Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 106: Rất tốt, chiêu trò còn "dã" hơn cả nàng

Cập nhật lúc: 2025-12-04 07:02:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Trời cũng còn sớm, trai cũng nghỉ ngơi. Làm em trai, ngươi nên hiếu kính trai t.ử tế một chút ?"

 

Phong Dã khoanh hai tay ngực, khóe miệng còn treo nụ phóng túng ngông nghênh, lười biếng nhưng mang theo chút hương vị kiêu ngạo.

 

Đường Trà cảm thấy khiêu khích, m.á.u đều sôi lên sùng sục.

 

Được lắm, nàng nhớ kỹ " trai" .

 

"Anh trai em hiếu kính thế nào?" Đường Trà vẻ mặt ngoan ngoãn, hai đó còn giương cung bạt kiếm. "Bưng rót nước? Cởi áo tháo thắt lưng? Đấm lưng bóp chân?"

 

Phong Dã nàng thật sâu. Từng là con nhà thế gia, cũng ngậm thìa vàng mà lớn lên, từ nhỏ hầu kẻ hạ vây quanh vô , ngờ thiếu niên còn thạo việc.

 

Hắn một nữa đ.á.n.h giá nọ từ xuống , cuối cùng chậm rãi : "Đi rửa sạch quan tài thủy tinh ."

 

Đường Trà ý kiến, dù cũng là cái quan tài từng , nàng một chút cũng chê.

 

Quan tài thủy tinh đào từ bùn lên, bên dính ít đất cát. Nàng dùng vải vụn lau chùi từng chút một, đợi đến khi quan tài thủy tinh khôi phục màu sắc vốn , nàng tưởng đối phương sẽ đem món đồ sưu tầm cất giữ cẩn thận, ai ngờ Phong Dã ôm chăn gối tới.

 

Đường Trà: "???"

 

Phong Dã: "Có việc gì?"

 

Cậu thiếu niên vẻ mặt đờ đẫn còn chắn ở giữa, Phong Dã vô cùng ghét bỏ, chỉ duỗi chân đá .

 

Đường Trà khó hiểu gối đầu và chăn trong tay : "Cậu cầm mấy thứ ..."

 

Phong Dã mặt đổi sắc: "Ngủ chứ ."

 

Đường Trà càng khó hiểu: "Ngủ?"

 

Phong Dã: "Đây là quan tài thủy tinh của vợ , nàng còn nữa, thể ngủ ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-106-rat-tot-chieu-tro-con-da-hon-ca-nang.html.]

Đường Trà nhất thời từ "vợ" cho chấn động, chuyện ngủ trong quan tài cho sốc, cả nàng đều ngẩn tò te.

 

Khá lắm, hổ danh là Phong Dã, chiêu trò cư nhiên còn "dã" hơn cả nàng.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Phong Dã bộ dạng ngây ngốc của nàng, vô cùng ghét bỏ : "Sao thế, ngươi ghen tị ?"

 

Đường Trà cho cứng họng.

 

Nàng ghen tị cái gì ở chứ?

 

" ghen tị với á?" Đường Trà hỏi một nửa, đột nhiên nhớ tới hiện giờ đang ở địa bàn của , vì thế đem lời suýt nuốt trở , vô cùng giả trân khen ngợi: "Vâng, em ghen tị với ngài, tuổi còn trẻ mà vợ , giỏi quá , vỗ tay cho trai nào." Nói xong, nàng thật sự vỗ tay cho .

 

Phong Dã hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt ngạo kiều : "Ghen tị cũng vô dụng, vợ của chính là trăng trời, là nốt chu sa, giống như ngươi thì..." Hắn một nửa lườm một cái: "Ngươi hiểu cái rắm."

 

Đường Trà... Đường Trà thật đúng là hiểu.

 

Nàng như lời từ bao giờ thế? Quả nhiên, yêu đương chẳng những giảm trí thông minh mà còn che mờ đôi mắt.

 

Bất quá nể tình khen ngợi , Đường Trà quyết định tha thứ cho ba giây. "Là tại hạ hiểu." Dứt lời, nàng tư thế mời, hướng về phía quan tài thủy tinh : "Anh trai, mời ngài."

 

Phong Dã hài lòng, trải chăn gối xong xuôi, tiếp đó với nàng: "Ngươi ngủ giường của ."

 

Hắn đặt quan tài thủy tinh ngay trong phòng , cách giường xa. Để Đường Trà ở thuần túy là để tiện trông chừng nàng.

 

Theo thấy, đều là đàn ông con trai, ngủ chung một phòng .

 

Đường Trà do dự trong tích tắc, nhưng cũng chỉ là một tích tắc, nhanh đến mức gần như ai cảm nhận .

 

"Anh trai , cảm ơn trai, trai thật là , cho em giường ngủ, còn cho em ăn cơm no."

 

Nhắc đến ăn cơm no, Phong Dã chợt nhớ tới sức ăn của nàng, khoảnh khắc đó, hai mắt híp : "Chỗ nuôi phế nhân, nếu ăn no, xem biểu hiện của ngươi."

 

 

Loading...