Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 119: Hê! Bị lừa rồi nhớ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:02:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường Trà diễn nổi nữa, nếu cảm thấy cô đang tìm thì cứ cho là . Còn cô... say rượu cần ngủ.

 

Cô ôm lóc ủy khuất một hồi, căn bản chẳng tính đối phương đáp . Ngược là Phong Dã, trực tiếp khẳng định cô chính là đang tìm .

 

"Nể tình nhớ nhung , hình phạt coi như bỏ qua." Hắn tự chuyện, thấy cô híp mắt bắt đầu mơ màng sắp ngủ liền tặc lưỡi một cái. Ngoài mặt thì ghét bỏ nhưng động tác chẳng chút chậm trễ mà bế bổng lên: "Phòng của nó ở ?"

 

Đám hải tặc còn tuy cũng uống ít nhưng vẫn một hai kẻ tỉnh táo, thấy thế liền trực tiếp chỉ cho họ một phòng.

 

"Chỗ đó đều là phòng trống, cứ tùy tiện tìm một gian ở là ."

 

Bố cục phòng cho khách đều na ná , Phong Dã liền tùy tiện tìm một gian.

 

Người say rượu đa phần chia hai loại: một loại là quậy phá gào om sòm, còn một loại là an tĩnh một tiếng động, cứ thế cuộn tròn ở đó bất động. Đường Trà thuộc loại .

 

Sau khi Phong Dã đặt cô lên giường, tiểu gia hỏa liền im thin thít, co rúm trong góc.

 

Hắn chằm chằm một lát, nghĩ đến việc cô uống rượu, mùi rượu nên lau rửa cho cô một chút. Đây chính là đầu tiên Phong Dã hầu hạ khác, cho dù là lúc sa cơ lỡ vận nhất, cũng từng chăm sóc ai như thế .

 

Phòng cho khách phi thuyền khá đơn sơ, tuy phòng tắm riêng nhưng cũng chỉ là một phòng tắm vòi sen nhỏ.

 

Phong Dã suy tính một lát, nghĩ hai đều là "đàn ông", tắm chung cũng chẳng gì. ai ngờ, ngay khi túm dậy định cởi quần áo, Đường Trà đột nhiên giãy giụa kịch liệt.

 

Sự giãy giụa bình thường, nó mang theo vài phần sợ hãi, giống như hành động khiến cô nhớ tới chuyện gì đó đáng sợ.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Tiểu gia hỏa vốn đang an tĩnh cuộn tròn trong góc, ngoan ngoan ngoãn ngoãn, lúc đột nhiên giãy, giọng đều nhiễm nồng đậm sự sợ hãi.

 

" !"

 

"Buông !"

 

"Ông ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-119-he-bi-lua-roi-nho.html.]

 

"Anh ơi... Anh cứu em với..."

 

Người say rượu sức lực hẳn là lớn, Đường Trà cũng đích xác dùng sức mấy, ngay cả tiếng cũng như mèo con, vô cùng đáng thương. So với giãy giụa kháng cự, trông giống như sự cầu xin hèn mọn hơn.

 

Phong Dã ngẩn .

 

Chuyện khác với hình tượng cô trong ấn tượng của .

 

Bọn họ ở chung thời gian lâu lắm, nhưng thể sự khí phách hăng hái trong xương cốt cô, là một thiếu niên vô cùng kiêu ngạo. hôm nay, cô như từng chịu sự ngược đãi nào đó, đáng thương bất lực.

 

Khoảnh khắc đó, mắt Phong Dã đỏ ngầu.

 

"Nói cho , ai bắt nạt ?"

 

Ý thức của Đường Trà vẫn quá tỉnh táo, khi nháo xong liền ôm chặt lấy chăn chịu buông tay, khóe mắt còn vương những giọt nước mắt long lanh, trông tội nghiệp vô cùng.

 

Phong Dã nhớ từng , khi một cực độ thiếu cảm giác an , họ sẽ hiện tư thế như . Đây là một loại tư thế tự bảo vệ, chỉ từng chịu tổn thương mới thế .

 

Tim thắt đau nhói, chất vấn nhưng với trạng thái hiện giờ của Đường Trà, căn bản hỏi gì.

 

Nắm tay siết chặt buông lỏng, hồi lâu , kẻ từng dỗ dành ai như chỉ thể cứng nhắc dỗ : "Được , ai thể bắt nạt nữa, ngủ ."

 

Loại thời điểm cũng tắm cho cô nữa, nhỡ kích thích cái gì thì càng đau đầu.

 

Căn phòng khách nhỏ bé yên tĩnh trở , nhưng hệ thống vẫn yên tâm. Chủ yếu là bộ dạng của "tiểu ngọt " thật sự quá đáng thương, nó nhịn dò hỏi: "Nhãi con ngọt ngào? Cô đấy? Cô thật sự từng bắt nạt ? Là ai?!"

 

Hệ thống hận thể nhảy giúp báo thù. Lúc , Đường Trà lười biếng : "Ai? Bắt nạt á? Kiếp nhé."

 

Đầy bụng lời an ủi cứ thế nghẹn ở cổ họng, mất một lúc lâu, hệ thống mới tìm giọng của .

 

 

Loading...