Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 12: Hắn ngây thơ quá đi

Cập nhật lúc: 2025-12-02 10:55:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Người Andrew cứng trong tích tắc. Hắn chằm chằm trong lòng, hít thở một thật sâu: "Hỏi nữa, bệnh viện ?"

 

Cô gái nhỏ kịch liệt phản đối bệnh viện, xong còn òa lên. Hốc mắt đỏ hoe, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống. Vốn dĩ đáng thương, giờ trông như ai bắt nạt, trong vẻ đáng thương còn mang theo sự tủi .

 

Còn đưa bệnh viện thế , thật sự đưa thì còn quậy đến mức nào nữa.

 

Lần đầu tiên Andrew bó tay chịu trói một , nếu đây là thuộc hạ của thì sớm ném ngoài .

 

"A367, chuẩn t.h.u.ố.c dày và t.h.u.ố.c giảm đau."

 

Andrew bế ngang lên. Bé Trà nhỏ chẳng mấy lạng thịt, bế một mạch lên tầng hai cũng thấy mệt. Hắn đặt xuống phòng cho khách ở tầng hai - đó là phòng của cô. Chỉ là đặt xuống, liền chú ý tới quần áo n.g.ự.c cô gái nhỏ đều ướt đẫm.

 

Là do cốc nước ban nãy.

 

Một đang bệnh mà mặc quần áo ngủ ướt sũng chắc chắn sẽ thoải mái, nhưng nam nữ thọ thụ bất ...

 

Hơi thở của Andrew rối loạn một chút: "Đường tiểu thư, dậy , bộ quần áo khác."

 

Đường Trà đau đến mức thần trí mơ hồ, căn bản bên cạnh là ai. Mơ màng thấy quần áo, cô tưởng vẫn là y tá trong bệnh viện : "Chị giúp em ạ."

 

Đường Trà kiếp dành một nửa thời gian sống trong bệnh viện, y tá trong viện đều mặt cô. Biết cô tuổi còn nhỏ mà sức khỏe , ngoan ngoãn như nên khó tránh khỏi chút cưng chiều, vì thế cô thường xuyên nũng với các y tá.

 

Lúc Andrew cô nhận nhầm thành y tá. Khi đối phương quần áo cho cô, cô thuận theo sáp gần, còn lấy mặt cọ cọ một cái.

 

Ánh đèn trong phòng cho khách lờ mờ. Andrew trầm mặc hồi lâu, giữ vững phong độ quý ông, hề cúi đầu , cứ thế lung tung tròng bộ quần áo sạch cho cô. Kết quả cô cử động, nhịn rũ mắt xuống, đó, hô hấp ngưng trệ.

 

Da thịt cô gái nhỏ trắng đến phát sáng, mà lòng bàn tay , xúc cảm cực kỳ mịn màng, như tơ lụa thượng hạng, khiến yêu thích buông tay.

 

Hắn thể cảm giác sâu trong linh hồn thứ gì đó bắt đầu mất kiểm soát. Hắn nhanh chóng mặc xong quần áo cho cô, đúng lúc , máy vặn mang t.h.u.ố.c tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-12-han-ngay-tho-qua-di.html.]

 

Đường Trà nửa tỉnh nửa mê, cũng may thói quen uống t.h.u.ố.c từ vẫn còn, dù trong tình trạng vẫn nhớ nuốt xuống.

 

Andrew cơ thể cô yếu ớt như , ăn ít một bữa cơm mà thể hành hạ nông nỗi , chỉ đành sai máy xuống lầu nấu cháo, còn thì tắm nước lạnh.

 

Vốn dĩ nên về phòng ngủ của , nhưng nghĩ ngợi một chút, thẳng sang phòng cho khách.

 

Sáng sớm, Đường Trà tỉnh dậy giấc mộng. Thuốc giảm đau và t.h.u.ố.c dày phát huy tác dụng, cô cảm thấy bụng đói cồn cào. Vừa ngẩng đầu lên liền thấy Andrew đang nghỉ ngơi bên cạnh.

 

Đầu tiên là cô kinh hãi, suýt chút nữa thì hiện nguyên hình.

 

"Tiểu Tám, quần áo của !"

 

Hệ thống: "Yên tâm , nam chính lịch sự."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Hệ thống thì chắc là gì xảy . Ngay lúc biểu cảm của Đường Trà đang đổi liên tục, Andrew mở mắt.

 

Bốn mắt .

 

Đường Trà rụt rè đối phương: "Andrew, tối qua là chăm sóc em cả đêm ?"

 

Vị Nguyên soái cao lãnh mím đôi môi mỏng nhiều, dậy khỏi ghế. Một đêm nghỉ ngơi t.ử tế, râu ria mọc một chút, nhưng càng thêm gợi cảm.

 

Đường Trà sùng bái , ánh vụn vặt trong mắt như sắp tràn ngoài.

 

"Andrew, cảm ơn ."

 

Andrew nghiêng đầu, đôi mắt đạm mạc xa cách tình huống ai phát hiện dần dần tối sầm . Một lúc lâu , khàn giọng, buông một câu nhẹ tênh: "Chuyện nhỏ tốn sức."

 

Hắn khỏi, Đường Trà liền cảm thán với hệ thống: "Tuy là Nguyên soái nhưng ngây thơ thật đấy, cũng nỡ lừa gạt nữa."

 

 

Loading...