Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Sau Khi Ký Ức Bị Phơi Bày, Những Người Từng Bắt Nạt Cô Đều Khóc - Chương 39.

Cập nhật lúc: 2024-12-05 04:02:09
Lượt xem: 569

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Thế giới thật sự điên ! Đầu tiên là Khương Lưu Huỳnh c/ắ/t m/á/u cho em gái, đến Khương Oản Oản đảo lộn trái, mà Khương Thành Du còn tin những lời đó.]

[ thật sự đang xem phim huyền huyễn ?]

[Tại con rắn mặt Khương Lưu Huỳnh ngoan ngoãn như cháu trai, trong khi cái lỗ mặt Khương Oản Oản khi uống m/á/u thật sự biến mất?]

[Khương Lưu Huỳnh là xà nữ chứ?]

[Hay là một pháp sư từ thế giới khác xuyên qua? Hay là tu sĩ?]

[Ê ê ê, các bạn tưởng tượng quá rộng đấy, quan tâm Khương Lưu Huỳnh , nhưng Khương Oản Oản thật sự , cô Khương Lưu Huỳnh cứu mà vẫn dối như thế, lấy oán trả ơn, thật là kinh tởm]

Khương Thành Du màn hình, thấy Khương Lưu Huỳnh đang ôm mặt, đó một ,

Ánh mắt của đang về phía Khương Oản Oản mà ôm .

Trên cổ tay và cánh tay của Khương Lưu Huỳnh còn vết thương, xung quanh là vết m/á/u khô,

Hình ảnh khác biệt so với Khương Oản Oản một vết thương nào, hảo như ban đầu. Thế mà cuối cùng chỉ ôm Khương Oản Oản.

Lại còn tát cô một cái.

Khi nghĩ đến điều , trong lòng bất chợt cảm thấy chút cay đắng, Thật là một hành động tổn thương trái tim, Khương Lưu Huỳnh hận , Chỉ là...

Anh nhớ là đó xin Khương Lưu Huỳnh mà.

Ngay đó, cảnh đột ngột chuyển đến trong nhà,

“Xin , Khương Lưu Huỳnh.”

lúc là cảnh Khương Thành Du xin .

Khương Thành Du ngoài đời thực vui mừng khôn xiết, cảm giác tội trong lòng cũng tan biến,

Anh lẩm bẩm: “Thấy , xin mà.”

Mặc dù giọng nhỏ, nhưng chiếc micro gắn áo vẫn ghi rõ ràng và phát thẳng buổi livestream.

Nếu nhờ lượng fan đông đảo, e rằng mắng cho tan tác.

Màn hình tiếp tục phát.

Khương Lưu Huỳnh đầu một cách bình thản, lúc cô dường như đang trong phòng khách bài tập, tóc vén sang một bên để lộ đôi mắt.

Đôi mắt đen sâu thẳm, đến cực điểm, còn tròng trắng thì đột ngột đỏ lên, kết hợp với vết bẩn mặt cô khiến Khương Thành Du bỗng cảm thấy sợ hãi.

“Đừng… đừng mấy trò thần thần quỷ quỷ đó nữa! Giả bộ đây bài tập chẳng để khiến chú ý !”

Khương Lưu Huỳnh mở to mắt bài tập của , vội vàng giải thích:

“Tất nhiên là , chỉ là phòng của em quá nhỏ, thể nào —”

Cô còn hết câu, Khương Thành Du kiên nhẫn mà phất tay, gượng gạo đồng ý:

“Được , đừng nữa, tin em, thế ?”

Một cảm giác bất lực cực lớn lập tức nhấn chìm tâm hồn của Khương Lưu Huỳnh,

Khoảnh khắc xúc động mới nhen nhóm trong lòng vụt tắt.

“Vậy… hai xong ? Em bài tiếp đây.”

Cô cúi đầu xuống, giọng trở nên lạnh lùng hơn, chỉ sự run rẩy trong lời mới tiết lộ trái tim cô vỡ vụn.

Khương Thành Du híp mắt, cứ tưởng đoán đúng, liền tiếp tục :

“Anh đưa Oản Oản đến bệnh viện kiểm tra, em hề rắn cắn. Chiều nay em chỉ vì quá lo lắng mà những lời đó thôi.”

“Anh… cũng cố ý đánh em, nhưng em dùng rắn để dọa Oản Oản. Điểm của em, hy vọng em thể xin Oản Oản.”

[Cạn lời, chịu nổi thì chịu, chịu nổi thì diss ảnh đế thôi!]

[Cười c/h/ế/t mất, ‘Xin , mời cô xin .’]

[Thì đây là cách xin , đầu tiên thấy kiểu xin như thế đấy.]

Khương Thành Du cả đám khán giả nhạo đến mức ngẩng nổi đầu lên. Anh sớm quên mất chuyện từng xảy năm nào.

nếu Oản Oản thật sự cắn, cũng chứng tỏ rằng…

Ý nghĩ lóe lên lập tức dập tắt, bởi dù gì nữa, con rắn cũng là do Oản Oản mang đến.

Là cô tự chuốc lấy.

Dẫu , Khương Thành Du thật sự thừa nhận bốn chữ .

Haizzz, nhanh lên , để Oản Oản mau chóng lớn lên. Khi lớn, cô sẽ trở thành một hiểu chuyện, lương thiện và đáng yêu.

Ngay khi cảm thán trong lòng, Khương Lưu Huỳnh màn hình đồng bộ :

“Xin , mong của hai thành .”

Thái độ của cô kiên quyết đến mức thể lay chuyển.

Anh cả từng dạy cô rằng, cốt khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ky-uc-bi-phoi-bay-nhung-nguoi-tung-bat-nat-co-deu-khoc/chuong-39.html.]

Nếu cô sai bất cứ điều gì, tại xin ?

Khương Thành Du trả lời, thế nên cô một nữa:

“Em sẽ xin .”

“Không do em quyết định! Làm sai thì xin , Khương Lưu Huỳnh, em quên hết những gì dạy ?”

Đây là giọng của Khương Thành Du, nhưng cũng giống âm sắc trầm khàn của Khương Chấn Thiên.

Hạt Dẻ Rang Đường

Khương Lưu Huỳnh đầu , nhưng cô ngờ đang trách mắng lúc cả Khương Tư Niên, dạy cô những đạo lý đó.

Thật là trớ trêu.

Lúc , Khương Lưu Huỳnh cũng chỉ mới mười bốn tuổi, nhưng gương mặt sớm mang nét trưởng thành tuổi.

Thần sắc cô bình thản như mặt nước phẳng lặng, một chút gợn sóng.

“Em sai.”

“Không em .”

“Em .”

Ba câu , cô bao nhiêu , lặp lặp bao nhiêu ,

Đến mức cô thể tưởng tượng biểu cảm của cả khi xong sẽ như thế nào, và sẽ gì tiếp theo.

“Phịch——”

Thân hình gầy gò nhỏ bé của Khương Lưu Huỳnh bỗng q/u/ỳ thẳng xuống mặt hai họ.

Khương Thành Du theo bản năng đưa tay định ngăn , nhưng đến giữa chừng thì lập tức rụt tay về, đó vội sang giải thích với Khương Tư Niên:

“Không em bắt nó q/u/ỳ , nó tự q/u/ỳ xuống đấy.”

Còn trong lòng Khương Lưu Huỳnh, cảm xúc càng trở nên phức tạp hơn. Cô nghĩ: Dù cũng q/u/ỳ mà.

Nếu , thì q/u/ỳ cho xong.

Cô thực sự khao khát tình , nhưng trong lòng một sự kiêu hãnh gì phá vỡ .

Cũng chính sự kiêu hãnh giúp cô chứng minh giá trị của khi bắt cóc, giúp cô thoát khỏi kẻ biến thái, và giúp cô sống sót qua những thí nghiệm đầy đau đớn.

Những gì cô trải qua thể đánh bại cô, nhưng tại nơi , điều đó khác.

“Ra ngoài q/u/ỳ.”

Khương Tư Niên bình tĩnh , xoay bước lên lầu, hướng thẳng đến phòng của Khương Oản Oản.

Tại nơi đây, trái tim cô đau đớn hơn bất kỳ lúc nào.

[Anh em chịu nổi nữa , để tìm chỗ vắng cái .]

[Chị em cũng thế, chúng tụ họp bạn cùng phòng ôm , một bằng cùng .]

[Không , mấy bạn lời tâm lý trong bình luận chắc ăn nhiều truyện ngược quá gì, thêm mấy dòng cảnh chỉ chạy đến đài truyền hình và xử Khương Tư Niên ngay lập tức!]

liệu Khương Tư Niên cảm thấy đau lòng ?

Anh thậm chí còn nhận , hiểu lầm, Huỳnh Huỳnh hề giải thích với .

Tại ?

Chẳng lẽ đúng như họ , cô còn hy vọng gì nữa?

Nghĩ đến đây, trái tim ngừng đau nhói.

“Bạch Ly, để gặp Huỳnh Huỳnh một … Nếu … sẽ kịp nữa. Em sẽ hận !”

Bạch Ly nhàn nhạt liếc , :

“Vội gì chứ? Nếu hận thì cô hận từ lâu , đúng ? Huống chi… thấy em trai ý định .”

Ánh mắt cả hai cùng dừng Khương Thành Du, lúc đang thất thần.

Hắn lập tức phụ họa:

“Anh đợi chút , Khương Lưu Huỳnh nhiều chuyện lắm, coi như nó trả thù . Cần gì xin gì cho thừa thãi.”

Một lúc lâu , thấy cả để ý đến , phản ứng gì, Khương Thành Du nhịn , thêm một câu:

“Biết bây giờ nócòn đang trốn ở đó, trộm vì hả hê nữa chứ.”

[Tại Khương Lưu Huỳnh những chuyện đó chẳng đều do đám các gây ? Nếu thiên vị như thế, chắc Khương Oản Oản lệch lạc.]

[ phản đối, Khương Oản Oản một như , cho dù lệch lạc cũng thể trách các trai .]

[ cũng phản đối, là do bố Khương cưới một vợ như thế, mang một đứa trẻ như thế về nhà. Phải trách ông .]

“Hắt…xì!” Ở văn phòng tập đoàn Khương thị, Khương Chấn Thiên bỗng hắt một cái.

Có lẽ vì cảm thấy lạnh, ông dậy rời khỏi ghế, định bước qua lấy chiếc điều khiển.

lúc , ánh mắt ông lướt qua màn hình lớn của tòa nhà đối diện.

Trên đó… đang phát hình ảnh của chính ?!

Loading...