Sau Khi Hủy Hôn Thập Niên Tám Mươi, Cô Nàng Thắng Lợi Dễ Dàng - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:35:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Đoàn trưởng của họ và đồng chí Nhan quan hệ gì, nhưng thể cảm nhận , Đoàn trưởng đối xử với đồng chí Nhan Như Ý khác biệt so với những đồng chí nữ khác.

Anh tự quyết định dừng xe , đầu với Tống Dật Bình: “Đoàn trưởng, là đồng chí Tiểu Nhan, trông cô vẻ gấp gáp, hình như gặp rắc rối.”

--- Chương 25 ---

Tống Dật Bình đầu , quả nhiên là Nhan Như Ý, mặt mày lo lắng chạy từ sân của Ủy ban khu phố.

Anh vội vàng mở cửa xe bước xuống, về phía Nhan Như Ý: “Sao thế, chuyện gì xảy ?”

Nhan Như Ý thấy như thấy cứu tinh, kịp giải thích, kéo tay trở : “Đoàn trưởng Tống, mau giúp một tay.”

Phía Vương Tư Thành, nổi điên, c.h.ử.i bới nhất quyết đập nát mấy món đồ cổ đó.

Dương Siêu Lỗi và Giám đốc Lý giữ chặt buông tay, Vương Tư Thành thấy thể thoát , liền nóng mắt.

Dương Siêu Lỗi là cảnh sát, dám đập, bèn cầm viên gạch định bổ thẳng đầu Giám đốc Lý.

kịp để viên gạch rơi xuống, cổ tay khác tóm lấy, đó một cú bẻ tay ngược, cánh tay vặn phía lưng.

Vương Tư Thành đau điếng, "phịch" một tiếng quỳ xuống đất, suýt nữa cắm đầu xuống.

Vương Tư Thành cao gần bằng Tống Dật Bình, hơn nữa còn vạm vỡ hơn cả Tống Dật Bình.

Nhan Như Ý ban đầu còn lo lắng Tống Dật Bình chế ngự .

Kết quả, Tống Dật Bình chỉ một cú nắm, một cú vặn, một cú đè, xung quanh còn kịp phản ứng, thấy Vương Tư Thành đè nghiến xuống đất.

Vương Tư Thành cố sức nhổm dậy mấy nhưng tài nào dậy nổi.

Đoàn trưởng Tống thật là uy dũng.

Bị đè c.h.ế.t cứng, cố gắng giãy giụa mấy thoát , liền c.h.ử.i bới: “Thằng khốn nào đ.á.n.h lén ông đây từ phía …”

Giám đốc Lý nãy suýt vỡ đầu, giờ vẫn còn sợ hãi, tức giận tiến lên đá cho một cái: “Đồng chí Giải phóng quân mà mày cũng dám c.h.ử.i !”

Vương Tư Thành khó khăn lắm mới đầu , thấy rõ , chỉ thấy một màu xanh quân phục.

Quả nhiên là Giải phóng quân!

Hơn nữa, Giải phóng quân võ lực siêu cao, dễ dàng đè xuống đất, tay cứ như cái kìm sắt, thể động đậy.

Anh căn bản đối thủ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-huy-hon-thap-nien-tam-muoi-co-nang-thang-loi-de-dang/chuong-61.html.]

Anh lập tức hèn , dám c.h.ử.i nữa, tay buông lỏng, viên gạch rơi xuống đất.

Dương Siêu Lỗi tức đến đ.á.n.h .

Anh là cảnh sát khu vực, quản lý khu vực nhiều năm, tuy rằng bình thường chỉ xử lý những chuyện vụn vặt, chuyện nhà cửa, nhưng vẫn kính trọng , một câu, cơ bản đều theo.

Hôm nay là đầu tiên gặp kẻ coi gì.

Nếu phận cảnh sát, thể động thủ với quần chúng nhân dân, sớm đ.ấ.m cho Vương Tư Thành một trận .

Bây giờ thấy Vương Tư Thành ngoan ngoãn, chỉ mà mắng: “Vương Tư Thành, gan thật đấy, đồ cổ mà cũng dám đập! Chân đập, chân e là tù!”

Vương Tư Thành cứng cổ : “Đồ nhà , thích đập thì đập!”

Giám đốc Lý: “Đã bán cho Nhà nước , đồ của Nhà nước mà cũng dám đập !”

Ông thì thôi, Vương Tư Thành nổi điên, nhảy dựng lên, nhưng Tống Dật Bình đè c.h.ế.t cứng, nhảy cũng nhảy lên .

Đến nước , bộ đồ cổ chắc chắn lấy , tiền lương truy thu của cha , cũng đừng hòng lấy một xu. Anh dứt khoát xé toang mặt với ruột, chỉ bà Vương lời cay độc: “Bà thật sự coi là con nữa , thôi, từ nay về , cũng nữa. Đến khi bà già , cử động nữa, bà cũng đừng mong nuôi già báo hiếu, bưng phân bưng tiểu hầu hạ bà. Hôm nay, mặt bao nhiêu , thẳng đây, cứ sẽ thấy, bà sẽ ngày giường cựa quậy .”

Nói xong, với Tống Dật Bình: “Đồng chí Giải phóng quân, buông tay , gây rối nữa, ?”

Tống Dật Bình buông tay , Vương Tư Thành nhăn nhó dậy, cử động cánh tay, trong phòng "khạc" một tiếng.

Chủ nhiệm phụ nữ: “Anh khạc ai đó? Đó là ruột sinh đấy!”

“Đồ bạch nhãn lang, nuôi một con ch.ó còn báo ơn.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

“Nếu con trai dám đối xử với như thế, vả cho nó rụng răng!”

là nghiệt súc, nuôi lớn cái thứ !”

Mọi thấy rõ Vương Tư Thành sợ Tống Dật Bình. Chỉ cần Tống Dật Bình còn đó, dù một lời nào, Vương Tư Thành cũng chẳng dám ho he nửa tiếng. Từng một đà lấn tới, chỉ thẳng mặt Vương Tư Thành mà c.h.ử.i rủa.

Vương Tư Thành đám phụ nữ mắng cho ch.ó má te tua, nhưng giận mà dám , chỉ lủi thủi bỏ .

Nghiêm Phượng Hoa vỗ ngực, “Vừa nãy còn tưởng định bổ đầu Giám đốc Lý chứ, sợ c.h.ế.t khiếp.”

Chủ nhiệm Hội Phụ nữ lườm cô một cái, “Vừa nãy tiếng cô là to nhất, thấy cô chắc là mong Giám đốc Lý bổ đầu để xem trò vui đấy.”

Nghiêm Phượng Hoa gượng, “Nói gì lạ , dù thích xem náo nhiệt cũng thấy Giám đốc Lý bổ đầu , m.á.u me be bét, phát khiếp.”

Nói xong, cô lấy khuỷu tay chọc chọc Lý Yến bên cạnh, hỏi: “Cái Giải phóng quân là ai , trông quen với cô em chồng cô thế? Có là đối tượng của cô em chồng cô ?”

Loading...