện trở về phi thuyền.

 

Hai bên gặp , khí còn như .

 

Khác với thái độ khi đối mặt với Đường Trà, khi đối mặt với khác, Phong Dã chút keo kiệt mà phóng khí thế cường hãn hung bạo của : "Hồng lão nhân, ông chơi chút nào. Ông xem, tại hợp tác với ông nữa đây?"

 

Hồng lão nhân chút sốt ruột. Ông tìm hiểu sơ qua ngọn ngành câu chuyện cũng toát mồ hôi lạnh. Ông bố cục lâu như , vì bệnh tình của con gái mà xem nhẹ nhiều chuyện. Hôm nay nếu Phong Dã, vị Vu y khả năng thật sự sẽ bỏ mạng tại đây.

 

Hắn thành khẩn xin , thậm chí chỉ cần Phong Dã thể để cô cứu con gái , ông nguyện ý dâng tặng bộ thế lực của .

 

Lần , Đường Trà trợn tròn mắt.

 

"Từ từ..." Đường Trà vốn đang ôm ly cacao nóng hé răng, ngoan ngoãn vật trang trí nhỏ, nhưng đến đoạn , cô nổi nữa. "Cứu , giá trị cũng là , tại đến cuối cùng chẳng cái gì thế?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Phong Dã liếc cô một cái, nghĩ đến việc đó cô dăm ba bảy lượt rời khỏi , khỏi lạnh : "Heo thì nhân quyền."

 

Đường Trà dằn mạnh ly cacao xuống bàn, hô một câu "Phong Dã" Phong Dã lạnh lùng ngắt lời: "Sao thế, giờ đến Phong cũng thèm gọi nữa ?"

 

 

Loading...