Nhan Như Ý ngáp một cái, “Hôm qua tổng duyệt cả ngày, còn kịp lĩnh.”
Mấy ngày nay đầu óc cô là buổi liên hoan, suýt nữa thì quên cả chuyện phát lương.
La Tuệ Tuệ hối thúc cô, “Vậy mau dậy , ăn cơm xong thì đến chỗ lĩnh lương, xem lĩnh bao nhiêu.”
Diệp Hồng Trân ở ngoài tiếp lời, “Cũng đợi giữ tiền mới phát .”
La Tuệ Tuệ khúc khích.
Cô bé chỉ cùng vui vẻ với bạn .
Đây là đầu tiên cả hai lĩnh lương, từ nay về , họ cũng là những lương bổng .
Lương của Nhan Như Ý nhanh chóng nhận.
Lương cơ bản của cô là 57 đồng, thành phố thưởng 50 đồng, Cục thưởng 20 đồng, trợ cấp xe đạp là 1 đồng 5 hào, trừ phí công đoàn, phí báo chí, phí Đoàn, cô nhận tổng cộng 128 đồng 2 hào 0 xu 3 phân.
Xa so với tiền cô kiếm từ việc giám định cổ vật cho khác.
Có Hà Tại Hiền và Lý Quảng Diên tuyên truyền giúp, danh tiếng của cô trong giới sưu tầm cổ vật lan truyền, tìm cô giám định đồ cổ tới tấp, ai nấy đều tranh nhét tiền tay cô.
Phần lớn những tìm cô là nước ngoài hoặc Hoa kiều.
Những tiền, tiêu xài cũng hào phóng. Hôm một Mỹ, qua sự giới thiệu của Hà Tại Hiền, nhờ cô giám định một bức thư pháp và hội họa đời Đường, cô giám định là đồ thật, đó vui vẻ đưa thẳng cho cô 300 tệ Phiếu Ngoại tệ.
Hào phóng hơn cả Hà Tại Hiền.
Nhan Như Ý hy vọng thể tìm cô thêm vài .
Đây là đầu tiên cô Phiếu Ngoại tệ trông như thế nào, cầm Phiếu Ngoại tệ mà vui vẻ suốt mấy ngày.
Cô từng hai , đường Tùng Thủy lén lút thu mua Phiếu Ngoại tệ, 1 hào Phiếu Ngoại tệ thể đổi 1 hào 5 xu tiền Nhân dân tệ.
300 tệ Phiếu Ngoại tệ chính là 450 đồng tiền mặt.
cô mang đổi, cô dùng phiếu đó mua hết thành vàng thỏi ở Tiệm Hữu Nghị.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Việc là do Hà Tại Hiền với cô, “Đồng chí Tiểu Nhan, cô đổi thành Nhân dân tệ gửi ngân hàng bằng mua vàng thỏi. Bất kể ở thời đại nào, vàng cũng là tiền tệ cứng, cất vàng thỏi chắc chắn lời hơn gửi tiền ngân hàng.”
Nhan Như Ý thấy Hà Tại Hiền lý.
Tuy nhiên, hiện tại thị trường cho phép cá nhân mua vàng thỏi, mua vàng thì cầm Phiếu Ngoại tệ đến Tiệm Hữu Nghị.
Thế là cô dùng hết Phiếu Ngoại tệ mua thành vàng thỏi.
Giá vàng ở Tiệm Hữu Nghị là 15 đồng một gram, 300 tệ đủ mua 20 gram.
Những thỏi vàng sáng loáng, chỉ cần thôi tâm trạng đặc biệt .
Mấy ngày đó cô mơ thấy một đống vàng thỏi mà , đến mức tỉnh cả ngủ.
Tuy nhiên, dù giám định đồ cổ kiếm nhiều đến , cũng thể sánh bằng đầu tiên cô nhận lương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-82.html.]
Mỗi đồng xu đều là do cô vất vả kiếm , cực khổ cả một tháng, tự thưởng cho bản một bữa thật ngon.
Tác giả lời : yêu vàng, càng lớn tuổi càng yêu, nhưng chỉ 10 gram thôi, huhu…
--- Chương 30 ---
Lúc tan ca, La Tuệ Tuệ đợi cô ở cổng, “Như Ý!”
Cô bé lấy một tờ Nhật báo Kinh Thành từ túi xách đưa cho Nhan Như Ý, “Như Ý, lên báo .”
Nhan Như Ý chỉ lên Vãn báo, khi tan ca Chủ nhiệm Sài đặc biệt gửi cho cô một tờ, hiện đang trong túi xách của cô.
Không ngờ còn lên cả Nhật báo.
Nhan Như Ý, “Sao thấy?”
“Đây là Nhật báo của ngày mai, tờ là bản in thử, chị dâu hai của đặc biệt lấy cho đấy.”
La Tuệ Tuệ lấy một xấp ảnh từ túi xách, “Cái cũng là chị dâu hai bảo đưa cho .”
Tối qua Liễu Vân Mẫn (chị dâu hai của La Tuệ Tuệ) cũng tham gia buổi liên hoan, cô là phóng viên ảnh, khi Nhan Như Ý biểu diễn, cô luôn khán đài tìm góc chụp.
Nhan Như Ý ở sân khấu thấy cô nháy máy ảnh về phía nhiều .
Nhan Như Ý nhận lấy xem, đa là ảnh cá nhân cô, cũng vài tấm cô và Đồng chí Tiền chung.
Hóa cô sân khấu là trông như thế , quả thật là một mỹ nhân!
Nhan Như Ý bỏ báo và ảnh túi xách, hớn hở , “Về nhà cho xem.”
Nói , cô và La Tuệ Tuệ trao đổi ánh mắt, La Tuệ Tuệ hiểu ý ngay lập tức, cả hai cùng thẳng đến Bách hóa đại lâu.
Hai thể chơi với cũng vì lẽ đó, cả hai đều thích tiêu tiền, nguyên tắc chính là để bản chịu thiệt.
Họ dạo quanh Bách hóa đại lâu một tiếng đồng hồ, trở về đầy ắp chiến lợi phẩm.
Ban đầu hai định mua dép sandal, nhưng thấy những đôi giày da cao gót trưng bày quầy thì thể rời bước nữa.
La Tuệ Tuệ lớn chừng từng giày cao gót.
Nhan Như Ý thì , lúc cô báo tin cô cũng giày cao gót, nhưng vì sợ sơ ý ngã sân khấu, gót giày cao lắm, chỉ gót thôi.
La Tuệ Tuệ, “Chúng cùng mua, mai cùng giày mới .”
Cô La Tuệ Tuệ kích động, cũng thử.
La Tuệ Tuệ thích màu sắc nổi bật hơn, cô bé bò bàn quầy gọi nhân viên bán hàng, “Đồng chí ơi, cỡ 37, lấy cho đôi màu gan heo thử xem.”
Nhan Như Ý thích màu nhạt, cô nhờ nhân viên lấy cho đôi màu trắng ánh trăng.
Cô từng giày cao gót nên cũng chút kinh nghiệm, lúc thử giày vẫn khá bình thường.
La Tuệ Tuệ là đầu tiên giày cao gót, là thế nào nữa, bước cà nhắc cà nhắc.
Vài bước đầu tiên suýt chút nữa thì ngã.